Ta là Mạch Ưng!
Ta vốn là sát thủ đẳng cấp nhất nhì Nguyệt Lạc quốc!
Trong lần trọng thương, ta được hoàng hậu Yên Như cứu ta. Vì vậy ta quyết tâm bảo hộngười trả ơn.
Lần này, ta được hoàng hậu phái tới bảo vệ congái người là thất công chúa Nguyệt Ái. Ta thật không muốn đi nhưng rốt cuộc ta cũng phải đi.
Thất công chúa ở Hoa Thiên quốc!
Hoa Thiên quốc là nơi ta ra và cũng là nơi ta ghét đến nhất!
Dọc đường đi, phong cảnh rất là thơ mộng. Phải, tâm trạng lúc ta đi rất nhàn rỗi vì muốn kéo dài. Bởi ta sợ thất công chúa. . .
Đừng nghĩ bậy! Ta sợ nàng bởi vì nàng rất thích thi ca, đọc sách.v.v.Rồi bắt ta với nàng đoán đố thơ từ, ta biết chữ nhưng không thích đọc. Muốn ta đọc trừ phi giết ta đi. . .
Khoảng nửa tháng sau là ta đã đến được Hoa Thiên quốc.
Lúc ta đến hoàng cung để gặp nàng thì đã là lúc hoàng cung tổ chức yến tiệc. Ta dẫn theo đám hắc y nhân khác tớigần và nấp trên cây quan sát mọi người. Ta rất lo, bởi nàng tham giatrò chơi mai mối rất kỳ cục của tam công chúa Hoa Thiên quốc. Chân nàng cột chung với tên thư đồng gì đó Dương Thi, thật đáng ghét, ngươi không xứng. Ta định nhảy xuống cắt dây ai ngờ cũng là lúc tam công chúa ả ném 'hung khí' tới, ta chỉ vội ôm nàng (tất nhiên cắt dây xong mới ôm) phi ra ngoài. Nhưng quá muộn! Ta rất thất bại, thế là ta tấn công Tam công chúa nhưng lại bị người ta cản trở bởi đứa nhóc - tuổi thế là ta với nhóc đó đánh nhau.
Ngày hôm sau. . .
Ta vận bộ lục y màu tối, ngồi trong khách điếm uống rượu cùng đồ ăn.
Ngồi trong khách điếm, ta nghe rất nhiều bàn về vụ hôm qua. Cái tên chết bầm! Dám nói thất công chúa trước mặt mọingười y phục tươi tả còn. . . Chén rượu trong tay ta nát rơi 'loảng xoảng' xuống đấy, ta 'rốp rốp' khớp ta chuẩnbị đánh tên đó.
Bốp!
Vụt. . .vèo!
Tên đó từ tầng rớt xuống tầng , ta còn nắm tay mặt hung ác mắng 'tam si khờ' nữa. Ta quyết tâm tối nay 'tặng' cái chết cho ả.
Ta len lén đột nhập hoàng cung. . .ta trên nócnhà thấy ả đang mặc hắc y tiến đến Thủy Nguyệt cung. Thật nực cười, không biết võ công mà còn. . .ta định tới gần hạ sát thì lại thấy hắc y nhân khác tiến đến Thủy Nguyệt cung. Ta chú ý hắc y nhân đó! Vóc dáng, tiếng nói, hành động. . . Hừ! Đó là nữ nhi! Và tabiết đó là ai, đó là con nhóc hôm qua cùng ta đánh nhau nhưng ta không biết tên nàng, võcông rất khá.
Hai người xì xào tán gẫu hết canh giờ, ta phát bực nhưng ta chú ýđặc biệt từ 'tam tỷ' phátra từ miệng nàng. Ta đã biết thân phận nàng là ai. Nàng là ngũ công chúa Hoa Mẫu Đơn. Hừ, cái tên trong rất yếu đuối thế mà đặt cho nàng ta mới phát nôn, lẽ ra phải đặt tên là Hoa Mắt Đỏ mới đúng. Phải! Lý do mà ta đặt tên đó cho nàng bởi khi đó, ta thấy nàng phát hỏa % thì đôi mắt đen
Phải! Lý do mà ta đặt tên đó cho nàng bởi khi đó, ta thấy nàng phát hỏa % thì đôi mắt đen
ta thấy nàng phát hỏa % thì đôi mắt đen=>đỏ, thanh kiếm phát hào quang đỏ cùngđốm đỏ như máu như lửa.
"Đôi mắt đỏ đẹp thật. . ."
Đó là những gì mà ta thốt lên khi nhìn thấy. Tarất yêu màu đỏ và không có lý do nào giải thích rõ được. Đôi mắt đỏ của nàng đỏ như máu như lửa thiêu đốt, màu ruby ấn tượng trongmắt ta.
Không hiểu sao. . .tim ta lại đập nhanh đến thế. Nàng đỏ mặt, đúng, nàng đỏ mặt khi nghe xong câu nói của ta. Tại sao nhỉ? Ta đang phân vân thì nàng đã bị thân ảnh màu vàng đánh ngất xỉu, ta rất giận. Tại sao? Thân ảnh màu vàng đó là phụ hoàng nàng, phụ hoàng nàng khí tức thật mãnhliệt hẳn là võ công rất mạnh rất tuyệt đỉnh.
Rồi lúc sau, rất nhiều người đến, ta chỉ thấy bóng nữ nhân chạy đến mặt ta, tháo khăn mặt ra.
Thất công chúa Nguyệt Ái!
Nàng hỏi ta vì sao ta ởđây, ta trả lời theo sự thật mà nàng muốn. Thật ra ta nói dối, ta giết nàng không phải vìnàng quá xinh đẹp mà là vụ 'ném bom' hôm qua.Y phục thất công chúa và y phục ta bị phá nát,ta rất giận. Hơn nữa lại là 'tam si khờ' kẻ ngốc tử càng đáng giận hơn.
Rồi ta lại nghe thanh âm trong trẻo lần nữa, HoaMắt Đỏ đã tỉnh rồi còn mắng ta là lão già,ta không giận mà cảm thấy vui và buồn cười. Ta nói ta tuổi, nàng nói nàng tuổi. Ta lớnhơn nàng tuổi, oài, cóvẻ là ta già hơn nàng rồi. Đó là ta suy nghĩ trong lòng. . .
Rất nhanh sau đó, ta và nàng kết giao bằng hữu với nhau. . .
Ta rất mong chờ những chuyện thú vị khác phátsinh ở đây. Còn hỏi tại sao ta lại nói như thế, xin thưa rằng đó là linh tính của sát thủ như ta . . . . . . ~_~