Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hướng dẫn: Để tìm đọc các bộ truyện hot khác, các bạn lên Google Search gõ tên truyện + truyenapp và chọn kết quả đầu tiên . Xin cảm ơn
Bởi vì tôi nghi ngờ con rắn kia mà bà nội nhìn thấy chính là Liễu Long Đình, dù sao rắn cũng chia ra nhiều chủng loại, bạch xà nhà họ Liễu chính là chủng loại có địa vị cao nhất, ngoại trừ người nhà Liễu Long Đình ra, tôi còn chưa từng nhìn thấy con rắn nhà nào khác có màu trắng, chính là bởi vì tôi mới vừa nãy không cẩn thận mà nghi ngờ Liễu Long Đình, cho nên hiện tại anh ấy vừa vào nhà, làm cho tôi bị dọa sợ đến nỗi lập tức cúp điện thoại ngay, nhanh chóng đứng lên khỏi ghế sa lon, hỏi Liễu Long Đình vừa nãy đã đi đến những đâu?
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Liễu Long Đình quay người đóng cửa, trả lời tôi rằng anh ấy vừa rồi cảm thấy trong lòng hơi ngột ngạt, cho nên mới ra ngoài hóng gió một chút, nói xong còn đung đưa một cái túi trên tay anh mang về, nói với tôi rằng anh ấy thuận tiện đến siêu thị mua chút thịt cá hoa quả, nói vừa khéo trưa nay có thể ở nhà tự nấu cơm ăn. Đọc truyện hay trên truyen.vip
Liễu Long Đình vừa nói như vậy tôi mới chú ý tới trong tay anh ấy đúng là có xách theo một cái túi của siêu thị dưới lầu, trong túi còn đựng không ít đồ, nếu như con rắn lớn màu trắng mà bà nội nhìn thấy thực sự là Liễu Long Đình, trong thời gian ngắn như vậy, Liễu Long Đình làm sao có thể vừa đi hại người ta, vừa đi mua nhiều đồ ăn cho tôi như vậy được. Nghĩ đến đây, nhớ lại lúc này suýt chút nữa lại vu oan cho Liễu Long Đình, tôi lập tức cảm thấy có chút hổ thẹn, mới đi tới bên cạnh Liễu Long Đình, còn nói với anh ấy rằng sáng nay tôi thấy tâm trạng anh ấy không tốt còn tưởng rằng anh ấy tức giận vì tôi.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
"Tôi tức giận với cô làm gì?" Liễu Long Đình nở nụ cười hỏi tôi, giúp tôi phân loại thức ăn rồi lần lượt bỏ vào tủ lạnh.
"Em cho rằng anh sẽ mắng em tham lam, hút sạch tinh khí của anh."
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
"Có chuyện gì đâu, đây là chuyện của cả hai người chúng ta, sao tôi trách cô được?"
Cách mà Liễu Long Đình nói chuyện không hiểu sao luôn khiến cho tôi cảm thấy ấm lòng, chỉ có điều vừa rồi rõ ràng tinh khí của anh ấy còn không đủ để biến trở lại thành hình người, hiện tại mới chỉ có một khoảng thời gian ngắn như vậy trôi qua, làm sao lại khôi phục nhanh như vậy, đang lúc tôi muốn kể lại với Liễu Long Đình những gì bà nội đã nói với tôi, Liễu Long Đình bỗng nhiên nói với tôi: "Bạch Tĩnh, chúng ta chuyển đến nơi khác sống đi."
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
"Hả?" Trong lúc nhất thời tôi còn tưởng rằng mình đã hiểu lầm ý của Liễu Long Đình, đến lúc kịp phản ứng, mới hỏi Trước đó tôi cũng chưa từng có cảm giác Liễu Long Đình già mồm như thế, nhưng hiện tại anh ta giống như là có lòng dạ hay suy nghĩ của phụ nữ vậy, chỉ có điều Liễu Long Đình đã nói như thế, thì tôi cũng liền đồng ý với anh ấy, mới hỏi anh ấy rằng: "Vậy chúng ta không đưa những binh mã tiên gia khác đi theo sao?"
"Không đưa theo"
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Nhưng nếu như không đưa theo Tiên gia vậy một khi chúng tôi gặp phải nguy hiểm thì phải làm sao bây giờ? Chẳng qua lại cảm giác Liễu Long Đình chắc chắn đều đã suy nghĩ kỹ càng hết lại Liễu Long Đình rằng tại sao lại vậy? Không phải chúng tôi đang sống ở đây rất yên lành sao?
"Đúng là rất tốt, nhưng chỉ có điều tôi muốn đưa cô đến sống ở một nơi không có ai quen biết chúng ta mà sinh sống."
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Trước đó tôi cũng chưa từng có cảm giác Liễu Long Đình già mồm như thế, nhưng hiện tại anh ta giống như là có lòng dạ hay suy nghĩ của phụ nữ vậy, chỉ có điều Liễu Long Đình đã nói như thế, thì tôi cũng liền đồng ý với anh ấy, mới hỏi anh ấy rằng: "Vậy chúng ta không đưa những binh mã tiên gia khác đi theo sao?"
"Không đưa theo"
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Nhưng nếu như không đưa theo Tiên gia vậy một khi chúng tôi gặp phải nguy hiểm thì phải làm sao bây giờ? Chẳng qua lại cảm giác Liễu Long Đình chắc chắn đều đã suy nghĩ kỹ càng hết rồi mới có thể nói ra với tôi như vậy, thế là tôi đã đồng ý với Liễu Long Đình, cũng hỏi anh ấy khi nào chúng tôi sẽ chuyển đi.
"Để qua mấy ngày nữa đi, mấy ngày nay có thể sẽ còn một số chuyện cần phải xử lý." Liễu Long Đình nói, sau đó anh ấy mới hỏi tôi muốn đi tới nơi nào?
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Từ nhỏ đến lớn, ngoại trừ đi học ở thủ đô ra, tôi chưa từng đi đến nơi nào khác, dù sao cũng chỉ có một mình bà nội nuôi tôi khôn lớn, đi đến đâu cũng không tiện, nhớ lại trước đó Phượng Tổ Thiên đã từng kể về Tô Hàng với tôi, thế là tôi mới hỏi Liễu Long Đình có thể đi tới Tô Hàng không?
Liễu Long Đình gật đầu, nói rằng đi đến đâu cũng được, thế là anh ấy bảo tôi tính toán đặt vé máy bay cho mấy ngày sau đó. Đọc truyện hay trên truyen.vip
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Bởi vì hai ngày nữa phải đi, cho nên hai ngày này tôi cũng chỉ ở nhà thu dọn đồ đạc. Từ sau chuyện mấy ngày trước, khi Liễu Long Đình dự định nói với tôi đứa bé trong bụng tôi là ai mà tôi bỗng nhiên bị đau bụng, rốt cuộc tôi liền không tiếp tục hỏi anh ấy về vấn đề này nữa. Trông Liễu Long Đình mấy ngày nay giống như cũng rất bận rộn, không ngừng đi ra ngoài, mà tôi rảnh đến độ bắt đầu không có chuyện gì làm liền mở ti vi lên mà xem.
Dù sao hiện tại trên ti vi phần lớn đều chiếu tin tức quảng cáo gì đó, Liễu Long Đình ra ngoài rồi, một mình tôi xem ti vi một hồi cũng thấy nhàm chán, đang muốn tắt ti vi đi, lúc này trên ti vi lại chiếu một tin tức, một phóng viên xinh đẹp tóc ngắn cầm microphone, nói gần đây ở thành phố chúng tôi đã có liên tiếp mấy vụ báo án, nói là trong thành phố mấy ngày nay rất nhiều người đều vô duyên vô cớ bị chết, mà những vụ báo án liên tiếp này đều nằm trong cùng một khu vực của thành phố,
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
khu đó còn cách cái cư xá mà chúng tôi đang ở không xa, nhưng rất thảm thiết ở chỗ, cả nhà chết sạch, mà xác chết vô cùng kỳ lạ, trên người không có một vết thương nào, cũng không có bệnh tật gì, cứ như vậy mà chết đi, không tìm ra được lý do, mà sau khi xảy ra vụ án này, lại nhận được mấy tin báo án tương tự như vậy, trên người tất cả người chết đều không có vết thương, tuổi tác đều từ hai mươi đến bốn mươi tuổi, một đứa bé, phần lớn đều là những người trưởng thành, hiện tại còn không biết là truyền nhiễm phải bệnh tật gì hay là những nguyên nhân nào khác, người ta đã đem thi thể đi khám nghiệm tử thi, cũng nhắc nhở người dân phải chú ý đề phòng.
Sau khi tin tức này được thông báo xong, ống kính chuyển đến chỗ mấy chiếc xe cứu thương.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Xem hết tin tức tôi còn nghĩ, không lẽ đây lại là bệnh truyền nhiễm gì đó, dù sao dịch SARS trước đó, hay dịch cúm gia cầm hiện tại, hầu như hàng năm đều sẽ có một đợt bùng lên như vậy, khiến cho lòng người bàng hoàng, cái này nếu như thật sự là bệnh truyền nhiễm gì, vậy thì chúng tôi cũng không tiện đi ra ngoài.
Buổi tối, khi Liễu Long Đình trở về, bởi vì nghe tin tức vừa rồi, ngay cả thức ăn ngoài tôi cũng không dám gọi về, nếu như thật sự là bệnh truyền nhiễm gì đó, tôi cũng không muốn mình chết trẻ như vậy, thế là buổi tối liền thẳng thừng mua mì tôm về, vốn định cùng Liễu Long Đình ăn mì tôm cũng được rồi, ai ngờ Liễu Long Đình lại không đồng ý như vậy, ném thẳng mì tôm mà tôi mua vào thùng rác, còn nói rằng cái tính tình tôi như thế này là sao, có cơm không ăn lại muốn đi ăn cái này, thế là sau khi anh ấy làu bàu với tôi một hồi lại đi nấu com.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Nghe những lời mà Liễu Long Đình nói, tôi lập tức cũng cảm thấy rất có lỗi với anh ấy, nhớ lại lúc trước Liễu Long Đình ở nhà cũng là áo đến thì đưa tay cơm đến thì há miệng, được người ta phục vụ đến tận răng, đi theo ta một đứa như tôi, đến ngay cả một bữa cơm cũng phải tự mình làm, thế là liền đi theo Liễu Long Đình vào phòng bếp, giúp anh ấy lấy chút rau quả gì đó.
Mấy ngày gần đây tinh thần của Liễu Long Đình nhìn càng ngày càng tốt, lúc mà tinh thần anh ấy tốt, sắc mặt càng thêm trắng bóc sáng loáng, ánh mắt cũng càng thêm sáng ngời, đặc biệt là khi mà anh ấy quay đầu lại cười với tôi, vẻ đẹp trai của anh ấy thực sự khiến trái tim tôi như bị hít phải thuốc kích thích vậy.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Có lẽ tôi thích Liễu Long Đình như thế, cũng có liên quan trực tiếp đến khuôn mặt của anh ấy, dù sao có câu người xưa từng nói, không lọt vào mắt làm sao đến được trái tim. Lúc mà tôi cùng với Liễu Long Đình nấu cơm, tôi mới hỏi anh ấy mấy ngày gần đây đã đi đâu? Làm sao tinh thần càng ngày càng tốt, sau đó hỏi anh ấy mấy ngày gần đây ở bên ngoài có nghe người ta nhắc đến chuyện trong thành phố chúng tôi thường xuyên có tin người chết, còn nói trên xác người chết còn không có vết thương gì, thi thể rất kỳ lạ, tựa như là bị người ta hút hết tinh khí vậy.
Mà sau khi tôi nói đến chuyện người ta bị hút tinh khí, trong lòng cũng không nhịn được mà sững sờ, mà cùng với lời nói của tôi, Liễu Long Đình cũng bỗng nhiên dừng tay lại, cái nồi trên tay cũng không được đặt xuống, hỏi lại tôi rằng: "Hút tinh khí? Vậy là cô nghi ngờ tôi sao?"
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
"Sao có thể có chuyện đó?"
Chỉ một câu của Liễu Long Đình nói liền tóm chặt lấy suy nghĩ kia của tôi, vậy mà tôi lại nói không kịp nghĩ, chủ động giải vây cho anh ấy: "Cũng đâu phải là em không hiểu anh đâu, làm sao lại nghi ngờ anh được, hơn nữa, phóng viên trong tin tức cũng nói rằng người ta nghi ngờ đây là dịch bệnh gì mà."
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Lúc tôi nói tới câu này, chính tôi cũng cảm thấy lời của mình thật giả dối, thân thể Liễu Long Đình càng ngày càng tốt, cái này vô duyên vô cớ mà có, thân thể của anh ấy tốt lên nhanh như vậy, đồng thời mấy ngày nay anh ấy đều ra ngoài mỗi ngày nữa, mà trùng hợp thay, cũng trong mấy ngày này, trong thành phố chúng tôi bắt đầu có người chết. Đọc truyện hay trên truyen.vip
"Chết thì đã chết rồi, chờ anh làm xong hết những việc trong hay ngày này, chúng ta liền rời khỏi đây." Liễu Long Đình vừa múc đồ ăn từ trong nồi ra, vừa trả lời tôi bằng lời này, giọng nói bình thản như không có gì quan trọng, tựa như là chuyện này, không hề liên quan chút nào đến anh ấy vậy.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Nếu như những chuyện này không phải do Liễu Long Đình làm ra là tốt, còn nếu như quả thực do anh ấy làm, nợ nhiều mạng người như vậy chúng tôi làm sao mà sống nổi đây? "Chết thì đã chết rồi, chờ anh làm xong hết những việc trong hay ngày này, chúng ta liền rời khỏi đây." Liễu Long Đình vừa múc đồ ăn từ trong nồi ra, vừa trả lời tôi bằng lời này, giọng nói bình thản như không có gì quan trọng, tựa như là chuyện này, không hề liên quan chút nào đến anh ấy vậy.
Nếu như những chuyện này không phải do Liễu Long Đình làm ra tốt, còn nếu như quả thực do anh ấy làm, nợ nhiều mạng người như vậy chúng tôi làm sao mà sống nổi đây?
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Chỉ có điều bây giờ cũng không có chứng cứ, tôi cũng không thể cứ như vậy nghi ngờ Liễu Long Đình, dù sao hai ngày nữa chúng tôi cũng phải đi, đến lúc đó không cần quan tâm đó là dịch bệnh hay là thứ gì khác, tất cả đều không liên quan đến chúng tôi.
Hai ngày này Liễu Long Đình vẫn như cũ ban ngày đều ra ngoài, mỗi lúc
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”