*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chương 1636 Rõ ràng trước kia còn là thế lực ngang nhau khó phân cao thấp, thậm chí Công Tôn Vũ còn nắm một chút phần thẳng. Kết quả kể từ chuyến đi Tây Nam Miêu Cương về, thậm chí Công Tôn Vũ còn hơi sợ Tân Vũ Phong. Công Tôn Vũ khựng lại, tiếp tục nói: “Chuyện này cũng hết cách rồi, nơi có người thì có giang hồ, cho dù là trong Ẩn Môn Môn Phái cũng không thể tránh khỏi.” “Chuỗi thức ăn này chính là tên gọi chung cho Ẩn Môn Môn Phái.” “Trong Thất Thập Nhị Tông Tam Sơn Ngũ Môn, chuỗi thức ăn này vốn được phân biệt dựa trên ba cấp bậc.” “Nếu Ẩn Môn Môn Phái là một tòa Kim Tự Tháp, Tam Sơn chính là đỉnh Kim Tự Tháp.” “Nhưng Tam Sơn chúng tôi… cũng chính là Long Hổ Sơn, Thiên Vũ Sơn, La Phù Sơn rất ít khi giao lưu với ngoại giới, kể cả Ẩn Môn Môn Phái.” “Với tư cách người dẫn đầu, đương nhiên là phải duy trì sự thần bí” “Hơn nữa tuy Tam Sơn chúng tôi thu nhận đồ đệ bậc cao, số lượng tuy ít, nhưng xét thực lực thì Ẩn Môn Môn Phái vẫn mạnh nhất “Về phần Ngũ Môn thì địa vị trong Kim Tự Tháp cũng tương đối cao, tuy giữa các môn phái có phân chia mạnh yếu nhưng tóm lại cũng không khác biệt lắm.” “Về phần Thất Thập Nhị Tông, địa vị cao có thấp có. Còn có những tông môn thực lực lớn mạnh nhưng truyền thừa chưa đủ nên không đủ tư cách đặt ngang hàng với Ngũ Môn. Có tông môn truyền thừa lâu năm nhưng sức lực lại suy yếu… ngược lại chính là bởi vì đủ kiểu nguyên nhân, thực lực còn cao thấp không đều. Nhưng cũng có những tông môn e là thêm dăm ba năm nữa cũng không phải là đối thủ của Ngũ Môn” “Đương nhiên trong Thất Thập Nhị Tông cũng có tông tên là Sơn môn gì gì đó, nhưng bởi vì thực lực chưa đủ nên đều bị hợp nhất về Thất Thập Nhị Tông” Tân Vũ Phong gật đầu, bỗng nhiên tỉnh ngộ. Tuy anh cũng không tò mò… nhưng tóm lại có người giải thích thì cũng được. Khó trách mấy võ giả của Thái Hư Môn kiêu ngạo như vậy. Công Tôn Vũ vừa nói xong thì khựng lại, theo thói quen cầm quạt che nửa mặt, ánh mắt nhìn Tân Vũ Phong có chút vui vẻ hơn: “Có điều, trong Ẩn Môn Môn Phái còn có địa vị thấp hơn Thất Thập Nhị Tông.” Tân Vũ Phong nhíu mày. Công Tôn Vũ nói: “Đó chính là Tán Tu. Không môn phái cũng không có tông môn truyền thừa. Đại đa số các đệ tử chính thống cảm thấy Tán Tu không có chính thống cho nên xem thường” Ngay sau đó, Công Tôn Vũ lại bổ sung: “Đương nhiên anh Phong nhất định sẽ không như thế.” Tân Vũ Phong tức giận nghiến răng. Không nói thêm câu kia còn được, không phải nói thêm vào là để đâm chọt anh sao? Công Tôn Vũ cười to: “Đùa thôi mà, anh Phong để bụng làm gì?” đầu Thái Hư Môn, ngẩng đầu cao nhất giống như sợ người ta thấy mặt anh ta vậy!” “Nhìn kỹ lại thì anh ta trông rất đẹp trai, sắp đuổi kịp Bạch… “ Quách Thành mau mồm mau miệng đổi giọng: “Sắp đuổi kịp đại nhân Bạch Hổ rồi!” Tân Vũ Phong khẽ giật mình. Người này… Có gương mặt hơi giống Bạch Hứa Trạch!