Chương 1196 Xem ra, trong những trú điểm này, không chỉ có mấy tên phế vật lót đường. Trong lúc nhất thời, Tần Vũ Phong có chút không thể nhìn thấu, người đàn ông ở trước mặt. Nhưng, Tần Vũ Phong cũng không hề sợ hãi. Dù sao thì trước sức mạnh tuyệt đối, có màu thế nào cũng không thể lay chuyển được nửa phần. Tần Vũ Phong vừa nghĩ tới đây, người đàn ông ăn mặc giống như Âm Dương sự, cũng được gọi là Âm Dương sư kia ngẩng đầu lên nhìn Tần Vũ Phong. “Này, mày chính là tên giết người của bọn tao?” Tần Vũ Phong dùng ánh mắt chán ghét, liếc nhìn đối phương: “Nếu như không biết dùng ngôn ngữ Đại Họ, thì đừng đứng trước mặt tao cản đường!” Âm Dương sự hừ lạnh một tiếng, hai tay kết ấn ở trước ngực, ống tay áo rộng thùng thình không gió mà lay động, căng phồng bay bay. “Tên Đại Hạ bẩn thỉu, không biết phép tắc là gì. Nếu đã như vậy…”. “Vậy thì để mày nếm thử, sự lợi hại của người Đông Hoàng chúng tạo!” Âm Dương sự quát to một tiếng, hai con người trợn lên, phát ra ánh sáng đỏ tươi đáng sợ! “Lên!” Âm Dương sư vừa dứt lời, cuồng phong vốn dĩ đang vây quanh anh ta, lập tức cuốn phăng cả căn phòng! Ngay sau đó, vô số hình nhân nhỏ bằng giấy, lập tức bay ra từ tay áo Âm Dương sư! Giống như bông tuyết, tràn ngập bầu trời, đánh về phía Tần Vũ Phong! “Hahaha!” Tên người Đông Hoàng dẫn đường cho Tần Vũ Phong lúc trước, cười lên một cách kỳ quái, nghiến răng nghiến lợi nói bằng tiếng Đông Hoàng: “Thằng nhãi, chiêu này của Âm Dương sư chúng tạo, hình nhân bằng giấy sẽ nổ tung khi đụng phải kẻ địch, lần này…” Tên người Đông Hoàng còn chưa dứt lời, đám hình nhân đã bao quanh Tần Vũ Phong không một khe hở, tiếp sau đó liền truyền đến một tiếng nổ tanh tách. Nhưng đám người Đông Hoàng còn chưa kịp ăn mừng, toàn bộ hình nhân bằng giấy đã nổ tụng, giấy vụn văng tung tóe, thân hình Tần Vũ Phong cũng từ từ lộ ra. Không hề thương tổn! Tần Vũ Phong thậm chí còn không sử dụng tới Long Uy Thiên Cang, chỉ dựa vào kiếm ý vây quanh người mình, đã đủ để phá vỡ chiêu thức của Âm Dương sự trước mặt. Sau chiêu này, Tần Vũ Phong cũng đoán ra được thực lực của đối phương. Chẳng qua chỉ là trình độ của một tông sư bình thường, tuy rằng hệ thống tu luyện khác với người trong võ đạo thông thường, nhưng suy về nguồn gốc, thực lực cảnh giới đúng là không hơn không kém là bao. “Chuyện này, chuyện này làm sao có thể?” Tên người Đông Hoàng vừa rồi còn dương dương đắc ý, vẻ mặt bây giờ đã kinh ngạc biến sắc: “Âm Dương sư của chúng tao là phó hội trưởng hiệp hội Âm Dương sư Đông Hoàng! Thằng nhãi này, không thể nào phá được chiêu này của đại nhân” “Lắm lời!” Âm Dương sự rõ ràng cũng không ngờ tới, đối phương vẫn bình yên vô sự sau một chiêu của mình! Phải biết rằng, chính chiêu thức vừa rồi đã khiến không biết bao nhiêu người Đại Hạ khinh thường những hình nhân này, không hề né tránh giống như Tần Vũ Phong, cuối cùng thì thịt nát xương tan, chết không toàn thây. Nhưng Âm Dương sự không bao giờ nghĩ rằng, thằng nhãi ở trước mặt mình lại có thể vượt qua chiêu này mà không hề hấn gì! Âm Dương sự cảm thấy mặt mũi mình đều đã mất hết rồi! Trong thoáng chốc, sắc mặt của Âm Dương sự tái nhợt, liền ném đám tiểu binh bên cạnh mình lên bè. Tên người Đông Hoàng ở bên cạnh lập tức ngậm miệng lại, câm như hến. Tần Vũ Phong lười biếng dựa vào bàn làm việc: “Trò vặt, tạo chấp mày ba chiều nữa, để xem thế nào?” Sắc mặt Âm Dương sự trầm xuống như sắp nhỏ ra nước: “Người Đại Hạ, tự cao tự đại! Trong vòng ba chiều, tạo chắc chắn sẽ khiến mày phải chết!” Âm Dương sự sợ người đàn ông trước mặt không hiểu lời uy hiếp của mình, nên cố ý nói bằng tiếng Đại Hạ. “Haha….” Nhưng Tần Vũ Phong chỉ lười biếng cười một tiếng. Tiếng cười này càng làm dấy lên sự tức giận của Âm Dương sự. Chết tiệt! Sao dám coi thường anh ta như vậy! Âm Dương sự không có ý định lấy mạng của tên người Đại Hạ kiêu ngạo này trong vòng ba chiêu! Một chiêu! Sau một chiều, anh ta sẽ khiến tên người Đại Hạ này tan thành mây khói! Một chuỗi ký tự Đông Hoàng kỳ lạ, xuất hiện bên cạnh Âm Dương sự khi anh ta đang lẩm bẩm trong miệng.