Chương : Tiệc ăn mừng ()
Tối ngày hôm sau, tại Hương Hoa cung. . .
"Đây là tác phẩm vĩ đại của ta, a ha ha. . ." Hoa Thủy Tiên cười ngớngẩn ra. Ai, coi bộ giả ngốc cũng có giới hạn rồi, có lẽ mình nên trổ tài hoa văn của mình ra cho mọi người biết. Hơn nữa mục đích lần này tham gia yến tiệc, là xuất cung du ngoạn gianghồ, ta sẽ trở thành supper girls cứu thế vĩ đại.
Nói tới đây, nước miếngnàng hầu như tràn ra lạicòn khoa tay múa chân, cười nham nhở quái dị làm Xuân Đào đám cung nữ hốt bi ai nhảy lên.
Tam công chúa phát điên rồi chăng?!
"Tam công chúa, xin cho nô tỳ mạo phép hỏi, người đang làm gì vậy?"cung nữ già đến bên Hoa Thủy Tiên cúi ngườithi lễ hỏi.
"Bí mật nha. . . ." Hoa Thủy Tiên khoái chí người cười ha ha chống nạnh thắt lưng.
Đám cung nữ liếc nhau dùng ngôn ngữ cử chỉ hỏi: Có nên truyền thái y không vậy???
Minh Hoàng cung. . .
Nơi đây vốn yên tĩnh ít người tới lui trừ phi là có dịp đặc biệt, ngày tối hôm nay náo nhiệt phithường, tụ hợp đông vui.Cung nữ, thái giám cùng thị vệ bận bịu rối tinh rối mù a, đám phi tần ăn mặc sặc sở, vương gia công tử hoàngthất cũng chung vui tiếnbước. . .
Tiêu đề màu đỏ ánh vàng kim to đùng treo trước cửa: > treo lẳng lẳng phất lơ làm nhân vật chính Hoa Mạt Hương ngượng ngùng xấu hổ không biết trốn vào đâu cho đỡ mất mặt. Ni mã a, tại sao phụ hoàng lại trêu chọc hoàng nhi vậy? Làm con chết mất mặt mũi trướcbằng hữu rồi?
"Đại hoàng tử, ăn mừngnha. . ." Mạnh Thi cười cười phe phẩy cái quạt.
"Ta không đùa nữa, thật là làm quá mà. . ." Hoa Mạt Hương nhíu nhíumày nhìn Mạnh Thi. Hoa Minh Kỳ ở bên cạnh đã sớm chuẩn bị tinh thần, nhưng vẫn bị phốc ha ha "Mạnh huynh à, dẹp đại ca ta một bên đi! Chúng ta đi sang kia uống rượu ha!"
"Ân, ta đi ngay! Ta cũng rất muốn biết tửu lượng của các người đến đâu!" Mạnh Thi vỗ tay tán thành, lại hướngHoa Kim Chi "Nhị công chúa, không biết ta có thể bồi ngài vài chén được không?"
"A! Được, được. . . ." ngheMạnh Thi nhắc tới mình Hoa Kim Chi liền đáp trả ngay, chạy sáp tới gần, hai mắt lung linh nhìn Mạnh Thi. Ôi thích quá, chẳng lẽ ta đã tạo ấn tượng gì sâu sắc với Mạnh Thi vương gia sao?
Đáng tiếc là nàng đã hiểu lầm, chẳng qua là, Mạnh Thi thấy nàng ngốc lăng tại đó bơ phờ (lý do: suy nghĩ quá độ), hai mắt gấu trúc (lýdo: mất ngủ) cứ như bị ai đó đánh bầm rất tội nghiệp a. . .
Lặng lẽ cách đó không xa, hai nữ nhân đang tán gẫu qua giờ. . . Mộtbên là thiếu nữ khoảng- tuổi, mặc áo màu tím nhạt giản dị, búi tóc, thắt nơ đỏ, môi đàohồng hồng, dung mạo không đẹp lắm nhưng cũng có thể gọi là xinhđẹp thục nữ. Đầu cài trâm bích ngọc, bông tai hoa đào, tay cầm khăn tay lụa phương Tây tống phẩm hiếm có, khé môi mở mở cười nhẹ, đó làngũ công chúa Hoa MẫuĐơn.
Thiếu nữ còn lại là Nguyệt Ái thất công chúa của Nguyệt Lạc quốc xinh đẹp tuyệt trần, sủng nhi của hoàng đế Nguyệt Lạc quốc. Lần này nàng sang đây với mục đích là kết thông gia với Hoa Thiên quốc tất nhiên đối tượng là bất cứ người miễn là nàng yêu thích.
"Ngũ muội, ta cảm thấy không được tự tin. . ." Nguyệt Ái nhìn sang đámngười Hoa Mạt Hương "Ta. . .ta, ta rất muốn đến gần họ trò chuyện. . ."
"Ha ha, Thất tỷ đúng là,ta phải chủ động chứ?" Hoa Mẫu Đơn nheo mắt cười "Tự tin đối mặt vớitình yêu đi Ái tỷ, hơn nữa tỷ còn có chiêu bài đặc biệt mà!"
Hoa Mẫu Đơn từ nhỏ đã tập võ nghệ không thích học nữ giới, tính tình tuy tốt nhưng háo thắng nàng rất thích làm bà mối kết duyên, rất thú vị a. . . .
Thế là . . . .
BỤP!!!
"...."
"...."
Há? Gì thế này?
Rầm!
"Á, Đau, đau quá. . ." Nguyệt Ái xoa xoa ngực và "A a a a a"
Nàng hét lên, hóa ra. . .
Hoa Mẫu Đơn đá nàng sang nhóm Hoa Mạt Hương, ai ngờ, họ chuyển sang chỗ khác làm mục tiêu lệch đến tên thư sinh đứng kế bênhọ, thế là. . .nàng ụp trên người đó!!!
"Xin, xin. . .xin lỗi. . ." tênthư sinh đó bối rối vội đỡ Nguyệt Ái đứng lên "Xin lỗi, không biết cô nương có sao không?"
"A! Không sao. . ." Nguyệt Ái phủi bụi trên người, bây giờ ngó lại tên thư sinh bị nàng bụp trên người xuống đất. . .
A ha, tên thư sinh này chính là thư đồng bên cạnh Hoa Mạt Hương tên là Dương Hi (đoán xem người đó có quan hệ gì??? >_< ).