Chương 1147 Đây chính là một chiêu thần thông trực tiếp san bằng cả một ngọn núi, bình sơn vi cương! Mà cứ cho là thực lực hiện tại của Lâm Kinh Hồng còn kém xa vị sư tổ năm đó, nhưng có thể sử dụng chiêu này thì cũng đủ lợi hại rồi! Sức mạnh của chiêu thức Đại ngũ hành Thần Lôi hủy diệt này cũng đủ chấn động trời đất. Nhưng Tần Vũ Phong lại sử dụng chiêu thần thông của Hiên Viên Kiếm, hóa giải một cách nhẹ nhàng?! Một lúc sau. Tử Điện Cuồng Lũng biến mất dần trong không trung. Mà kim quang tráo bao phủ trên người Tân Vũ Phong vẫn luôn tồn tại. Mặc dù Lâm Kinh Hồng rất bất ngờ, nhưng cái miệng anh †a vân không hề lưu tình! “Đồ nhãi nhép, anh chẳng qua là dựa vào sức mạnh của thần khí, có năng lực gì đâu chứ?” “Không xấu hổ còn nói tôi? Anh chẳng phải cũng là dựa vào Lệnh Ngũ Lôi tổ truyền sao?” Tân Vũ Phong không chút do dự lập tức hỏi ngược lại Lâm Kinh Hồng, khiến cho anh ta á khẩu không nói được gì. Tân Vũ Phong khinh thường liếc nhìn Lâm Kinh Hồng môt cái, thu lại Hiên Viên Kiếm, vắt lại lên thắt lưng. Ngay sau đó, Tân Vũ Phong bước qua phía Lâm Kinh Hồng. Giữ uy phong lâu như vậy, cũng nên đến lượt tôi chủ động tấn công rồi đúng không? Tân Vũ Phong cười nói. “Cậu muốn làm gì?” Lâm Kinh Hồng trợn to hai mắt: “Vũ khí đã thu lại hết rồi, cậu không muốn đánh nữa sao?” Tân Vũ Phong cười: “Không làm gì hết, chính là muốn để anh xem một chút, chiêu thức ở biên giới phía Bắc của chúng ta, đi so với cung Tử Lôi Thần của các anh, thấy thế nào?” Tân Vũ Phong vừa nói, một cước cuồng bạo lao về Lâm Kinh Hồng, Lâm Kinh Hồng vô cùng kinh ngạc, không chút chuẩn bị! Anh ta trực tiếp bị ngăn lại ở thắt lưng, sau đó thô bạo ngã xuống mặt đất! Trước mắt Lâm Kinh Hồng đột nhiên tối sầm. Toàn thân chỉ có một cảm giác. Đau. Trong đầu chỉ có một suy nghĩ. Người này không nói đạo đức võ thuật! Chiêu thức cao thủ đã thống nhất, sao có thể dừng lại? Có mặt tại đây đều là người tài của trời của tông môn ẩn thế, Tân Vũ Phong mặc dù là người tục thế, nhưng cũng không hề kém! Tại sao lại tay không chiến đấu? E là sử dụng Hiên Viên Kiếm hay là đao Bắc Thần, chiến đấu với anh ta, bất kì trường hợp nào anh ta cũng có cách để đối phó! Thể thuật….. từ sau khi anh ta tu luyện lôi đạo năm bảy. tuổi, liền đã triệt để buông xuôi rồi! Chỉ là vẫn luôn đang luyện tập, nâng cao sức mạnh của bản thân mà thôi! Mà sức mạnh thể chất của Lâm Kinh Hồng vẫn luôn nâng cao, khiến anh ta trở thành một bao cát tốt nhất lúc này. “Này, cú đá này cho cậu, tự tiện đến Long Hổ Sơn” “Còn cú đấm này, phá hủy La Thiên Đại Tiếu” “Cú tát này…ừ…tôi suy nghĩ một chút” Tân Vũ Phong vừa thực sự xem Lâm Kinh Hồng trở thành một bao cát bằng thịt, miệng vừa nói nhảm không ngừng. Bây giờ những chiêu đánh giết bằng tay không mà Tân Vũ Phong sử dụng đều là những chiêu dùng trên chiến trường biên giới phía Bắc. Không có một chút hoa mỹ khoa trương nào. Mỗi chiêu thức đều là muốn lấy mạng của kẻ địch phía trước. Mà thứ nhất là Tân Vũ Phong vẫn chưa phát huy hết toàn bộ thực lực của mình. Thứ hai là, Lâm Kinh Hồng bởi vì muốn có thể thuần thục khống chế sức mạnh của sấm sét mà đã luyện tập trong nhiều năm. Vì vậy trong lúc này, Lâm Kinh Hồng không hề bị thương nặng, nhưng bị thương nhẹ thì liên tiếp không ngừng. “À, cái tát này, là đánh cậu không bết trời cao đất dày” Tân Vũ Phong vừa nói, lại đá một chân vào người Lâm Kinh Hồng: “Ây, dứng dậy, nằm đó thì đánh chả có thú vị gì!” “Cậu.” Lâm Kinh Hồng tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, tất nhiên là không thể nhận thua được. Anh ta quả nhiên lại lần nữa đứng lên, chỉ vào Tân Vũ Phong: “Cậu lỗ mãng! Trong đầu cậu đều là thịt hay sao?” “A” Tân Vũ Phong dừng lại đứng ở chỗ cũ: “Hình như thực sự có người đánh giá trại Bắc Thần chúng tôi đến đây…không được, nghĩ lại liền tức giận, đến đánh người đó!” Tân Vũ Phong vừa nói, lần nữa lao về phía Lâm Kinh Hồng, hai chân trực tiếp khống chế hai chân của Lâm Kinh Hồng, đồng thời cánh tay cũng gắt gao kẹp lấy cổ anh ta.