- nương nương sao số người lại khổ như vậy chứ.
Tiểu đào buông Mộ Dung Thiên ra, đỡ nàng xuống giường.
- đúng, lão tặc thiên ta hận ngươi, lão nương đốt nhà ngươi hay cưỡng dâm lão bà Ngươi mà ngươi đối xử ta như vậy.
Nhắc tới khổ Mộ Dung Thiên nộ hỏa công tâm phun trào, mắng chửi lão tặc thiên. Nàng kiếp trước và kiếp này đều rất đẹp nhưng không được ai yêu thương, cả người nàng yêu cũng lừa dối nàng, nàng đã làm gì sai, nàng không cần đẹp nàng chỉ muốn được yêu thương, sinh ra cha mẹ li dị nàng phải sống một mình, không ai quan tâm lo lắng. Trái tim của nàng trở nên kép kín, rồi nàng được một chàng trai yêu thương trái tim nàng mở ra nhưng sự hạnh phúc đó không được bao lâu thì hắn lại phản bội nàng, nghĩ tới nước mắt lại rơi. Tiểu đào thấy vậy hốt hoảng lau nước mắt cho Mộ Dung Thiên.
- nương nương, người không nên đau lòng vương gia nhất định sẽ cứu người.
Mộ Dung Thiên cười nhạt, theo trí nhớ của Mộ Dung Thiên trước kia tên vương gia trong miệng tiểu đào tên là Phượng Ly Ca, nổi tiếng ôn nhu bảo vệ nữ tử, là ý trung nhân của mọi nữ tử. Là người mà Mộ Dung Thiên trước kia yêu, nhưng giờ nàng không phải là Mộ Dung Thiên trước kia, nàng không yêu hắn càng không muốn dính líu đến nam nhân.
- ừ.
Mộ Dung Thiên để tiểu đào giúp thay y phục, lúc bị tiểu đào lôi vào bàn cài trâm nàng tháo hết trâm cài đầu xuống, không cho cài. Lúc ở hiện đại nàng ghét nhất đóng phim cổ trang, trang một mớ Muốn gãy cả cổ. Mộ Dung Thiên được tiểu đào dìu đi dạo vườn đào, Mộ Dung Thiên trước kia cũng rất thích hoa đào nên mới lấy hoa đào làm tên cho tiểu đào. Nàng cũng thích hoa đào, nàng kiếm một gốc cây ngồi trên những cánh hoa đào dựa lưng vào thân cây nhắm mắt dưỡng thần. Tiểu đào thấy vậy ngồi một bên quạt cho nàng, sự quan tâm của tiểu đào làm nàng thấy ấm áp bất giác nàng nở một nụ cười nhẹ rồi vụt tắt. Nhưng tình cờ nụ cười xinh đẹp đó đã lọt vào mắt của một người, nam tử đứng nhìn nàng từ ngây người trong chốc lát.
- người đó là ai.
- dạ bẩm hoàng thượng người đó là hoàng hậu mù mà người lập để đối phó hậu cung.
Tên thái giám nhìn theo hướng nhìn của nam tử.
Thiên Dạ Hoàng đế của thiên quốc năm nay tuổi, nổi danh ác ma giết người như ngóe, chiến công hiển hách vang xa. Hắn ghét nữ nhân dối trá, lòng dạ ác độc mà cũng muốn bò lên giường hắn, chính vì thế hắn mới tìm một con rối giúp hắn yên ổn hậu cung. Lúc nàng phong hậu hắn không có mặt, cho đến bây giờ vẫn là lần đầu tiên hắn nhìn thấy nàng. Nàng đẹp đến mức lão thiên cũng phải ghen tị, hắn chỉ ngây người trong chốc lát rồi quay người bước đi vì hắn biết nữ nhân càng đẹp càng đáng sợ. ( Đúng vậy a, ahihi)
- quý phi nương nương xin dừng bước, hoàng hậu nương nương đang ngủ người có việc gì khi khác gặp.
Tiểu đào thấy sở nhiên đi tới bèn chắn đường.
- ngươi là cái thá gì mà đòi tránh đường ta, mau cút qua một bên, hoàng hậu chỉ là cái danh thôi, khi hoàng thượng sủng ái ai đó thì vị trí hoàng hậu của ả cũng bị đá mất. Chỉ là một công chúa thất sủng mà cũng đòi làm hoàng hậu.
Sở nhiên hùng hồn đẩy tiểu đào sang một bên khua môi mua mép.
- ý của ngươi là vị trí hoàng hậu không đáng một xu.
- tất nhiên.
Sở nhiên theo quán tính trả lời, lúc nhận ra thì quá muộn, nhưng lúc nhìn xuống người nói thì thở phào nhẹ nhõm.
- nếu nó không đáng một xu vậy ngươi tranh làm gì.
Mộ Dung Thiên nghe tiếng ồn tỉnh dậy thấy sở nhiên ra oai ngứa mắt.
- hay cho Mộ Dung Thiên nhà ngươi dám trả treo lại ta.
Sở nhiên tức giận chỉ vào mặt Mộ Dung Thiên.
- người đâu quý phi nương nương to gan vô lễ với hoàng hậu, miệt thị ngôi vị hoàng hậu không đáng một xu, phế truất ngôi vị quý phi đưa ra khỏi cung trả về phủ.
Mộ Dung Thiên đứng dậy. Những tên lính canh sửng sốt không biết nên làm gì cho phải, trước giờ lời nói của hoàng hậu luôn bị các phi tần bác bỏ. Mộ Dung Thiên nhận ra điều này phẫn nộ.
- các ngươi bị điếc à, ta là hoàng hậu được tế thiên địa trước ngàn vạn dân chúng dù không được sủng ái thì ta vẫn là hoàng hậu, các ngươi muốn tạo phản hết rồi phải không, các ngươi không để hoàng thượng trong mắt phải không.
Sở nhiên lúc đầu còn cho rằng Mộ Dung Thiên đang nói chuyện cười ai ngờ nàng lôi danh hiệu hoàng hậu ra làm sở nhiên tái mét quỳ rạp xuống làm bọn lính quỳ theo. Chuyện này mà tới tai hoàng thượng chết không toàn thây.
- hoàng hậu, ta biết tội rồi, tỷ tha cho ta đi huhu.
- hoàng hậu, chúng nô tài đáng chết.
Sở nhiên khóc đến hoa thiên đái vũ.
- biết đáng chết thì mau lôi ả đi làm theo lời ta nói, chuyện này mà hoàng thượng biết các ngươi chết cũng không sao nhưng dòng họ các ngươi thì sao.
Mộ Dung Thiên khoanh tay.
- vâng vâng chúng nô tài làm ngay.
Bọn lính canh nhanh chóng túm lấy sở nhiên cố gắng vùng vẫy đưa đi.
- Mộ Dung Thiên, Sở nhiên ta không tha cho ngươi.
Trước khi bị đưa đi sở nhiên cố gắng nói ra.
- chuyện cười, trước giờ ngươi tha ta chắc.
Tiểu đào nhìn Mộ Dung Thiên rơi nước mắt.
- nương nương của tiểu đào phải mạnh mẽ lên tiểu đào luôn ở bên người.
- đồ ngốc, chúng ta về thôi, từ giờ sẽ không ai ăn hiếp chúng ta nữa.
Muốn đấu với nàng còn lâu, nàng đã diễn rất nhiều bộ phim cổ trang, một tiểu tốt này giải quyết không được sẽ không phải là nàng.
Tin quý phi phỉ báng hoàng hậu bị hoàng hậu phế danh hiệu quý phi trục xuất khỏi cung nhanh chóng loan khắp hậu cung.