Chương 394 “Chị!” Lâm Kiều Như dậm chân vì tức giận. Đối với đám cưới này, cô đã mong chờ từ rất lâu. Không ngờ, sự xuất hiện của mười người tàn tật này đã phá hỏng hoàn toàn đám cưới hoàn hảo này của cô. Lâm Yến Vân vẫn ở bên, cố tình đổ thêm dầu vào lửa. “Anh hãy mau nhìn xem, đây là cô dâu của anh này!” Ngay khi giọng nói rơi xuống, đám người tàn tật quay đầu lại nhìn Lâm Kiều Như, ánh mắt đều nhìn thẳng vào cô. Đám người đó vui vẻ không thôi, sao cô dâu của tôi lại đẹp thế này? “Tiểu mỹ nhân này còn đẹp hơn cả tiên nữ!” * Nhìn làn da mỏng manh và khuôn mặt thanh tú kìa !” ” Nếu so với những goá phụ ở quê tôi, còn hơn rất nhiều!” Lâm Kiều Như vừa xấu hổ vừa tức giận khi nghe thấy thứ ngôn ngữ hôi hám đó, tức giận dậm chân tại chỗ. Cô là một cô gái trẻ trung, ở đâu lại gặp phải một đống lão già không biết xấu hổ như vậy ? Đột nhiên, có người nhìn Lâm Yến Vân hỏi:” Cô Lâm, cô nói muốn tìm vợ cho chúng tôi, nhưng ở đây chỉ có một cô dâu!” ” Chậc chậc..” Lâm Yến Vân nở một nụ cười dịu dàng:” Các người ai thể hiện tốt nhất, sẽ có thể kết hôn với cô ấy.” Nghe đến đây, đám người tàn tật bỗng sáng mắt, lao vào túm lấy. ” Chọn tôi, chọn tối!” ” Hãy để tôi đến!” một người đàn ông mù nói. ” Lão mù, mày không thấy, đến tham gia cho vui vẻ à?” “Ai nói người mù là không thể tham gia cuộc vui chứ?” Tưởng tượng đến dáng vẻ của chiến thần Thiên Vũ khi xuất hiện ở đây, khuôn mặt của Lâm Yến Vân, nổi lên một nụ cười giống như biến thái. “Hay là như này đi, đó sẽ là cô dâu của cả mười người các người luôn, thấy thế nào?” Lời nói của cô ta mới phát ra, đã khiến toàn bộ đám người đó bị sốc. Một người phụ nữ lấy mười người chồng ? Đây chỉ đơn giản là một tưởng tượng ! Hơn nữa, vẻ ngoài của Lâm Kiều Như đẹp một cách mỹ miều. Nhưng mười người trước mặt đều là những người tàn tật ! “Tốt, tốt!” “Tôi sẽ là chồng đầu tiên!” ” Miễn là có thể ngủ cùng cô ấy, làm chồng cũng một đám người nữa tôi cũng đồng ý!” Những người khuyết tật tuyệt vọng hướng đầu, nhìn chằm chằm vào những tâm Kiều Như, bộ dạng đầy thèm muốn không che giấu. Nhìn những hành động không khác gì động vật thời kì phát dục của bọn chúng khiến cô quá sợ hãi. ” Các người định làm gì?!” Lâm Kiều Như tái mặt vì sợ hãi , lùi lại và đưa ra cảnh báo cùng lúc. “Tôi cảnh cáo các người – ! Chồng của ta , là một vị anh hùng bất khuất, các người mà dám. động vào một ngón tay của tôi thôi, anh ấy nhất định sẽ không tha cho các người!” Tuy nhiên, lời cảnh báo này chẳng có ích gì đối với những kẻ phi lý trí này. ” Lâm Kiều Như, chạy đi! Mẹ sẽ ngăn chúng lại cho con!” Triệu Như Lan lao ra ngay lập tức và mở rộng vòng tay, hy vọng giành được thời gian trốn thoát quý giá cho con gái mình. Tuy nhiên, tên què đã trực tiếp cầm nạng đập vào người là một cách quyết liệt. “Bang!” Mặc dù bệnh ung thư của Triệu Như Lan đã được chữa khỏi, nhưng cơ thể bà vẫn rất yếu và không có thời gian để né tránh nó. Bà bị hắn ta dùng gậy đánh xuống làm bà trực tiếp ngã xuống đất, đầu gối bị trầy xước. ” Mẹ, mẹ có sao không?”. Lâm Kiều Như lao lên ngay lập tức và đỡ Triệu Như Lan lên. Nhưng vì điều này, cô rơi vào vòng tròn mà đám người khuyết tật tạo ra. Những kẻ đó giống như dã thú chim chóc , từ tứ phía lao tới chỗ nàng, mò mẫm, muốn lợi dụng. ” Tần Vũ Phong, thực xin lỗi….” ” Em vẫn không thể làm cô dâu của anh rồi” Lâm Kiều Như mặt xám như chết, hai dòng nước mắt lăn dài trên má. Đến lúc này, Tần Vũ Phong vẫn chưa xuất hiện. Cô tin chắc Tần Vũ Phong nhất định gặp phải rắc rối lớn nào đó nên mới đến muộn. Thật không may, cô có thể không đợi được chú rể của mình rồi!