Chương 316 Bạch Vi tự cười nhạo bản thân. “Cậu cho rằng Diêu Tử An còn để lại chút cảm tình cho tớ sao?” “Không, anh ta chỉ sợ trong bụng của Đinh Tranh xảy ra chuyện gì.” “Anh ta ly hôn vì đứa bé này, lỡ như Đinh Tranh không sinh được con, chẳng phải Diêu Tử An sẽ trở thành trò cười sao?” … Ôn Noãn sửng sốt. Bạch Vi hút thuốc xong, nhỏ giọng nói: “Ôn Noãn, tớ chỉ sợ chuyện giữa tớ và Cảnh Sâm sẽ ảnh hưởng đến cậu! Tớ nghe Cảnh Sâm nói cậu và Cảnh Từ ở bên nhau khá tốt… Nhưng mẹ của Cảnh Từ không dễ chịu đâu.” Ôn Noãn vỗ nhẹ tay cô ấy. “Bạch Vi, giữa chúng ta đừng nói đến chuyện này.” Tuy vậy, trong lòng Ôn Noãn lại có một cảm giác mơ hồ. Việc tối nay Cảnh Từ lỡ hẹn có liên quan đến chuyện của Cảnh Sâm và Bạch Vi, nhưng dù vậy, cô cũng sẽ không trách móc Bạch Vi nửa lời. Trong thời điểm cô gặp khó khăn nhất, Bạch Vi đã cố gắng hết sức để giúp đỡ cô. Đêm đó, hai cô gái cùng ngủ chung trên một chiếc giường. Hai người đều mang tâm sự, không thể ngủ ngon. Sáng sớm Diêu Tử An đã tới đây, hắn đứng ngoài cửa với đôi mắt đỏ ngầu. “Bạch Vi có ở chỗ cô không?” Ôn Noãn ừ nhẹ, nghiêng người để anh ta đi vào. Cô bình tĩnh rót nước cho Diêu Tử An rồi đặt lên bàn: “Tôi đi gọi Bạch Vi, hai người từ từ nói chuyện.” Ôn Noãn trông vô cùng bình tĩnh. Diêu Tử An khá ngạc nhiên, do dự hỏi. “Cô ấy thế nào rồi?” Ôn Noãn cười nhạt: “Bố mẹ anh đã đưa Đinh Tranh về nhà, anh còn hỏi Bạch Vi như thế nào rồi? Diêu Tử An… Năm đó có biết bao nhiêu người hâm mộ cuộc hôn nhân của hai người, bây giờ lại có bấy nhiêu người kinh ngạc vì thất vọng.” Diêu Tử An sờ mũi, cũng không dễ chịu gì. Hắn nói: “Tôi chỉ chơi đùa thôi, chẳng phải Bạch Vi và Cảnh Sâm cũng…” Ôn Noãn không nói nữa. Cô vào phòng gọi Bạch Vi: “Hai người nói chuyện đi, xem xem anh ta muốn thế nào.” Một lúc sau, Bạch Vi đi ra. Vợ chồng gặp nhau nhưng không còn như xưa nữa. Có lẽ bởi vì đêm qua đã quậy phá ồn ào, hôm nay bọn họ không còn sức lực để hung hăng nữa, Bạch Vi ngồi đối diện Diêu Tử An, thất thần nói: “Chúng ta ly hôn đi!” Diêu Tử An nhìn chằm chằm cô ấy. Một lúc lâu sau, hắn mới nói: “Đinh Tranh là do bố mẹ anh tự ý đưa về! Anh không có ý đó, Vi Vi… Em vĩnh viễn là Chính cung Hoàng hậu! Chỉ cần em chia tay Cảnh Sâm, chúng ta vẫn sẽ giống như trước đây.” Bạch Vi lơ đãng nhìn ra ngoài cửa sổ.