Hai anh em ngồi trước bàn ăn nghe được tiếng bước chân, không hẹn mà cùng nhìn về phía cầu thang, trong nháy mắt vẻ mặt kinh ngạc.
Cố Thất Giác thậm chí còn dốc sức chớp mắt.
Trêи cầu thang tầng hai, thiếu nữ mặc chiếc váy trắng, tạo ra hiệu ứng anh sáng dịu dàng, mái tóc dài như mực xõa tự nhiên phía sau, cử chỉ lười biếng mà cao quý, tựa như thiên sứ vừa tỉnh giấc nơi thiên đường.
Đây thật sự là em gái Cố Bắc Từ của anh sao?
Cố Khiêm cũng không kinh ngạc như biểu hiện của em trai, đáy mắt anh ấy hiện lên sự kinh ngạc trong nháy mắt, sau đó lộ ra sự an ủi.
“A Từ, thức ăn sắp nguội rồi, mau lại đây đi.”
Anh hai Cố Thất Giác không ngừng kêu lại.
Loading...
“Tới liền đây.”
Cố Bắc Từ mỉm cười, vội vàng đi tới ngồi xuống, hai mẹ con miệng hại bao tử kia không ở đây, tâm trạng của cô rất tốt.
“Ăn nhiều tôm vào, bổ sung protein.”
Anh hai lập tức đặt tôm Nam Mỹ đã lột sạch vỏ lên đĩa của cô.
“Uống nhiều sữa vào, tăng chiều cao!”
Cô vẫn chưa kịp cảm ơn, một ly sữa ấm đã được đẩy đến trước mặt cô. Cố Bắc Từ theo bàn tay nhìn lên, anh cả Cố Khiêm vẫn như trước kia, dịu dàng nhìn mình.
Anh cả của cô, là thiên chi kiêu tử gần như cùng nổi tiếng với Hoắc Tư Triệt, là nam thần Đế Kinh được phụ nữ theo như vịt.
Anh vốn nên thừa kế Cố gia, tương lai tươi sáng, thế nhưng…
Trong đầu Cố Bắc Từ hiện lên hình ảnh Cố Khiêm vẻ mặt tái nhợt, ngồi ở bàn làm việc ho ra máu.
Kiếp trước cô nghe theo sự xúi giục của Tưởng Ngọc Đường chiếm đoạt tiền của Cố gia để thay Tưởng Ngọc Đường lấp hố, anh cả không những không truy cứu, còn cố gắng giúp cô giải quyết công bằng, cuối cùng mệt mỏi quá độ dẫn đến ung thư dạ dày, chưa đến ba mươi tuổi đã…
“A Từ, sao em lại khóc?”
Anh cả huơ tay trước mặt cô, lo lắng nhìn chằm chằm cô.
“Không có, em chỉ vừa ngáp một cái thôi. Anh, anh cũng phải uống sữa đi, sau này bất kể bận rộn như thế nào, cũng hãy chắc rằng sẽ ăn uống đúng giờ đấy. Gần đây anh có khám sức khoẻ chưa?”
Cố Bắc Từ lập tức giúp anh cả rót một ly sữa, giọng điệu cực kỳ nghiêm túc nói.
“Khám sức khỏe à? Công ty có tổ chức khám sức khỏe mỗi năm rồi, sức khoẻ của anh rất tốt.”
Cố Khiêm khẽ nhíu mày kinh ngạc, vẫn theo thói quen mà trả lời tất cả câu hỏi của em gái.
“A Từ, sao em không quan tâm sức khỏe của anh hai?”
Anh hai Cố Thất Giác một bên vừa lột tôm, vừa ghen tỵ nói.
“Cơ thể của anh luôn rất khoẻ mạnh, hoàn toàn không có vấn đề gì đâu…”
Cố Bắc Từ tuỳ ý vỗ vai anh hai, vẻ mặt lại dần dần u ám.
Sức khoẻ của anh hai rất tốt, nhưng kiếp trước anh hai vì cô mà giết người, cuối cùng trở thành tù nhân bị tử hình…
Kiếp này, cô sẽ không bao giờ để cho thảm kịch ấy xảy ra một lần nào nữa.