Chương 423: Ai muốn tìm đường chết Thân hình của Đằng Vĩ chợt lóe lên, hàng ngàn ảo ảnh phân thân hiện ra trên không trung khiến mọi người hoa cả mắt, không phân biệt được đâu là chính chủ. “Anh nhanh vậy sao, tôi so với anh còn nhanh hơn!” “Lưu – Tinh – Quyền!” Tần Vũ Phong ném đao đi không dùng tới, hai nắm đấm điên cuồng vung loạn xạ, mỗi một quyền giáng xuống nhanh như sao băng trên trời. “Bang! Bang! Bang!” Tất cả ảo ảnh của Đằng Vĩ đều bị nắm đấm của anh phá vỡ, ngay cả cơ thể thật sự của anh ta cũng bị đánh trúng, xuyên thủng bụng và tắt thở ngay tại chỗ. Chỉ trong vài phút ngắn ngủi, cả hai vị cao thủ đều chết trong tay Tần Vũ Phong. Sau đó, trận chiến vẫn còn tiếp tục. Linh Xà hộ pháp, chết! Thiết Tháp hộ pháp, chết! Vạn Độc hộ pháp, chết! Ưng Trảo hộ pháp, chết! Hám Sơn hộ pháp, chết! Trên võ đài máu tươi loang lổ. Tần Vũ Phong giống như một vị thần bất khả chiến bại! Tư thế hiên ngang lẫm liệt giữa trời đấy. Đường Từ Hải vốn dĩ muốn dựa vào kĩ thuật chiến đấu luân phiên để tiêu hao thể lực của Tân Vũ Phong, nhưng không ngờ lại tự bê đá đập chân mình. Ban đầu, bốn vị hộ pháp đã hy sinh bên ngoài, còn lại sáu người cũng chết thảm trên võ đài. Mười vị đại hộ pháp, toàn bộ đều bị tiêu diệt! Điều này đã tạo ra một khoảng trống trong sức mạnh đội ngũ chiến đấu hàng đầu của Liên đoàn Tây Hải. Dù có may mắn sống sót sau kiếp nạn này thì cũng sẽ bị tổn thương lực lượng nặng nề và trở thành một tổ chức ngầm hạng hai. Sau khi liên tục chém giết đối thủ của mình, sắc mặt Tần Vũ Phong không chút gợn sóng, như thể vừa rồi chỉ là đập chết vài con ruồi. “Vút!” Đột nhiên, ánh mắt của Tần Vũ Phong giống như một thanh kiếm sắc bén, quét qua đám người dưới võ đài, ngạo nghễ nói: “Người tiếp theo, ai muốn tìm đường chết?” Nghe vậy, căn bản không một ai dám đáp lại. Những cao thủ ưu tú lúc trước vẫn còn lớn tiếng kêu gào lúc này không nói nên lời, ngay cả thở mạnh cũng không dám. Tinh thần của Liên đoàn Tây Hải bị đả kích không hề nhỏ, tất cả mọi người đều sa sút như rắn mất đầu. Ước chừng khoảng hơn mười nghìn người lại bị một người ép tới mức cúi đầu. “Ha ha ha…” Tần Vũ Phong hào phóng bật ra một tiếng cười to: “Liên đoàn Tây Hải là cái thá gì, hóa ra chỉ là một lũ chuột nhắt nhát gan, vậy mà cũng đòi tung hoành giang hồ sao? Nếu tôi là các người, tôi đã về nhà làm ruộng từ lâu rồi!” Những lời này đã hung hăng chà đạp lên tôn nghiêm của tất cả mọi người ở đây. “Tên nhóc kia, cậu cười cái gì, cậu thật sự nghĩ rằng Liên đoàn Tây Hải không còn cao thủ sao?” Cùng với một tiếng gầm dữ dội là Nam thiên vương Xích Diệm lên võ đài. “Là Nam thiên vương!” “Cuối cùng cũng có một cường giả cấp thiên vương ra trận, chắc chắn sẽ giết chết tên nhóc kiêu ngạo này!” “Nhưng mà… Không phải Đông thiên vương cũng chết trong tay anh sao? Xích Diệm thiên vương ra trận, thật sự có tác dụng chứ?” Dưới võ đài lại truyền đến một trận bàn tán xôn xao. Họ vừa kỳ vọng vào khả năng lật ngược tình thế của Xích Diệm, vừa lo lắng thực lực của anh ta không đủ, cuối cùng cũng bị biến thành một bộ xương khô. Tần Vũ Phong mặt không đổi sắc, từ xa nhìn về phía Xích Diệm, nhẹ giọng nói: “Giết Thiết Thành Thủ, tôi dùng một đao!” “Giết Cuồng Mạnh Chiến, tôi dùng một quyền!” “Nam thiên vương Xích Diệm, hi vọng anh sẽ tiến bộ hơn, có thể ép tôi tung ra chiêu thứ hai!” Nghe vậy, tất cả mọi người trong sâu nhất thời sửng sốt, sau đó kịch liệt phản ứng. Trước đó trong trận đấu sinh tử, Tần Vũ Phong đều chỉ dùng một chiêu đã giết chết kẻ địch. Đường đường là cường giả cấp như vân của Liên đoàn Tây Hải, đừng nói là đánh bại Tần Vũ Phong, chẳng lẽ buộc anh ra tay lần thứ hai cũng không làm được sao? Giờ phút này, danh dự và tôn nghiêm của Liên đoàn Tây Hải đều đè nặng lên vai Xích Diệm. “Ha ha ha …” Xích Diệm cười lớn một tiếng: “Tên nhóc, đừng tự tin quá sớm! Tôi đã | tu luyện mấy chục năm, rốt cuộc cũng đạt đến đỉnh cao của thành công, sáng tạo ra một chiêu thức bất khả chiến bại! Hôm nay tôi sẽ dùng máu của anh để tế phương thức võ công này!” Dứt lời, Xích Diệm phát huy tất cả công lực của mình, cơ thể bùng cháy thành ngọn lửa hừng hực, toàn bộ võ đài dường như biến thành một miệng núi lửa sắp phun trào. “Ngọn lửa đốt cháy bầu trời!