CHƯƠNG : VÔ THẦN LUẬN NGƯỜI
Editor: Luna Huang
“Ta không phải làý tứ này.” Vu Hàn Thiên vốn có chút tức giận, nhưng thấy Khương Tình Tuyết thất vọng thương tâm, tim của hắn lại có chút mềm nhũn. Tốt xấu đây là phu thê kết tóc, tuy rằng tuổi tác quá lớn, hắn đối với nàng đã không có gì trùng động, thế nhưng cảm tình vẫn phải có.
“Tân Chỉ người này là bùn loãng, hợp mưu với hắn sợ rằng sẽ kéo cả mình vào. Hôm nay Trần đại nhân không phải nói giới thiệu tốt cho Nguyệt nhi sao, ngươi đã có kết trong lòng, vậy hãy để cho Nguyệt nhi sớm một chút đi ra ngoài làđược rồi. Chờ Trần Minh Thăng có tin tức, ta đi cùng lão thái thái tâm sự. Các ngươi cũng đừng lộn xộn cái gì nữa, gả Nguyệt nhi đàng hoàng ra ngoài, chuyện này không phải xong rồi sao.” Vu Hàn Thiên nói, xoay người ra đại môn.
Khương Tình Tuyết thấy người đến lại đi, thất hồn lạc phách ngã ngồi ghế trên, nàng ôm ngực, cảm giác nơi đó rất đau. Hắn dĩ nhiên, dĩ nhiên thực sự nói đi làđi, tuyệt không nhớ tình cảm phu thê…
Vu Lưu Vân không nhìn thấy thân nương mình lúc này thống khổ, nàng nhào tới lôi tay của Khương Tình Tuyết, chỉ lo truy vấn sự tình bản thân lo lắng nhất: “Nương… Ngươi nói, Vu Xá Nguyệt nàng cóđúng hay không… Có phải thật vậy hay không…”
Khương Tình Tuyết biết ý tứ của Vu Lưu Vân, vành mắt đỏ cả giận nói: “Làm sao có thể! Bất quá là dùng chút tuyệt kỹ lừa thế nhân mà thôi, dù cho thật sự có quỷ thần xuất hiện, nàng cũng chỉ có thể là một đứa lừa gạt.”
Vu Lưu Vân giậm chân, “Nhưng vô luận là quỷ là thần đều giống nhau a! Nương, ta thực sự rất sợ a! Nếu là nàng vẫn có năng lực kỳ kỳ quái quái này, vậy, chúng ta đây chẳng phải là không có cách nào làm gì nàng sao?”
“Không có việc gì, không có việc gì…” Khương Tình Tuyết nghĩđến lời của Vu Hàn Thiên mới vừa rồi, khẩn trương vỗ tay của Vu Lưu Vân nói: “Ta để cho nàng sớm một chút gả ra ngoài! Để cho nàng sớm một chút mang tai nạn và rắc rối sang nhà khác.”
“Vậy có thể gả cho người nào a?” Đây là vấn đề Vu Lưu Vân chúý nhất.
Khương Tình Tuyết cau mày nói: “Tùy tiện tìm một nam nhân cho nàng làđược rồi, chẳng lẽ còn phải tinh khiêu tế tuyển cho nàng.”
“Nhưng Vu Xá Nguyệt bây giờ có năng lực không tầm thường, danh khí lại nổi, nam tử thông thường nàng đại khái cũng chướng mắt. Nếu là nàng không đáp ứng, nháo lên làm sao bây giờ a. Hơn nữa việc này dùng sức mạnh cũng không được, nàng đã từng bắt qua ta, hôm nay lại bắt Điền An Nhiên, nên ta biết khí lực của nàng cực lớn, phỏng chừng sai vặt gia đinh làm việc trong phủ chúng ta cũng không thểđộng nàng.”
“Cư nhiên như vậy?” Khương Tình Tuyết nhìn cửa không cóđóng có chút thất thần, năm đó Doãn Thu Minh chưa từng như vậy a…
Vu Lưu Vân khóc ròng nói: “Không bằng vẫn là bát hoàng tửđi, bát hoàng tử dù sao có võ nghệ trong người, chúng ta cho nàng chút đồ không được sao. Nếu là bát hoàng tửđều bắt không được nàng, vậy coi như thật không có người.”
“Ta nghĩ biện pháp, ngươi an tâm đi. Ngươi là cô nương cao quý nhất tướng phủ ta, ngươi phải thật tốt nghĩ biện pháp gả cho thái tử.”
Vu Lưu Vân biết Khương Tình Tuyết là cố kỵ lời của Vu Hàn Thiên vừa rồi, liền cắn răng nói: “Nương, đây là cơ hội nhất tiễn song điêu, bằng không Tân Chỉ vẫn quấn quít lấy ta, thái tử sợ rằng có thành kiến với ta.”
Khương Tình Tuyết khẩn trương hỏi, “Là thái tử mất hứng?”
Vu Lưu Vân có chút nổi giận nói: “Ta cũng không biết vì sao, ngày hôm nay hắn hầu như không đểýđến ta, trái lại, trái lại nhìn Vu Xá Nguyệt vài mắt, cũng không biết có phải bởi vì nàng hạ lễ quá hấp dẫn người hay không…”
“Phản phản, ngươi thế nào không nói với cha ngươi!”
Thân thể của Vu Lưu Vân uể oải.
Khương Tình Tuyết bỗng nhiên đứng dậy, “Nàng cư nhiên, lại dám đoạt với ngươi?” Hôm nay Hàn Y cùng Ngự Cảnh đều xuất thủ giúp một tay, thậm chí ngay cả thái tửđều có hứng thú với nàng, thật là một hồ ly tinh a! Nàng kiên định nói rằng: “Tổ mẫu ngươi vẫn hy vọng ngươi có thể gả cho thái tử a, chuyện này nói với tổ mẫu, nàng sẽđồng ý.”
Vu Lưu Vân tuy rằng vui vẻ, nhưng còn có một vẻ lo âu, “Vậy chỗ cha…”
Khương Tình Tuyết âm ngoan nói: “Nếu là Vu Xá Nguyệt đã uy hiếp ngươi leo lên hậu vị, vậy cha ngươi nên biết làm gì mới đúng, ngươi là tất cả hy vọng của tướng phủ chúng ta.”
Đuổi hết người, vô luận là ai, cũng đừng nghĩ chết tử tế!
——
Tây viện.
Vu Xá Nguyệt trở về thì muốn ngủ, nhưng Ngưng nhi vẫn là cường lôi kéo nàng đứng lên, giúp nàng cởi áo rửa mặt. Dưới kháng nghị không tình nguyện của Vu Xá Nguyệt, các thị nữ giằng co một lúc lâu, mới bưng bồn cùng y phục lui xuống.
Ngưng nhi trước khi đi giúp nàng thổi đèn, ánh trăng sáng loáng chiếu vào phòng, hoàn toàn không giống nửa đêm đưa tay không thấy được năm ngón.
Ban đêm vắng vẻ không gì sánh được, tiếng ve kêu thỉnh thoảng kêu một tiếng cũng ít. Vu Xá Nguyệt tuy rằng mệt muốn ngủ, nhưng nằm một líc, vẫn làđánh tinh thần từ trên giường bò dậy.
Nàng đứng dậy đi tới bên cửa sổ, nhìn cảnh sắc bên ngoài, dày mông lung.
Chẳng lẽ ban đêm có sương? Vu Xá Nguyệt ngáp một cái, nàng cầm lấy tiêu tử A Ly cho nàng loay hoay một hồi, đoán chừng lúc này mọi người cũng đều ngủ hết rồi, liền thổi tiêu tử kia.
Khí lưu đi qua ống trúc phát sinh hư thanh suỵt suỵt hơi yếu, Vu Xá Nguyệt chỉ xuy một chút kinh ngạc ngừng lại, nàng cầm tiêu tử lại nhìn một chút, thanh âm này so với nàng tưởng tượng còn nhỏ hơn rất nhiều a!
Đây là cái quỷ gì, cứ như vậy ai có thể nghe được? Quỷ có thể nghe? Vu Xá Nguyệt nỗ lực thổi nửa ngày, vẫn như cũ vẫn là khí lưu hư thanh hơi yếu, sau đó Vu Xá Nguyệt bỏ qua, tiêu tử này chính là thiết kế thanh nhỏ như vậy. Nàng cũng không quản ai có thể nghe thấy được, an vị phía trước cửa sổ chờ.
Hồi lâu —— nàng cảm giác là qua hồi lâu, không có gì phát sinh cả.
Mày của Vu Xá Nguyệt nhăn lại, người đâu? Không phải… Đùa giỡn ta đi? Mẹ nó, nàng nói ai co cái lỗ tai như cá heo tựđắc tiếp thu sóng siêu âm a!
Vu Xá Nguyệt liếc mắt, đem tiêu tử tiện tay ném ở trên bàn, chuẩn bịđi trở về ngủ.
Nàng mới vừa đi tới giữa nhà, phía sau có một trận gió lạnh cuốn tới. Vu Xá Nguyệt dừng bước, mạnh nhìn lại, chợt thấy phía sau có một thân ảnh nghịch ánh trăng màđứng ở nơi đó, sợđến nàng quanh thân một cái giật mình. Cũng may không có biểu hiện quá lộ liễu.
“Tam tiểu thư.”
Vu Xá Nguyệt lấy lại bình tĩnh, nghe rõ thanh âm của người, nàng trợn tròn cặp mắt kinh ngạc nói: “Ngươi đây là thế nào?”
A Ly hơi yếu lắc đầu, “Không có việc gì, tam tiểu thư có cái gì phân phó sao.” Thời gian hắn nói chuyện, trên đầu vai có một con tiểu điểu theo cửa sổ bay ra ngoài. Xem ra thực sự nghe được là con chim kia rồi.
Vu Xá Nguyệt cảm thấy, nàng với chim là thật hữu duyên a !
“Ta trái lại có việc giúp ta nhắn nhủ, bất quá…” Vu Xá Nguyệt thập phần do dự mà hỏi, “Ngươi còn có thể còn sống trở về?”
Trong không khí tràn đầy mùi máu, mặc dù hắn đã vứt áo khoác, tuy nhiên khí tức tử vong dày đặc. Vu Xá Nguyệt đến gần hắn hai bước, còn có thể nghe được tiếng thở dốc phập phồng kịch liệt của A Ly, hiển nhiên là có thương rất nặng.
Bất quá A Ly vẫn là nghiêm túc, quật cường mà nói thật: “Tiểu thư yên tâm đi.”
Lúc này Vu Xá Nguyệt nhớ lại thương trên mặt Vu Âm Nhi, nàng có chút hoài nghi, có thể Ngự Cảnh là một người cuồng ngược hay không? Nên… Thấy Vu Âm Nhi theo dõi liền đánh nàng, sau đó… Sau đóđánh A Ly thành như vậy?
A Ly cảm giác Vu Xá Nguyệt đang suy tư vật kỳ quái gì, nhưng hắn không có lên tiếng.
Vu Xá Nguyệt thở dài, quên đi, mặt mũi này của A Ly cùng Vu Lưu Vân có tương tự a! “Ngươi để Ngự Cảnh giúp ta tra di nương của tướng phủ một tên là Doãn Thu Minh một chút. Thuận tiện nói cho hắn biết, chỉ cần hắn thực sự tận tâm giúp ta tra, vô luận có thể tìm được bao nhiêu tin tức hữu dụng, ta cho hắn thứ tốt đều tuyệt không phải ít. Hắn muốn công cụ bộ dáng gì chỉ cần nói, ta cũng sẽ tận tâm làm được.”
“Tam tiểu thư muốn ta tra thân thế của mình?”
“Rất kỳ quái sao?” Ai không muốn biết biết mình là ai a~
A Ly gật đầu nói, “Ta hiểu được, tam tiểu thư nếu là không còn những chuyện khác ta liền trở về, có chuyện gì gấp có thể thông báo tiếp.”
“A…” Nhìn A Ly chuẩn bịđi, Vu Xá Nguyệt nhịn không được xác nhận một chút, “Ngươi thật không có gì?” Kỳ thực nàng muốn hỏi chính là, ngươi sẽ không chết ở nửa đường chứ? Để một người bệnh trọng thương chạy tới chạy lui thật đúng là không cóý tứ.
Bóng lưng của A Ly dừng một chút, dưới ánh mắt tò mò của Vu Xá Nguyệt, hắn quay đầu, có chút quẫn bách nói: “Tam tiểu thư…”
“Ân?” Nguyên lai thật là có chuyệnAa.
“Người có biện pháp nào, để một người hóa thành một người khác không?”
“Họa ai a?” Làm một người chức nghiệp thợ trang điểm kiếp trước, Vu Xá Nguyệt dĩ nhiên không có phản ứng qua đây hóa không phải là họa.
“Ta là nói, dịch dung.”
“Nga…”
Kế tiếp là một trận trầm mặc, ý nghĩđầu tiên trong đầu Vu Xá Nguyệt chính là… Gốc gác của nàng còn chưa dùng qua, lúc nào bị Ngự Cảnh phát hiện? Phản ứng thứ hai chính là, A Ly cóđiểm không đúng.
“Đây là yêu cầu của Ngự Cảnh?”
“Không phải.”
“Đây là yêu cầu của ngươi giúp Ngự Cảnh nói?”
“Ta…”
“Hắn xảy ra chuyện?”
“…”
Thấy A Ly trầm mặc, Vu Xá Nguyệt gật đầu nói: “Nga, nguyên lai hắn thực sự xảy ra chuyện.”
A Ly hiện tại im lặng, hắn đã hối hận, vì sao lanh mồm lanh miệng phải nói nhiều như vậy với Vu Xá Nguyệt. Nàng và chủ tửđều là người quá thông minh, theo dấu vết chung quanh đoán được rất nhiều thứ.
Trong đầu Vu Xá Nguyệt đang giao chiến giữa thiên nhân, nàng hiện tại có thể nói bản thân không biết dịch dung, bảo toàn bài trong tay mình. Có lẽ Ngự Cảnh căn bản không biết chuyện này, cũng sẽ không phát hỏa nói nàng không thành khẩn hợp tác.
Bất quá… Câu cửa miệng chẳng phải nói dùng người thì không nghi ngờ người a ~ nếu như Ngự Cảnh có chuyện lớn, hại chết mình, nàng có coi như mất toi công hay không?
Nàng suy nghĩ một chút, nói thì không thể tự triệt đường của mình, liền truy vấn: “Ai, hắn muốn biến thành ai.”
Nhãn tình của A Ly sáng lên, “Nói như vậy tam tiểu thư có thể làm được?”
“Ta không nói.” Vu Xá Nguyệt nhanh lên bậc thang, “Hẳn không phải làđặc biệt khó, ta cảm thấy ta có thể thử một chút.”
A Ly gật gật đầu nói: “Không phải là chủ tử, là muốn mời tam tiểu thư giúp một nữ tử dịch dung.”
Vu Xá Nguyệt khẽ nhíu mày, “Cái gì là nữ?” Ngự Cảnh không phải là cùng Hàn Y thân thân mật mật sao? Hắn còn cần nữ?
A Ly nhìn ánh mắt hoài nghi của Vu Xá Nguyệt, còn tưởng rằng nàng là kinh ngạc khó có thể tin. Như vậy, A Ly bỗng nhiên chột dạ, hắn tránh mắt, châm chước từng từ nói: “Đúng… Một vị hồng nhan tri kỷ của chủ tử, nàng sang đây gặp chủ tử tương đối khó khăn. Tam tiểu thư tùy tiện đổi mặt gì cho nàng cũng được, chỉ cần không phải chính nàng.”