Thấy hắn hét lên như vậy, cơn tức của Lãnh Tinh cũng nổi lên. “Là ai hồ nháo? Người lấy hôn nhân làm trò đùa là ngươi, người hồ nháo cũng là ngươi, là ngươi!” Gào xong, nàng tức giận quay đầu.
Tát Tư quay mặt Lãnh Tinh lại, hơi thở ấm áp không ngừng phun lên trên da thịt của nàng, làm toàn thân nàng khó có thể kiềm chế sự khó chịu nổi lên, nàng không ngừng giãy giụa trong lòng hắn. “Ngươi nói rõ cho ta, lúc nào thì ta lấy hôn nhân làm trò đùa rồi hả?” Hắn kiềm chế nàng đang giãy dụa.
“Sau lưng ta ngươi đi chung với nữ nhân kia!” Vừa hô xong, Lãnh Tinh tủi thân bật khóc. Nàng không quan tâm hắn, không cần quan tâm đến hắn, nàng oán hận lau nước mắt trên mặt.
Tát Tư trừng lớn mắt, thở ra một hơi, thoáng chốc có cảm giác thở phào nhẹ nhõm , cuối cùng hắn cũng biết nàng đang giận cái gì rồi. Trải qua chuyện vừa rồi, thiếu chút nữa hắn đã quên việc nữ nhân ở nhà nghỉ kia, chỉ là nàng ngược lại nhớ rất rõ ràng.
“Con mắt nào của người nhìn thấy ta lên giường với nữ nhân kia?” Tát Tư nhướng mày hỏi, khóe môi mang theo ý cười yếu ớt.
Lãnh Tinh cắn môi dưới, hai mắt đẫm lệ, tức giận trợn mắt nhìn Tát Tư nói: “Ngay cả rốn của ta cũng thấy được, đừng nói ngươi không làm.” Lãnh Tinh tức giận đấm cái đệm bên dưới.
Khóe môi cười yếu ớt của Tát Tư dần dần mở rộng, một tay kéo Lãnh Tinh từ góc giường ra giữa, sau đó đè nàng xuống giường. Hắn thừa nhận, thê tử để ý làm hắn cảm thấy vô cùng vui vẻ. “Nàng rất quan tâm ta?” Hắn khẽ vuốt gò má mềm mại trắng noãn của nàng.
Lãnh Tinh ngẩn người một chút, dùng sức đẩy Tát Tư đè bên trên.”Ngươi đừng đè ép ta.” Nàng hét lớn, lảng tránh vấn đề khiến nàng bối rối.
Tát Tư bám sát không buông, trong mắt lóe ra ánh sáng. “Ta không có đụng nữ nhân kia.” Tát Tư gần như rỉ tai giải thích, trong mắt lóe ra ý cười và nghiêm túc.
Cho dù những lời nói vừa rồi của Tát Tư như âm thanh thủ thỉ, thì nàng vẫn nghe rất rõ ràng, đơn giản là bởi vì mặt của Tát Tư gần sát nàng, muốn nghe không rõ cũng khó.
Thân thể Lãnh Tinh cứng ngắc, kinh ngạc mấy giây, mới theo bản năng đặt câu hỏi. “Vậy. . . . . . Ngươi lên lâu làm cái gì?”Còn đi hơn mười mấy phút.
Tát Tư di chuyển hạ thân, đổi một tư thế thoải mái hơn, hắn hài lòng thở ra một hơi bắt đầu nói: “Ta dien&dan^le%[email protected] thừa nhận nàng ta quyến rũ ta, chẳng qua trong tim ta vương vấn một nữ nhân đợi ở nước Hỏa Ma. Cho nên, ta cự tuyệt nàng, chỉ thay quần mà thôi.”
“Ngươi đã thành hôn trong tim còn dám vương vấn người khác?”Lãnh Tinh giơ tay gõ lên lồng ngực Tát Tư một cái, quát hắn, giải thích của hắn quả thật là càng nói càng hỏng bét.
Tướng công có tình một đêm, mà còn là yêu người khác, cái này làm sao có thể tha thứ? Nàng nghĩ, tình một đêm của tướng công, hoặc là tướng công yêu người khác, hai loại này nàng đều không muốn.
Tát Tư cầm lấy cánh tay đang ra quyền của Lãnh Tinh, áp sát cánh tay của nàng vào trên ngực của hắn. “Ngươi đang nghĩ cái gì? Người khác đó không phải là ai khác, chính là ngươi, nếu không ngươi cho rằng ta khổ cực bày bố các bước đi trong kế hoạch như vậy có tác dụng gì?”
Thoáng chốc, mặt Lãnh Tinh đỏ bừng lên, nhiệt độ thân thể cũng tăng theo. “Là ta thì nói là ta đi, làm gì mà nữ nhân đợi ở nước Hỏa Ma.” Nàng oán giận nói, hại nàng nghĩ sai, biểu hiện giống như một phụ nhân ăn giấm chua.
Đột nhiên, Tát Tư cúi đầu hôn Lãnh Tinh, sau đó lại không hề báo trước đột nhiên dừng lại, sắc mặt của nàng càng thêm đỏ. Hắn thích nhìn nàng thẹn thùng như vậy nằm ở trong ngực hắn, Tát Tư cúi đầu cắn môi của nàng, dùng âm thanh mập mờ nói: “Khi đó, ta vẫn cho là ngươi là đợi ở nước Hỏa Ma, ta mới nói như vậy.”
“Đó.” Bởi vì Tát Tư hàm chứa môi của nàng, cho nên âm thanh của hắn cũng mập mờ như vậy. “Vậy. . . . . . Tại sao ngươi cho nữ nhân kia nhiều tiền boa như vậy? Trong mắt của ta, nó giống như là phí mua nàng cả đêm.” Lãnh Tinh đẩy mặt của Tát Tư ra, muốn hắn không cần nữa cắn môi của nàng nữa, nếu không nàng cũng không biết làm sao để nói chuyện.
Tát Tư làm một động tác trợn mắt, Lãnh Tinh gõ cánh tay của hắn muốn hắn đừng giả bộ ngu, nhanh một chút trả lời câu hỏi của nàng.
“Quan sát của ngươi thật nhạy bén, nhưng lại bỏ sót một việc duy nhất là nữ nhân kia đã mang thai ba, bốn tháng rồi. Ở nơi này công việc của nữ nhân đều không có bao nhiêu tiền, ta mới cho nàng nhiều tiền xu để cho nàng có thể an tâm sanh con.”
Nghe xong giải thích của Tát Tư, Lãnh Tinh kinh ngạc hé mở cánh môi, nàng thật sự rất khó tin Tát Tư biết làm chuyện tốt như vậy. Nàng chuẩn bị mở miệng nói chuyện, đầu lại bị Tát Tư đè thấp, ngậm lấy môi của nàng.
“Thật sự rất khó tin ngươi cũng sẽ đồng tình với người khác.” Ngươi chắc chắn không phải như vậy, lời của nàng mập mờ không rõ.
Tát Tư dieendanleequyddoon buông môi Lãnh Tinh ra, ngẩng đầu lên nói: “Vậy thì trước tiên tiến lên thêm bước nữa trong kế hoạch, xem như là phần thửong cho ta.” Trước kia trong cuộc sống không có nàng thì hắn mới lười phải làm những chuyện tốt này, còn sau khi có nàng, hắn nguyện ý làm bất kỳ chuyện gì để nàng yêu hắn, cũng sẽ làm cho nàng vui vẻ.
“Còn nữa, ta ở chợ nứoc Chích cứu. . . . . .” Hắn nghĩ từng việc một để nàng luận công ban thưởng, chỉ là bị nàng cắt đứt.
Tát Tư dứt khoát ngậm môi Lãnh Tinh.
“Ta hiểu rõ, lúc đó ta cũng ở đó, cho nên ngươi đã sớm đi thêm mấy bước rồi.” Bây giờ đã là bước thứ bảy rồi.
Tát Tư hài lòng gật đầu một cái, hôn càng sâu, một lúc lâu lại đổi thành chạm khẽ. “Không còn gì nữa sao?” Nếu như đã hỏi xong rồi, hắn muốn làm chuyện thật lâu bọn họ chưa làm.
“Còn có, tại sao vòng tay kia lại ở trên tay nữ nhân đó? Ngươi vốn là muốn tặng cho nàng phải không?”
Nàng tránh trái tránh phải, Tát Tư mới nói rõ ràng cả câu.
“Đó là vì ngươi, ta sợ ngươi không thích, nên muốn hỏi ý kiến của nàng ta. Nếu như nàng ta cho là nữ nhân không thích kiểu dáng đó, ta sẽ trở về mua một lần nữa.”Đây là lần đầu tiên tặng quà cho nàng, hắn muốn xác định rằng nàng sẽ thích cái vòng tay kia.
Lãnh Tinh ngượng ngùng cắn môi dưới. “Ta rất thích cái vòng tay kia, cám ơn ngươi.”
“Ngươi thích là tốt rồi.” Tát Tư cảm thấy toàn thân nóng lên, thân thể cũng từ từ chầm chậm căng thẳng lên. Thì ra, tặng quà cho nữ nhân mình thích, cảm giác tốt như vậy. “Còn có vấn đề gì không?” Không có vấn đề gì nữa, hắn sẽ phải khởi động để tấn công rồi.
“Ngươi cần phải vẫn cắn môi ta sao? Lời nói của ta đều không rõ lắm.” Như vậy đã làm cơ thể nàng căng thẳng lại nóng lên.
Tát Tư cười như kẻ trộm, đặt lấy hai tay của nàng lên đỉnh đầu, cúi đầu khàn giọng nói: “Sẽ không cắn.” Bởi vì hắn đổi thành hôn, hôn thật sâu.
Đêm đã khuya, lúc yêu nữ nhân mình yêu mến, ai cũng đừng quấy rầy.
Lãnh Tinh thuận theo mở môi ra tiếp xúc thân mật với Tát Tư. Chợt, nàng nghĩ đến thật lâu trước kia, nàng từng nghĩ tới, yêu hắn sẽ rất khổ sở, bởi vì nếu như có một ngày nàng trở về tương lai sau, thì phải làm sau bây giờ? Nhưng lâu như vậy, nàng cũng không thể trở về, yêu hắn cũng không có chuyện gì chứ? Cái vấn đề này, nàng cần phải cẩn thận suy nghĩ rồi.