Chương 552 Kiều An chân thành nói: “Hoắc Minh, hi vọng hôm nay anh xuôi chèo mát mái!” Hoắc Minh nhíu mày. Lúc trước anh giúp cô ta kiện tụng, chẳng qua chỉ làm hết chức trách của mình thôi, cũng có lẽ còn muốn có một kết thúc. Bây giờ Kiều An đang làm gì? Kiều An xinh đẹp quyến rũ: “Khi anh thắng, chúng ta hãy cùng nhau khui sâm banh, em sẽ là của anh!” Phóng viên xôn xao. Đây là công khai tỏ tình à? Hơn nữa cô Kiều này hình như là mối tình đầu của luật sư Hoắc, chẳng lẽ luật sư Hoắc sắp ly hôn, cô gái định mệnh là cô Kiều này ư? Mọi người đều chờ Hoắc Minh đáp lại. Hoắc Minh chỉ nói: “Tôi đã có vợ! Tôi không có ý định ngoại tình! Mong Cô Kiều hãy tự trọng!” Anh nói xong, lập tức đi thẳng vào tòa án. Kiều An tức giận đến mức khuôn mặt vặn vẹo, bó hoa kia cũng bị cô ta ném xuống đất. Phóng viên đang cười nhạo cô ta. Cô ta cố gắng duy trì nụ cười, không biết liêm sỉ nói: “Chúng tôi là người yêu từ thuở ấu thơ, không phải ai cũng có thể thay thế địa vị của tôi trong lòng anh ấy! Nếu như pháp luật là mạng sống thứ nhất của Hoắc Minh, vậy thì tôi là mạng sống thứ hai của anh ấy.” Phóng viên nhanh chóng viết vào. Tin tức này nhất định sẽ gây chấn động! Thư ký Trương nhìn Kiều An rồi nhẹ nhàng lắc đầu, cô đang thách thức sự kiên nhẫn của luật sư Hoắc. Đúng mười giờ, phiên tòa bắt đầu. Trình độ của Hoắc Minh vẫn như trước. Mười một giờ, kết quả gần như đã được xác định. Luật sư Hoắc duy trì được thành tích bất bại, ngày mai hình ảnh của anh sẽ được đăng trên các phương tiện truyền thông lớn. Mười một giờ mười phút. Đối phương yêu cầu tạm dừng phiên tòa, muốn đàm phán hòa giải với bên này. Ngay khi thẩm phán tuyên bố, Hoắc Minh nhận được một cuộc điện thoại, là Hoắc Minh Châu gọi tới, Hoắc Minh Châu khóc không ngừng. “Anh, không thấy chị dâu đâu hết! Em tìm khắp nơi cũng không thấy.” “Em chỉ mới đi nhà vệ sinh có một chút, em không cố ý.” “Anh ơi, có khi nào chị dâu xảy ra chuyện gì không?” … Hoắc Minh khẽ nói: “Anh sẽ lập tức trở lại!” Nói xong, anh cúp điện thoại. Trước vô số ánh mắt, Hoắc Minh hơi đứng thẳng. Anh nhìn vị thẩm phán đang bất mãn, khàn giọng nói: “Vợ tôi cần tôi, cho nên tôi… yêu cầu đương sự đổi luật sư!” Thẩm phán ngây người.