Chương 937 Một kẻ vô dụng, cho dù có thể lấy được thanh kiếm mạnh nhất thế giới, thì có tác dụng gì? Có thể giết được người mạnh thứ hai trên thế giới không? E rằng chết, còn không biết mình đã chết như thế nào! Thất phu vô tội, hoài bích có tội! Nếu hôm nay Tân Vũ Phong thật sự có được một thanh kiếm này, cho dù có thể sống sót bước ra ngoài, cũng sẽ bị người nghe ngóng được tin này mà giết chết, đoạt lấy bảo vật! Nghĩ đến đây, Tân Vũ Phong lại khẽ thở dài. Nếu sớm biết điều này, thì không đi vào còn hơn. Nhìn thấy nhiều bảo kiếm trước mặt, đến cả một thanh kiếm cũng chẳng mang theo được. Kho báu này chẳng hề có báu vật thiên địa gì quả, đúng là thật khiến cho người ta thất vọng. Khi Tân Vũ Phong đi vào đã kỳ vọng cao bao nhiêu, thì hiện tại trong lòng anh cảm thấy thất vọng bấy nhiêu. Anh ngồi bệt xuống mặt sàn lát ngọc trắng. Bây giờ anh là một kẻ vô dụng, không có sự trợ giúp của báu vật thiên địa để khôi phục cơ thể, vậy thì dùng cái gì để tìm mẹ của anh ở núi Côn Luân đây? Nên làm thế nào để bảo vệ Lâm Kiều Như cả một đời? Dùng trái tim chân thành sao? Trái tim chân thành này có bao nhiêu sức mạnh, có thể đánh thắng được ai? Lâm Kiều Như bằng lòng đi theo anh cả một đời, nhưng anh làm sao có thể để Lâm Kiều Như chịu khổ cùng anh, hàng ngày đều nơm nớp lo sợ, ăn cũng nuốt không trôi? Tân Vũ Phong bực bội vò loạn tóc mình. Phải làm sao đây, lẽ nào anh lại phải trở ra một lần nữa, lại đi tìm kho báu khác, tìm báu vật thiên địa khác ư? Nhưng hiện tại, anh khó khăn lắm mới tìm được kho báu này. Hơn nữa Tử Môn ở bên ngoài, không biết là còn đang mở hay không nữa. Ngay cả khi đang mở rồi, cũng chẳng có tác dụng gì. Trong trận pháp Kỳ môn độn giáp này, chỉ có một cánh cửa duy nhất có thể còn sống mà bước vào. E rằng, cũng chỉ có một kho báu mà thôi. Dựa vào sự tinh thông về Kỳ môn độn giáp, Tân Vũ Phong chắc chắn có đủ tự tin để tính toán rồi đi ra ngoài. Nhưng… đi ra rồi, thì lại như thế nào? Phải biết rằng, anh cả một đường rơi vào trận pháp Kỳ môn độn giáp, ở độ cao lớn như vậy, dựa vào tu vi của Tân Vũ Phong tại, căn bản là không thể đi lên nổi! Tân Vũ Phong có chút tuyệt vọng mà che mặ Lúc này, trong đầu Tân Vũ Phong chợt lóe lên một suy nghĩ. Không đúng không đúng, có chỗ nào đó không đúng… Chắc chắn là có chỉ tiết nào đó xảy ra vấn đề! Anh phá giải trận pháp Kỳ môn độ giáp, mới có thể đi được tới đây! Lúc trước nhìn thấy rất nhiều xương bên ngoài, có lẽ vì không thể phá vỡ trận pháp nên họ đã bị mắc kẹt cho đến chết! Nhưng bây giờ… anh đã bước vào thành công! Hơn nữa, quan sát kho báu này một lần nữa. Một trăm lẻ tám bức tranh tường vẽ thanh kiếm, không hề bị hư hại một chút nào! Nó cũng cho thấy rằng rất có thể anh là người đầu tiên bước vào sau khi kho báu này được xây dựng! Làm sao có thể giống như trước mắt anh, trống rỗng và không có gì được? Đây phải là kho báu được xây dựng với kiến trúc cao cấp nhất trong lăng mộ, không nên chỉ có những bức tranh tường vẽ những thanh kiếm này, không có một chút vật báu nào khác! Thực sự là quá kì lạt Nhất định phải có những thứ khác trong kho báu này! Nghĩ đến đây, Tân Vũ Phong lại đứng lên. Không, tuyệt đối không thể từ bỏ ở đây được. Ít nhất, là không thể bỏ cuộc mà không làm gì cả! Trên đường đi, có thể nói rằng anh rất khổ cực, dạo mấy lân quỷ môn quan, thì mới đi được tới đây! Vô số cơ duyên trùng hợp, chồng chất lên nhau, Tân Vũ Phong mới có thể tiến vào đây!