Máu bắn ra, Vân Cô Nhạn một bên dùng khăn sạch thấm lên vết thương, giúp Sở Mộ Hiên cầm máu, một bên tiếp tục xử lý.
Tư Đồ Thanh Lăng nhìn đệm chăn loang lổ sắc đỏ cùng chiếc khăn trắng đẫm máu, nước mắt không khỏi tuôn ra, rơi trên cái bụng cao vút phập phồng của Sở Mộ Hiên.
Sở Mộ Hiên vốn đã mất đi ý thức, thế nhưng nước mắt rơi trên bụng kéo thần trí y lại, y nhìn Tư Đồ Thanh Lăng bị nước mắt làm hư ảo tầm nhìn, buồn bã cười, lại một lần nữa bật dậy, cố sức.
Qua một thời gian, Sở Mộ Hiên cảm thấy vật trong bụng cuối cùng đã ra khỏi cơ thể, tiếp theo, trong phòng nhỏ truyền đến một tiếng khóc trẻ con vang dội, hài tử cuối cùng cũng ra đời! Ngay khi hài tử ra ngoài, Sở Mộ Hiên cũng ngất đi.
Tư Đồ Thanh Lăng và Vân Cô Nhạn đón lấy hài tử, chưa kịp liếc mắt, chợt nghe ngoài phòng vang lên một tiếng cười nhạt: “Ha ha! Không ngờ đường đường vua nước Minh Thụy cũng thích long dương! Ngươi cùng đệ đệ ta trốn ở nơi hẻo lánh này, thì ra là để sinh hài tử! Thực sự là ghê tởm!”
Tư Đồ Thanh Lăng theo tiếng cười nhìn lại, chỉ thấy một nam tử đứng ở cửa, mặt mày tương tự Sở Uy, trong lòng ôm Cẩm nhi đã hôn mê.
“Ngươi là ai?”Tư Đồ Thanh Lăng quan sát người trước mặt, hình như hắn đã từng gặp qua người này.
“Ta… Hừ hừ…”Sở Mộ Hoan ném Cẩm nhi xuống đất, nhún vai nói: “Ta là ca ca của kẻ không biết thẹn đang nằm trên giường kia, cũng là trưởng tử của Sở Uy tướng quân bên Yến Bình quốc đã bị ngươi sát hại ── Sở Mộ Hoan!”
“Ngươi là nhi tử của Sở Uy! Sao có thể! Sở gia ngoại trừ Sở Mộ Hiên thì làm gì có ai còn sống!”Tư Đồ Thanh Lăng kinh hãi.
“Sở Mộ Hiên! Hừ! Y căn bản không phải người Sở gia! Y chỉ là người ngoài mà thôi! Chỉ có ta, mới là người duy nhất còn sống của Sở gia! Bất quá nói đến ngày hôm nay cũng thực khéo, vốn có bởi vì không có tin tức của Sở Mộ Hiên, ta đã dự định phải về Hồng Vũ quốc, không ngờ lại gặp được tiểu đồng của y trên trấn, cho nên ta theo tiểu đồng này đến đây, đánh nó bất tỉnh, rồi mới được thấy một vở kịch nam nhân sinh nở thật hay, thật đúng là đặc sắc vạn phần!”Sở Mộ Hoan đá đá Cẩm nhi, cười nói.
Tư Đồ Thanh Lăng nghe hắn nhắc tới Hồng Vũ quốc, mới đột nhiên nhớ mình đã gặp người này bên cạnh Hoa Thần Hạo, không ngờ hắn lại là đại ca Sở Mộ Hiên! Suy nghĩ một chút, Tư Đồ Thanh Lăng hiểu ra tất cả, thì ra tất cả hiểu lầm giữa mình và Sở Mộ Hiên đều là do Sở Mộ Hoan đạo diễn!
Tư Đồ Thanh Lăng định nổi giận, thì lúc này Sở Mộ Hiên đột nhiên rên rỉ một tiếng, tỉnh lại.