Ba ngày sau.
Thấp thoáng cô đã đi học được ba ngày.
Ngày nào cũng vui vẻ về kể với anh chuyện này chuyện kia.
Hôm qua lúc anh tắm, cô còn kể anh nghe về chuyện Trần Quân và Ngọc Lam Ái.
Anh xoa nắn ngực cô rồi ngậm mút một hồi lâu.
"Đừng mà...anh".
Tuyết Thanh ngăn anh lại.
Minh Hoàng Lễ lúc nào cũng như vậy hết á.
Cứ đòi tắm rồi sờ lung tung cái người này!
Ha ha.
Minh Hoàng Lễ luyến tiếc l.iếm môi rồi buông tay ra.
Giúp cô lau khô người rồi mặc đồng phục vào.
"Hôm nay anh không đưa em đi học được! Em đi với Thanh Phong nhé! Rồi chiều anh đón em về".
Hôm nay anh có chút chuyện nên không đi cùng cô được.
"Dạ vâng ạ".
Cô gật đầu.
Đến tám giờ hơn sau khi ăn sáng xong Thanh Phong lái xe đưa cô đến trường.
- --------
Tại trường.
Hôm nay Tuyết Thanh đi vào lớp có rất nhiều người bên cạnh xung quanh nhìn mình.
Xưa nay cô không thích người khác nhìn mình như thế, khi ngồi vào bàn thì Kim Hải Đường lại gần và giải thích.
Đưa điện thoại cho Tuyết Thanh xem.
"Cậu được bình chọn là hoa khôi của trường á".
Kim Hải Đường rất thích Hà Tuyết Thanh nên gần như tranh thủ ở cạnh cô mọi lúc mọi nơi.
"Hả! Là cái gì".
Cô nhìn Kim Hải Đường, có biết gì đâu trời ơi, thiệt là khổ quá đi mà.
Kim Hải Đường chỉ vào một topic trên diễn đàn của trường, ở trên đó có Hà Tuyết Thanh, Ngọc Lam Ái, Hạ Phượng Nghi và có rất nhiều bạn học nữ khác nữa.
Nhưng người dẫn đầu hiện tại là Hạ Phượng Nghi sau đó đến Tuyết Thanh.
Nhưng cô không thích điều đó, nếu có làm hoa khôi của cả trường thì vẫn thích được làm hoa khôi của anh Hoàng Lễ hơn.
Còn chuyện này Tuyết Thanh không muốn đâu.
Cô ấn xoá bài nhưng bị Kim Hải Đường ngăn lại.
"Sao thế".
"Tớ không thích đâu.
Với lại bạn trai tớ không thích".
Cô sợ Minh Hoàng Lễ sẽ ghen thì chết mất, hôm trướcđược tỏ tình anh biết được đã lột sạch từ trên xuống dưới mà hôn một trận.
Hôm nay lại còn bình chọn hoa khôi kiểu này về cô bị anh hôn chết luôn quá!
Minh Hoàng Lễ rất ghen lại còn hay ghen với học sinh! Đêm đó cô đã dỗ dành rất lâu anh mới tha cho.
"À à!".
Quả nhiên người đẹp thì đã luôn có bạn trai mà! Kim Hải Đường cũng không hỏi nhiều.
"Anh ơi! Anh giúp em xoá topic trên diễn đàn trường đi ạ." Cô gửi tin nhắn cho anh.
"Được".
Thật ra khi Minh Hoàng Lễ vừa về đến nhà họ Minh thì thấy thuộc hạ thông báo anh đã muốn nổi điên rồi! Hoa khôi? Ai cho họ có lá gan đó.
Cô là của anh mà thôi.
Hôm nay về anh sẽ lột sạch cô mới được, đi học vài ba bữa lại có tin tức cho anh.
Mà tin nào anh cũng ghen cả!
Minh Hoàng Lễ đang nghĩ lại xem có nên cho cô đi học tiếp không nữa, chứ vào ba hôm lại đi chiến đấu cũng mệt thân già này lắm chứ!
Khổ quá đi có vợ đẹp lại còn trẻ, mặc dù tin cô nhưng anh vẫn cảm thấy nguy cơ đầy rẫy! Haizzz
Anh thở dài một hơi.
Chán quá đi mà!
"Trêu hoa ghẹo nguyệt, về nhà biết tay anh".
Minh Hoàng Lễ gửi cho cô một tin nhắn.
Tuyết Thanh nhận ra anh đang rất bực, kiểu này tiêu rồi.
Lúc sau thấy topic đó đã biến mất, cô thở một hơi.
Về nhà bị anh mắng cho một trận nữa rồi.
Cái bọn người này thật là kiếm chuyện cho cô không à! Ai mượn vậy thật là hết nói mà.
Giờ đây Minh Hoàng Lễ đã giận rồi, tiêu luôn mà.
"Xin lỗi anh nhé.
Đừng giận em ạ".
Hừ! Minh Hoàng Lễ giận rồi, ai biểu cô gái của anh đẹp lại còn giỏi nữa, cái đám choai choai đó mê cũng đúng nhưng mà Minh Hoàng Lễ không thể nào chịu được.
"Về nhà đừng mong mặc quần áo đêm nay".
Minh Hoàng Lễ lúc sau mới trả lời lại.
"...".
Tuyết Thanh mím môi sắp khóc luôn rồi, chết rồi!
Nếu Tuyết Thanh đã đủ tuổi anh đã chiếm lấy làm của riêng, sẽ để cho cả thiên hạ này biết Hà Tuyết Thanh là của Minh Hoàng Lễ này đây.
Ai mà dám xen vào anh sẽ giết chết hết tất cả.
Khi topic đó biến mất ai nấy đều rất ngạc nhiên, vì không biết giữa Hà Tuyết Thanh và Hạ Phượng Nghi ai sẽ thắng nhưng dường như cả hai chính chủ không ai quan tâm cả.
Nói đúng ra là Hà Tuyết Thanh lại không thích bị người khác dòm ngó bản thân, không vui cả ngày hôm đó đều trong trạng thái bực dọc.
Đến lúc ra về cũng bị chặn lại bởi một đám nam sinh.
Trên tay người đó cầm một bó hoa lan tím.
"Chào bạn".
Cậu bạn đó bước đến, nhưng cô lại lùi lại.
"Tớ là bạn học lớp E cách cậu ba lớp, tớ rất thích cậu, cậu làm bạn gái tớ nhé".
"Xin lỗi! Tôi đã có bạn trai rồi".
Rồi cô cúi đầu chào rồi đi ngay lập tức.
Minh Hoàng Lễ đang đợi, cô mà đến trễ một giây thôi anh cũng mặt mày ủ rủ nhìn như oán phụ vậy đó.
Anh có nói rồi, hôm nay sẽ cho mình biết tay, nên phải tranh thủ lấy lòng anh mới được.
Tuyết Thanh cũng hết cách rồi, ai biểu mình thích anh như thế, có chồng ghen quá cũng sợ lắm chứ, nhưng có phải cô muốn đâu.
"Thật sao".
Cậu bạn đó toang nắm lấy tay Tuyết Thanh thì bị Kim Hải Đường ngăn lại.
"Đừng phiền cậu ấy".
Rồi cả hai cùng bước đi.
Nhờ có Kim Hải Đường giúp nên Hà Tuyết Thanh ra được đến gần cổng rất nhanh.
Thanh Phong đã đứng đó đợi cô rồi, vội tạm biệt với Kim Hải Đường và đi lại.
"Phu nhân".
"Ừm.
Anh ấy có đến không".
"Có ạ".
Thanh Phong giúp cô mở cửa xe, cô tự động ngồi vào.
"Em xuống trễ hai phút".
Minh Hoàng Lễ gõ gõ vào đùi anh.
Anh cũng không nhìn cô.
Khi nghe thuộc hạ báo lại phu nhân được tỏ tình.
Cầm hoa nữa cơ.
Anh chỉ muốn giết người mà thôi.
"Em xin lỗi anh ạ".
Tuyết Thanh nắm lấy tay anh.
"Em bị một bạn học chặn lại tỏ tình em".
Cô thật thà nói lại với anh.
"Hừ".
Anh không nói gì.
"Anh đừng giận bé ạ".
Tuyết Thanh lắc lắc tay anh, chiếc xe dần dần chạy đi ra khỏi cổng trường, thấy Minh Hoàng Lễ vẫn giận cô khẽ ấn nút vách ngăn lại.
Tuyết Thanh túm lấy cổ áo anh, kéo về phía cô và hôn lên môi anh.
"...".
Minh Hoàng Lễ lúc này sướng như điên.
Nhưng lại không vui ra mặt.
Cô hôn không có kinh nghiệm chỉ là chạm môi mà thôi.
"Bé không có ai ngoài anh đâu ạ".
Tuyết Thanh buông ra nói với anh, mặt hơi đỏ lên.
"Ừm! Anh tin bé cưng".
Minh Hoàng Lễ lần mò đến đùi, váy hơi bị anh vén lên.
"Mềm thật".
"Anh này".
Cô đánh vào tay anh một cái, kéo tay anh ra khỏi váy.
"Cơ hội không à".
Ha ha.
Minh Hoàng Lễ lại đè Tuyết Thanh xuống mà hôn mãnh liệt, tay còn mò đến cúc áo của cô, anh nhanh chóng cởi ra, để lộ ra áo lót mà trắng cùng đôi khuôn ngực đầy đặn căng tròn đầy quyến rũ.
Tay của Tuyết Thanh vòng qua cổ anh, khẽ vuốt ve eo cô, mân mê từ từ lên đến ngực, Minh Hoàng Lễ vùi mặt mình vào ngực cô.
Anh hôn lên đó.
"Ưm...".
Cô hơi cong người lên một chút.
Anh xoa nắn ngực cô.
"Về nhà...ưm...".
Tuyết Thanh bị anh xoa mà cảm thấy lâng lâng, cảm xúc không thể tả được.
Thậm chí nơi nào đó cũng đã ướt.
Minh Hoàng Lễ nhìn cô nằm dưới thân anh, đôi gò má ửng đỏ vì bị hôn.
"Được...chúng ta về nhà".
Minh Hoàng Lễ kéo bé con ngồi lên đùi anh, đôi gò bồng đảo của thiếu nữ hiện ra trước mắt anh.
Anh vươn tay chạm đến nó.
Tròn quá! Mịn màng còn rất đẹp.
Chỉ vừa bằng bàn tay của anh, sờ vào rất vừa vặn.
"Ưm....a".
Cô rên lên một tiếng đầy dục vọng, Minh Hoàng Lễ còn xoa nắn hơn nữa, cô úp mặt vào vai anh, vì sợ Thanh Phong sẽ nghe thấy.
Không biết sẽ đã về đến nhà khi nào, Thanh Phong cũng rất biết chuyện mà đi xuống trước, để cho lão đại và phu nhân tâm tình.
Đến khi Tuyết Thanh quần áo không còn, còn của Minh Hoàng Lễ thì cúc áo bị sộc sệch ra.
Nơi nào đọ cũng vô cùng khó chịu.
"Đừng sợ ".
Anh hơi buông ra.
"Anh sẽ không làm em".
Tay anh vẫn để ở vùng đùi mịn màng đó, cô rất sợ, cho nên ôm chặt lấy cổ anh, mặc cho Minh Hoàng Lễ làm loạn.
Anh vẫn còn biết cô còn nhỏ không thể ân ái quá sớm, nhưng anh lại điên tiết lên khi biết có người luôn muốn tỏ tình với cô gái của anh.
Cô chỉ có thể là của anh mà thôi!
"Đến nhà rồi, anh bế em vào tắm nhé.
Chúng ta tắm chúng được không bé con".
Minh Hoàng Lễ giúp cô mặc áo thoát của mình vào, quần áo thì được anh cầm lấy.
"Đừng....ngại lắm." Cô ngăn anh cầm áo lót mình lên.
"Để em mặc vào".
"Một lát cởi ra rất lâu".
Minh Hoàng Lễ nói.
"...".
Tuyết Thanh chỉ muốn cắn chết anh.
Đương nhiên Minh Hoàng Lễ cũng không thực hiện được, khi xuống xe cô làm như mình là không khí, chạy thật nhanh vào nhà rồi lên phòng.
Minh Hoàng Lễ đuổi theo vì sự ngại ngùng đó của bé con, vốn dĩ anh muốn được tắm chung nhưng vì Thanh Phong có chuyện muốn báo cáo nên Minh Hoàng Lễ không có cơ hội.
Tuyết Thanh thì mừng muốn chết luôn, nhưng Minh Hoàng Lễ lại không vui.
Tắm xong thì cô nằm nghĩ mệt một chút, Minh Hoàng Lễ bàn việc xong thì cũng không đùa nữa.
Khi ăn cơm cả hai rất vui vẻ.
Đến tối khi ở trên giường, Tuyết Thanh nằm lên đùi anh chơi iPad, hôm nay Kim Hải Đường giới thiệu cho một trò chơi mới, cô chơi vô cùng thích thú.
"Ngủ đi bé".
Mười giờ rồi.
Anh nhắc nhở cô.
Thức khuya không tốt, sức khỏe là quan trọng nhất.
"Một chút nữa ạ".
Cô đang chơi mà.
"Em chơi gần xong rồi nha anh".
"Hừm!! Em đó".
Anh cũng chiều cô vậy.
Hi hi.
Tuyết Thanh vui vẻ cười với anh, nhưng cũng chơi thêm hai mươi phút nữa là đi ngủ.
Anh cũng không làm việc nữa.
Ôm cô vào lòng mà ngủ thôi..