*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chương 1513 Công chúa Mỹ Đại Ngư không hiểu sao cô ta lại bỏ qua Tân Vũ Phong trong đoạn ghi hình. Khuôn mặt của Tân Vũ Phong, thế mà lại khôi ngô tuấn tú như vậy. Là ở trong đám người Đông Hoàng, rất ít khi thấy mấy người vừa cao to vạm vỡ vừa anh tuấn uy vũ. Nét đẹp khôi ngô kia thậm chí còn có thể nói rằng đẹp hoàn hảo, nhưng lại không khiến người ta cảm thấy có chút nét nữ tính nào. Trên khuôn mặt của công chúa Mỹ Đại Ngư, không kiềm được mà hơi đỏ hồng. Nhưng trong lòng cô ta biết rõ, Tân Vũ Phong đã từ chối mối hôn sự giữa anh và cô ta. Mặc dù trong lòng công chúa Mỹ Đại Ngư không thoải mái, thậm chí còn có chút tiếc nuối. Nhưng khi nhìn rõ khuôn mặt của Tân Vũ Phong mà cô luôn tò mò, Mỹ Đại Ngư cũng vì tôn nghiêm của một công chúa Đông Hoàng mà thu lại ánh mắt. Mà lúc nào theo dòng người của hoàng thất xuất hiện trước bao người. Cũng là thông báo rằng, lúc này ở núi Phù Hoa, tất cả những người có tư cách xem trận chiến đã đến đủ cả rồi. Thời gian so tài cũng càng lúc càng gần. Máy quay phim chuẩn bị phát trực tiếp cho cả thế giới cũng đã được chuẩn bị chu đáo cả. Mọi người đều hữ p chờ đợi đối thủ hai bên lên sàng, thậm chí có những người đã bắt đầu sôi nổi bàn tán. Theo lý mà nói, dưới ánh nhìn chăm chú của hàng vạn người đang mong chờ cuộc so tài. Tuyển thủ hai bên đáng lẽ phải đến sân đấu trước rồi mới đúng. Nhưng đến bây giờ, thời gian từng giây từng phút trôi qua. Bất kể là cái vị Kitano Takeshi kia hay là cái vị trong truyền thuyết chiến thần Thiên Vũ kia cũng chẳng thấy đâu. Mọi người đều bắt đầu có chút sốt ruột. “Người của hai bên sao còn chưa tới vậy?” “Đúng vậy, đáng ra nên đến trước chứ” “Sao vân chưa thấy người đâu?” “Không phải hai người họ đều cùng lúc lỡ hẹn chứ…” “Cùng nhau lỡ hẹn, sao có thể được…” “Kệ đi, đợi thêm chút nữa” Mọi người ồn ào bàn tán. Không ngừng có người nhìn xuống chân núi, mong rằng một trong hai nhân vật chính trong cuộc so tài này xuất hiện. Nhưng kết quả đều khiến cho mọi người phải thất vọng. Chẳng ai tới. Thế mà vào đúng lúc này. Dưới ánh nhìn chăm chú của tất cả mọi người. Sự phấn khích của mọi người được đẩy đến cao trào nhất. Một bóng người xuất hiện ở chân núi. Người đó tóc bạc cả đầu, chải vuốt ra sau, rõ ràng là không còn trẻ nữa. Nhưng sống lưng của ông ta vẫn thẳng tắp như xưa. Bước chân của ông ta không được xem là dài, nhìn thì có vẻ như tuổi tác không nhỏ nữa, nhưng dáng đi không hề có chút khập khiếng hay bước lững thững nào. Mặc dù bước chân không lớn, nhưng bóng dáng không khác gì đang bay, thoát cái đã tới gần hơn. Tốc độ cực kì nhanh, nhưng lại có cảm giác bình tĩnh mà vững chãi. Gần rồi, càng gần hơn nữa. Ánh mắt của tất cả mọi người đều tập trung lên trên người ông ta. Kitano Takeshi đầu bạc trắng, mặt đầy nếp nhăn, trông có vẻ như một lão già, nhưng hoàn toàn không có chút uể oải nào.