Hoàng Hậu Hắc Đạo Của Lãnh Đế

chương 3: hoàng thái hậu

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Hắn nhìn về phía phát ra tiếng nói ở phía xa. Cung nữ thái giám xung quanh quỳ xuống đất. Nàng cũng nhìn theo. Một nữ nhân khuôn mặt phúc hậu,tóc điểm vài sợi bạc mặc một bộ hoàng y lộng lẫy,trang sức khắp người vô cùng sa hoa đang bước lại gần. Theo sau đó là một thái giám và hai cung nữ. Nàng và hắn đồng thời đứng lên:

-Mẫu hậu.

Nàng và hắn nói cùng lúc. Nàng quay sang nhìn hắn cau mày,hắn cũng chẳng có vẻ mặt gì chỉ ném cho nàng một ánh mắt rồi nắm cổ tay tay nàng đi lại gần. Nàng muốn giật tay ra nhưng không được. Một phần vì hắn giữ quá chặt,phần vì trước mặt thái hậu mà như vậy thập phần không hay. Thực ra hắn nắm cổ tay nàng chỉ là muốn thử xem nội lực của nàng có mạnh không thôi. Nhưng hắn lại ngạc nhiên không ít. Nàng chẳng có chút nội lực nào cả. Có võ công mà không có nội lực,thực sự là chuyện rất hiếm gặp. Thái hậu không biết mục đích của hắn nên ngạc nhiên không ít. Hoàng nhi của y,y không hiểu sao được. Trước giờ hắn không cho nữ nhân đụng vào người,ngay cả mẫu thân là y đây từ khi hắn lớn cũng chẳng dám đụng vào hắn,vậy mà hắn lại chủ động nắm tay nữ nhân. Có phải y già rồi nên mắt kém không? Khi nãy thái hậu đang ở Lương Minh cung thì có thái giám đến báo hoàng hậu cùng hoàng quý phi đang ở ngự hoa viên,hoàng thượng cũng ở đó. Người đó nói hoàng hậu dạy dỗ hoàng quý phi,hoàng thượng cho người đánh gãy hai tay hoàng quý phi rồi còn ngồi nói chuyện riêng với hoàng hậu. Thái hậu không tin nên đến kiểm chứng. Lúc đến thì thấy hoàng thượng đang ngồi sát hoàng hậu thật. Thái hậu nhìn nàng cười hiền hậu,nắm lấy tay nàng từ tay hắn rồi kéo vào trong đình ngồi. Hắn cũng theo sát phía sau. Thái hậu thấy thế liền quay lại nhìn hắn:

-Ta muốn nói chuyện riêng với Ngư nhi,con hồi cung trước đi.

Hắn cau mày. Mẫu hậu vừa đến đã đuổi hắn đi rồi. Hắn cũng chẳng thể đi theo nữa liền nghe theo mà hồi cung. Chờ hắn đi rồi,thái hậu nhẹ nhàng nói với nàng,khoé mắt ẩn hiện ý cười.

-Ngư nhi,con thay đổi rồi. Tốt lắm. Thiên nhi bắt đầu chú ý đến con,con phải nắm bắt cơ hội lần này. Còn về Liễu Nhan nếu nàng ta có làm chuyện gì tổn hại đến con,con cứ làm theo ý mình là được.

Nàng nhớ không nhầm thì thái hậu với mẫu thân "nàng" là tỉ muội kết nghĩa,tình cảm rất tốt. Sau khi mẫu thân nàng mất vào năm trước,thái hậu lo lắng phụ thân cùng hoàng huynh bận nhiều việc nên đưa nàng vào cung chăm lo cho nàng,nâng đỡ nàng lên làm hoàng hậu. Nhiều khi nàng bị ức hiếp còn ra mặt giúp nàng. Mặc dù đó là ơn đối với nguyên chủ,nhưng giờ nàng lại sử dụng thân thể của người ta,không thể vong ân phụ nghĩa được. Nàng có ơn nhất định báo đáp lại. Nhìn thái hậu như vậy,nàng không nỡ từ chối liền nói:

-Trầm Ngư hiểu. Cổ nhân nói 'lạt mềm buộc chặt',con nhất định không làm người thất vọng.

Thái hậu thấy thế liền vui vẻ cười nói:

-Tốt. Tốt lắm. Cùng ta đi dạo một vòng.

Nàng cũng không phản đối liền nghe theo. Cả đường đi thái hậu luôn kể cho nàng nghe về chuyện của hắn. Nào là hắn thích ăn những gì,có thói quen thế nào,ghét những thứ gì,sợ gì,hay nổi giận vì chuyện gì,...đều kể cho nàng hết. Nàng thực sự không muốn nghe một chút nào hết.

Lúc nàng hồi cung thì cũng là lúc mặt trời lên cao nhất. Nhiễm Nhiễm thấy nàng về liền chạy lại đỡ nàng rồi hỏi han:

-Nương nương,thái hậu và hoàng thượng nói gì với người? Hoàng thượng có làm khó người không? Người có sao không?

Nàng ngồi xuống cái ghế trong tẩm cung,nhìn Nhiễm Nhiễm kể lại:

-Không có gì cả. Ta không sao. Thái hậu kể cho ta về chuyện của Tề Vũ Thiên,bảo ta nắm bắt cơ hội. Còn Liễu Nhan kia thì ta thích làm gì cũng được. Cho dù thái hậu có bênh vực Liễu Nhan thì ta cũng có cách trả thù nàng ta. Cha nàng ta vốn là Ngự Sử nhưng thế lực trong triều lại theo phe phụ thân và đại ca của ta thì ông ta có thể làm gì được chứ?

Nhiễm Nhiễm ngồi xuống cạnh nàng,chống tay lên cằm:

-Thái hậu thực sự rất tốt với người. Em nhớ có lần Trịnh tài nhân đẩy người ngã bị thái hậu thấy được liền sai người chặt mất hai ngón tay của ả,sau đó còn bị đuổi ra khỏi cung,đưa xung quân làm quân kỹ nữa a~

Nàng cũng lục lọi đống ký ức. Đúng thật là vậy. Trịnh tài nhân khi đó mới vào cung chưa lâu,lại ngang ngược hống hách,thực sự rất đáng ghét. Nàng nhàn nhạt mở miệng:

-Ta biết rồi. Nhiễm Nhiễm,em có biết thứ gì có thể làm tăng nội lực không? Ta bây giờ đến cả một chút nội lực cũng không có, cho dù võ công cao đến đâu cũng không thể phát huy toàn lực được.

Nhiễm Nhiễm suy nghĩ một lát. Sau đó mắt sáng lên:

-A~Em nhớ ra rồi. Nghe nói trong Vọng Nguyệt đài phía Nam hoàng cung có một viên Hoàn Cốt đan vô cùng quý giá,ăn vào nội lực có thể tăng nhanh chóng,không có nội lực thì sẽ giúp người đó có được nội lực,vô cùng tốt. Hình như đó là cống phẩm của Hoả quốc tiến cống năm ngoái. Còn có Tích Cốt đan của Linh quốc tiến cống tháng trước nhưng chỉ dùng được với người có nội lực thôi.

Nàng nghe xong khẽ gật đầu như đã hiểu,trong lòng thầm suy tính gì đó. Nàng đang nghĩ...tối nay sẽ trộm hai viên đan đó. Hoàn Cốt đan thì không có nội lực như nàng cũng dùng được. Nàng ăn xong nhất định là thay da đổi thịt. Sống trong hoàng cung thế này,lại ở địa vị cao mà không có năng lực bảo vệ mình thì nhất định không sống tốt được cũng giống như nàng khi còn là tiểu thư Phương gia. Còn có Nhiễm Nhiễm bên cạnh nàng cũng chẳng an toàn gì. Hơn nữa Nhiễm Nhiễm có ơn với nàng,bảo vệ nàng lâu như vậy,nàng nhất định không bạc đãi nàng ta. Võ công của Nhiễm Nhiễm có lẽ cũng tạm được,nhưng nói cho cùng cũng chỉ có thể chém chém giết giết với những kẻ võ công tầm thường thôi. Xem như nàng trộm Tích Cốt đan để trả ơn Nhiễm Nhiễm đi. Nàng nghĩ xong liền nói với Nhiễm Nhiễm:

-Tối nay chúng ta đột nhập Vọng Nguyệt đài.

Nhiễm Nhiễm nghe xong hơi kinh ngạc. Trộm cống phẩm là tột chết đấy,không đùa được đâu.

-Nương nương...ở đó canh phòng cẩn mật,thực sự rất khó vào. Hơn nữa...trộm cống phẩm là tội chết. Một khi bị phát hiện thì...

Nhiễm Nhiễm tuy nói vậy nhưng cũng không phải là sợ,chỉ lo Trầm Ngư một khi bị phát hiện thì không thoát tội được. Còn mạng nhỏ của nàng là do Trầm Ngư cứu,làm chút chuyện đó có là gì.Nàng cũng biết nhưng nàng không nghĩ được nhiều như thế. Nàng chỉ còn con đường này thôi.

-Không sao. Ta tự biết chừng mực. Em biết khinh công không?

Nhiễm Nhiễm biết nàng bây giờ rất khác trước kia,dù có nói gì đi nữa cũng không thay đổi được. Đành vậy,nghe theo nàng cả.

-Có a~ Mặc dù võ công của em không thể so với một phần cao thủ thực sự nhưng khinh công thì không thành vấn đề.

Nàng gật đầu. Nàng không có nội công nên vốn không thể luyện khinh công được. Chờ nàng lấy được Hoàn Cốt đan rồi thì khinh công cũng chẳng có vấn đề gì.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio