Chương 509: Thánh thượng ban thưởng Người đàn ông vừa mưu trí lại vừa dũng cảm không sợ chết như thế này quả thật xứng đáng làm thần hộ vệ của Đại Hạ, quả xứng với danh xưng chiến thần và cũng chỉ có chiến thần hai mươi lăm tuổi này mới xứng trở thành người trong lòng của Ngọc Linh Lung, mới xứng trở thành người chồng lý tưởng của cô. Ông vừa tự hào vừa thở dài mà nghĩ. Các vị khách mời cũng ngồi kín hết, đoán là buổi họp mặt mỗi năm của triều đình cũng không được nhiều người như bây giờ. Của hồi môn của con gái tự chuẩn bị cộng thêm của hồi môn mà ông chuẩn bị có thể xứng đáng gọi là của hồi môn xếp dài mười dặm rồi. Cảnh gả con gái long trọng hoành tráng như vậy cũng coi như là cho cô một lễ cưới nở mày nở mặt. Đối với cô ông cũng dễ ăn nói. Đúng lúc này, đôi mắt xinh đẹp của cô vốn đang nhìn ra ngoài cửa lại xuất hiện sự kinh ngạc. “Ầm ầm!” Ngoài cửa xuất hiện một cỗ xe ngựa sang trọng làm bằng vàng, xung quanh xe ngựa còn có những binh lính quan trọng bảo vệ. Nhìn cách bố trí càng có thể nhìn ra được những thị vệ này hoàn toàn đến từ hoàng, nhìn những đường nét được may trên quần áo thì thân phận cũng không hề thấp đâu, chắc hẳn là ngự tiền thị vệ. “Bố!” Cô ấy có chút nghi hoặc mà nhìn ra ngoài cửa, cảm thấy người dẫn đầu có chút quen mắt, hình như là đại thống lĩnh người chỉ huy của quân thị vệ. Cô ấy nói những nghi hoặc trong lòng ra thành lời. Ông thuận thể nhìn ra, chiếc xe ngựa vàng ở ngoài cửa không phải của hoàng gia thường sử dụng thì còn có thể là ai. Quận chúa và Thần Nghiêm Vương rất được ân sủng nên ngày đại hôn của quận chúa được ban thưởng cũng không có gì là lạ nhưng lần này lại là thánh thưởng địch thân phải người đến tặng. Có thể dễ dàng thấy được cuộc hôn nhân giữa chiến thần Thiên Vũ và cô rất được thành thượng coi trọng. Ông ta không để ý đến những lời bàn tán xôn xao kia mà sau khi nhận được sự đồng ý của cô ấy thì liền tự đi vào trong xe ngựa, không lâu sau ông ta đi ra mang theo một món đồ. Món đồ trên tay ông ta đang cầm được trùm lên một miếng vải màu vàng vừa dài vừa phẳng. Đến cả Ngọc Lâm cũng tò mò với món quà chúc mừng của thánh thưởng. “Đây là…?” Ông liền nhướng mày hỏi. Cô ấy càng tò mò không biết thánh thượng sẽ chúc mừng hôn lễ của cô ấy và anh như thế nào nên liền chủ động tiến lên phía trước một bước mở tấm vải vàng ra. Một tấm gỗ Tử Đàn dài khoảng một mét rộng khoảng nửa mét liền xuất hiện trước mắt mọi người, trên tấm bảng ghi bốn chữ: “Nhân duyên trời định”.