Hoàng Gia Hồn Giả Tại Tu Chân Giới

tỉnh lại

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Lục hoàng tử Trần Hạo Minh lâm vào mơ màng.

Hắn thấy một thế giới kinh khủng, nhiệt độ xung quanh nóng bức tới nỗi hắn muốn ngất đi, nhưng không ngất được vì hắn đang trong ảo cảnh. Trong cái thế giới này chỉ có hắn, hắn cảm giác được mình cũng rất nóng, cái nóng của cơ thể này không phải lần đầu cảm nhận được, mọi khi hắn thấy mình như vậy đã là quá lắm rồi nhưng không ngờ được lại còn có một cái thế giới nóng kinh khủng thế này.

Không biết đi bao lâu, Trần Hạo Minh thấy được nhân ảnh thứ ngoài hắn.

Hắn rất muốn biết đây là đâu nên chạy rất nhanh về phía trước, nhân ảnh ấy mặc đạo bào màu trắng nhưng lại để tóc ngắn, nếu có người trẻ tuổi của thế kỷ tới đây thì chắc sẽ nhận ra đây là một kiểu tóc khá mốt năm , nhìn cũng gọn gàng và sáng sủa nhưng ở thế giới này lại là kỳ lạ, dễ bị liên tưởng tới mấy tay hòa thượng hoàn tục nhưng tóc chưa dài...

Nhưng lại gần, lục hoàng tử của chúng ta lại lặng người đi, sau đó lại khiếp sợ, vì nhân ảnh kia giống hệt hắn. Khuôn mặt giống hệt nhau, không sai biệt gì, nếu không vì cái khí chất cao ngạo mà tự nhiên hắn tỏa ra, cùng mái tóc ngắn thì chắc người ta sẽ nói người là cùng một người.

Nhân ảnh kia ngẩng đầu lên nhìn hắn, vẻ mặt cũng rất ngạc nhiên nhưng lại che giấu rất nhanh, hắn khẽ nói:

- Dương khí thật mạnh, phải gấp cả nghìn lần người thường!

Lục hoàng tử sửng sốt, hơi e dè nhưng lại không kìm nổi tò mò hỏi:

- Ngươi là ai?

- Trần Hạo Minh! Nhân ảnh kia trả lời.

- Ta mới là Trần Hạo Minh, ngươi là thứ yêu nghiệt gì?

- Ngươi là Trần Hạo Minh? Nhân ảnh kia hỏi lại hắn, lại giống như tự suy ngẫm điều gì. Hơi lắc lắc đầu, sau đó lại nói:

- Ngươi chỉ là phàm nhân, dương khí mạnh mẽ như vậy hình như không chịu nổi, chắc khoảng năm nữa ngươi sẽ bị thiêu cháy linh hồn mà hồn phi phách tán, tàn hồn cũng chẳng có mà phù hộ độ trì cho anh em đâu nhỉ?

Hắn nói với vẻ cười cợt.

Lục hoàng tử như mèo bị giẫm phải đuôi, nhảy dựng lên:

- Con mẹ ngươi! Việc của lão tử không cần ngươi lo!

(Mình tính viết ông mày nhưng mà tiếng Việt thế hơi bậy nên dùng tiếng hán).

- Có muốn sống lâu hơn không, thậm chí là... trường sinh.

- Trường sinh?! Lục hoàng tử hơi sửng sốt, không nghĩ tới hắn hỏi cái này, nhưng sau đó lại cười cợt:

- Đừng có lừa ta, phụ hoàng đã từng nói ta căn cơ không tốt, tuổi lại bị qua thời kỳ tốt nhất, hết hy vọng tu tiên rồi.

- Nếu ta nói, ta không nói đùa thì sao! Nhân ảnh kia sắc mặt nghiêm nghị, nhìn hắn cùng với vẻ mặt tự tin, lại thêm khí chất của hắn làm người khác có cảm giác có thể tin tưởng được.

- Ngươi làm được? Lục hoàng tử hơi hồ nghi nhưng rồi lại hỏi:

- Ngươi định làm thế nào? Dù hắn chưa nghĩ tới trường sinh nhưng mà được sống, đối với hắn cũng rất tốt rồi.

- Dung hợp với ta!

Trong mấy tiểu thuyết xuyên việt, người ta nhập vào hầu hết là người trong lúc sinh tử, nhập vào đã đành nhưng có chỗ lại nhập vào người sống sờ sờ mà đoạt được thân thể người ta. Ôi trời đất ơi, phải trải qua mới biết xuyên qua không gian nó làm cho hồn phách chịu đả kích kinh khủng, nếu không phải hắn là hồn giả, linh hồn cường đại thì đã hồn phi phách tán rồi, còn sức đâu mà đoạt thân thể người ta chứ. Linh hồn hắn hiện giờ yếu ớt, có thể tan biến bất cứ lúc nào, nhưng nếu dung hợp thêm linh hồn lục hoàng tử thì sẽ chống chọi được, hồi phục nhanh hơn, lục hoàng tử cũng có linh hồn mạnh mẽ để tồn tại với dương khí bá đạo kia, thậm chí dùng nó để tu luyện.

Về phần thân thể có căn cốt kém. Không quan trọng, thân thể trước của hắn từng là của tên binh sĩ còn có thứ căn cốt hạ đẳng nhất, nhưng hắn đã dùng hồn lực để cải tạo thân thể, nên có lúc có mấy tên võ lâm cao thủ muốn hắn làm truyền nhân làm hắn dở khóc dở cười.

Lúc này lục hoàng tử nghe hắn giải thích chỗ tốt khi dung hợp lại đang do dự:

- Ta làm sao để tin ngươi!

- Tin hay không là do ngươi, ngươi có thể lựa chọn, sống thêm vài năm, chắc chắn hay là mạo hiểm để có thể sống lâu hơn.

Thực ra còn một việc hắn chưa nói, đó là dung hợp thì chưa biết tính cách ai là chủ đạo, tính cách sẽ biến đổi ra sao...

- Được! Ta đồng ý! Nhưng có thể cho ta thêm mấy ngày không, ta vừa cưới vợ, nếu dung hợp ngay mà mất mạng thì làm sao bây giờ. Thê tử vừa động phòng xong mà....

- Không được! "Trần Hạo Minh" trực tiếp cắt lời. - Linh hồn ta đang rất yếu, nếu không làm ngay thì có thể hồn phi phách tán bất cứ lúc nào, để vài ngày nữa, hừ, lão tử đã không còn rồi.

Lục hoàng tử nghe xong thì ánh mắt hơi lóe lên, "Trần Hạo Minh" là lão quái vật biết ngay hắn đang nghĩ gì:

- Đừng có tính thôn phệ ta, hoặc là mời người làm gì gì đó, chưa kể ngươi có biết thôn phệ hay không nhưng trước khi ngươi động vào lão tử thì ta vẫn có thể tự bạo cho nổ tung cái thức hải tý tẹo này, ngươi tin không?

Lục hoàng tử hơi hoảng sợ, nhưng lại trả lời chắc nịch:

- Được! Ta đồng ý!

Hai ngày sau, lục hoàng tử tỉnh lại trong ánh mắt lo lắng của Lạc Tuyết Nhan, và của tên thái giám theo hầu Tiểu Bạch Tử .

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio