Mọi người thất kinh, đều vây quanh bên người Sở Cuồng. Thải Thải nói: “Vừa rồi, sau khi ta đem đầu người nam nhân đó cắt đi, rồi đem thân thể của hắn bày thành tư thế đứng yên, đầu, lại lần nữa đặt lên. Vì vậyđứng ở phía sau cửa, chờ các ngươi xông tới. Mà các ngươi cũng không làm bản cung thất vọng, mấu chốt là bị thảm án xảy ra trong phòng này thuhút chú ý, để ta lợi dụng thời cơ, xen lẫn trong đám người đi vào. Bảncung dáng người rất béo, các ngươi lại không hề nhận ra.”
Mọi người nghe xong, bừng tỉnh đại ngộ.”Nương nương vì cái gì lại đi giết người!”
“Ta giết người khi nào?” Thải Thải vỗ vỗ tay, cái người không đầu kia, đột nhiên xuất hiện, dĩ nhiên là Như Ý.
“Bản cung chỉ là tìm người giả thành thi thể, dựng lại hiện trường vụ án.”
Sở Cuồng nói: “Mặc dù ngươi nói cũng đúng, nhưng còn rất nhiều việcgiải thích không rõ, ngày ấy, Đức Phi cũng ở trong phòng, hơn nữa taycầm chủy thủ ngồi dưới đất, nàng là người đầu tiên đi vào, cửa đóng, làm sao có thể không nhìn thấy hung thu giết người? Nếu là nàng bị oanuổng, thì tại sao tay mình lại nắm chủy thủ? Lại nói…, hơn nữa trẫm càng không cách nào lý giải chính là vì cái gì đặc sứ Pháp lại ở tẩm cungĐức Phi?!”
“Cái này hoàng thượng hỏi ai đây nha?”
Sở Cuồng – 囧: “Đương nhiên là hỏi ngươi!”
“Hoàng thượng hỏi thật hay ngốc, làm sao ta biết?! Ngày đó ta lại không có mặt ở đây!”
Sở Cuồng lạnh lùng khẽ hừ, nhíu mày căm tức nhìn Thải Thải, Thải Thải lại bình tĩnh phân phó: “Mời Đức Phi nương nương đến, sau đó cũng đemgia pháp của bản cung đem đến!” Sở Cuồng trong lòng căng thẳng, nghekhẩu khí của nàng, nàng nghĩ tại trước mặt bao nhiêu người, đánh môngĐức Phi sao? Quả nhiên Lý Châu Nhi bị người dẫn tới, Thải Thải nhìnnàng, lập tức nói: “Đè Đức Phi xuống, đánh thật mạnh cho bản cung, chođặc sứ Pháp một cái công đạo tốt mới được!”
A! Lý Châu Nhi hoa dung thất sắc, tiến lên ôm lấy cánh tay Sở Cuồng,Sở Cuồng thấy nàng như con thỏ bị chấn kinh, mân môi dưới, vẫn là mặc kệ tay của nàng: “Đây là việc hậu cung, các ngươi phải nghe lệnh hoànghậu.” “Hoàng thượng!! Tại sao Hoàng thượng lại bỏ mặc Châu Nhi? Châu Nhi oan uổng!”
Sở Cuồng không lên tiếng, ngồi lại trên ghế, gương mặt xấu hổ nhìn.
Tiếng trượng nặng nề, từng gậy từng gậy, rơi vào người Lý Châu Nhi,Lý Châu Nhi hoa dung thất sắc, thấy nàng cơ hồ sắp trầy da tróc thịt,Thải Thải mới nói: “Dừng!”
Trượng vừa dừng, Thải Thải đi đến, hỏi: “Đức phi, bây giờ bổn cunnghỏi ngươi, nếu như ngươi dám nói dối một câu nào, bổn cung liền kêungười đánh tiếp, đánh chết không thương tình!”
“Dạ……” Nàng sợ hãi, Hoàng thượng vậy mà cũng không che chở cho nàng. Nàng khóc đến nước mắt nhoà đầy mặt.
“Công sứ phu nhân nói, hôm đó, nô tỳ của ngươi đã từng đi tìm đặc sứPháp để nói chuyện, nói về chuyện gì? Tại sao đặc sứ Pháp lại ở trongphòng của ngươi?”
“Ta……” Lý Châu Nhi vốn muốn giấu diếm, nhưng lại sợ bị đánh, vì vậynhắm mắt nói: “Không sai, đặc sứ Pháp là nô tỳ mời đến, bởi vì nô tỳmuốn đưa một món quà cho hắn, muốn hối lộ hắn, ở trước mặt Hoàng thượngnói tốt vài câu! Sau khi đặc sứ đi vào, nô tỳ mời hắn ở đó thưởng thứctranh chữ, mà nô tỳ thì đi lấy quà đã chuẩn bị trước, sau khi nô tỳ trởlại thì…… thì nhìn thấy đặc sứ đang đứng ở phía trước, đứng thẳng người, nô tỳ gọi hắn, hắn cũng không trả lời, sau đó nô tỳ liền đi qua, vỗ vai hắn, ai ngờ đầu của hắn lại rơi xuống!! Sau đó nô tỳ ngất xỉu, khi tỉnh lại, nô tỳ đã nằm trên mặt đất tay nắm chuỷ thủ rồi!! Thật oan uổng cho nô tỳ, làm sao nô tỳ lại là hung thư giết người được!!”
Mày Sở Cuồng hơi động, hắn mất đắc dĩ day day chân mày, nữ nhân nàythật ngu xuẩn, nàng đường đường là Đại Sở Hoàng phi, tại sao lại ở riêng với đặc sứ nước khác như thế, quả thực là mất sạch thể diện rồi!!