Ngày thứ ba Tần Nguyên trọng sinh, thứ bảy, ngày nghỉ.
Hôm nay, cô ở thư viện đọc sách “Bách khoa toàn thư khi mang thai” “Mang thai hoàn mĩ ở tuần 40” những việc cần chú ý trong thời gian chờ mang thai.
Di động đã được ấn tắt chuông phát ra âm rung rất nhỏ, Tần Nguyên thu hồi ánh mắt nghiêm túc khi đọc sách, từ trong cặp sách lấy di động ra.
Là một tin nhắn đến từ Hàn Nhàn.
Biểu tình dịu dàng nhu hòa của Tần Nguyên nhanh chóng giảm xuống âm độ, đáy mắt lan tràn ra sương lạnh tia
sáng lạnh lẽo.
Trên ngón tay trắng nõn lộ ra một vết sẹo cũ, nhẹ nhàng đụng vào màn hình click mở tin nhắn.
[Nguyễn Nguyễn, dì có nấu đồ ăn con thích ăn, tối nay về nhà ăn đi.
]
Tần Nguyên rũ mi mắt xuống, trong mắt có vẻ nói không nên lời cùng châm chọc và lạnh lẽo.
Từ sau ngày ở khách sạn Hoàng Đình đã qua ba ngày, Hàn Khả Tâm trở về khẳng định đã nói gì đó với Hàn Nhàn.
Người phụ nữ này thế nhưng sau ba
ngày sau mới tìm tới cửa cũng thật là ẩn nhẫn nha.
Ngón tay Tần Nguyên nhẹ gõ phím, thực mau nhắn xong một cái tin nhắn.
[Buổi tối gặp.
]
Cô thật ra muốn nhìn, mẹ con Hàn Nhàn muốn làm gì.
Dù là Hồng Môn Yến, cô cũng không sợ.
Bị người quấy nhiễu tâm tình tốt, Tần Nguyên thu hồi sách vở trên bàn, đứng dậy trả sách rồi rời khỏi thư viện.
Tần gia, trong phòng tráng lệ huy hoàng.
Ngồi ở trước sô pha, người phụ nữ trung niên trang điểm nhẹ dung mạo quý khí, quét mắt hồi âm trên di động, khóe môi gợi lên một độ cung vừa lòng.
“Mẹ, thế nào? Tiện nhân kia có đồng ý trở về không?”
Hàn Khả Tâm ngồi ở bên cạnh nghiến răng nghiến lợi hỏi.
Hàn Nhàn nghe vậy ngẩng đầu, một đôi lợi mắt trừng nhìn con gái, trên
mặt mang theo thần sắc không ủng hộ.
“Tuy nói là ở nhà, ba con cùng anh cả không có ở đây nhưng Tần Phong còn ở, anh ta là anh ba của Tần Nguyên, nếu nghe được mấy lời này còn không lột da của con ra à, con về sau phải chú ý một chút.
”
“Chẳng phải giờ anh ta không có ở nhà sao.
” Hàn Khả Tâm bĩu môi.
Tần Phong, lão nhị Tần gia, anh trai sinh đôi của Tần Nguyên.
.