*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chương 1404 Hirano không ngờ rằng Nhật nguyệt đồng huy lại không ảnh hưởng gì đến Tân Vũ Phong! Chiêu thức này, Hirano đã tình cờ nhìn thấy Kitano Takeshi biểu diễn khi anh ta đến thăm Kitano Takeshi. Kể từ ngày đó, Hirano luyện tập chiêu thức này liên tục cả ngày lẫn đêm. Để hiểu được ý nghĩa của mặt trời và mặt trăng, Hirano ngắm nhìn mặt trời thiêu đốt ban ngày và trăng sáng vào ban đêm, miệt mài quên ăn quên ngủ. Cuối cùng, trong 7 năm trọn vẹn, Hirano đã luyện thành công chiêu thức này. Tất cả công sức của anh ta đều không vô ích, thủ đoạn này chỉ cần 10%, quả thực rất có uy lực! Trong số những người cùng tuổi, một khi Hirano sử dụng thủ thuật này thì gần như không có lợi gì với họ! Nó chính là toàn năng, không gì có thể đấu lại được! Không ai có thể địch lại được Nhật nguyệt đồng huy! Nhưng Tân Vũ Phong đã chống lại nó ở ngay trước mặt anh ta! Anh không bị thương gì cả! Ngay cả Hộ Thể canh khí cũng không bị mất đi! Hirano sắc mặt đột nhiên thay đổi, bóng dáng lui về phía sau mấy bước, cảnh giác nhìn Tân Vũ Phong: “Anh… anh giở trò đúng không?” “Không phải là Hộ Thể canh khí sao? Tại sao, tôi lại không làm anh bị thương dù chỉ một chút?” Tân Vũ Phong cong môi, thản nhiên nhún vai. “Quả thực là Hộ Thể canh khí, về phần tại sao lại không thương tổn đến tôi… Còn cần giải thích sao? Là bởi vì anh quá yếu!” Lời nói của Tân Vũ Phong Khi khiến anh ta thảng thốt, trong mắt Tân Vũ Phong cũng lóe lên một tia giễu cợt và khinh thường có thể: nhìn thấy bằng mắt thường. Mặt Hirano đỏ bừng đột ngột! Tân Vũ Phong quá coi thường anh ta! Nhưng đúng là anh ta không thể khiến Tân Vũ Phong bị thương ở đâu cả! Một cảm giác bất lực và lạ lùng tự nhiên xuất hiện trong lòng Hirano. Ngay cả bản thân Hirano cũng không biết đã bao lâu rồi mình chưa đối mặt với một đối thủ khiến mình trở nên yếu ớt như vậy… Hirano nghiến răng. Anh ta nhất định phải đánh bại Tân Vũ Phong! Bị đánh trúng, anh ta đang tìm răng trên mặt đất, xấu hổ quỳ trên mặt đất cầu xin thương xót! Nếu không – sự xấu hổ mà anh ta phải chịu bây giờ đơn giản là không lấy lại như cũ được! Hirano suy nghĩ chỉ chốc lát, sau đó anh ta đã lấy lại sức, lại xông về phía Tân Vũ Phong. “Thủ đoạn vừa rồi, coi như là tôi nhường anh!” Hirano tàn nhẫn nói, anh ta đã dốc hết sức lực, nhưng anh ta vẫn luôn nói là nhường cho Tân Vũ Phong. Tân Vũ Phong vẻ mặt vô cảm. Về phía đoàn đại biểu võ thuật Đông Hoàng, khi nghe những lời này của Hirano, tự nhiên thấy xấu hố. Nhưng đoàn đại biểu võ thuật Đông Hoàng đã hoàn toàn tin vào điều đó. “Để tôi nói đi! Nhật nguyệt đồng huy vừa rồi nhất định không phải là Nhật nguyệt đồng huy mà Hirano thường sử dụng!” “Đúng vậy, nếu là thật, Tân Vũ Phong hiện tại còn có thể đứng ở chỗ này sao? Hản đã bị chặt thành trăm mảnh rồi” “Chặt thành một đống ấy chứ? Thịt nát xương tan!” Đó là chiêu thức thật! Nhưng cũng không có làm cho Tân Vũ Phong bị thương!