CHƯƠNG : MỤC ĐÍCH BAN ĐẦU
Editor: Luna Huang
Vô Mộng nhàn nhạt ngang bọn họ một mắt, lại quay đầu ngoài cửa sổ gió lạnh. Không có người ngoài ở đây, nói lý ra chán ghét của nàng đối với Vu Xá Nguyệt thật đúng là cực kỳ thẳng thắn.
Một đường không nói chuyện chạy đến tướng phủ, Vu Xá Nguyệt buồn ngủ. Vu Tử Nghị vén rèm lên, bật người quay đầu lại hỏi: “Đây là mã xa của ai?”
Ngự Cảnh theo khe hở kia nhìn ra ngoài, là một chiếc mã xa đơn giản nhưng đại khí ngừng cửa chính tướng phủ, “Là hoàng thất.”
Vu Xá Nguyệt thứ dậy, bỗng nhiên nàng liền nhớ lại một việc, khi đó Vu Lệ Hương cùng họ Tiết tư thông, mã xa của Tiết phủ không dám ở đậu ở hậu môn tướng phủ, nên xe này. . .
. . .
Ngự Cảnh vỗ vỗ đầu vai của Vu Tử Nghị ý bảo hắn ở tướng phủ phải cẩn thận, Vu Tử Nghị hiểu rõ gật đầu, sau đó nhảy xuống xe ngựa một mình hồi tướng phủ.
Vô Mộng sửng sốtm nhìn Vu Xá Nguyệt hỏi: “Vậy tam tiểu thư không ——”
“Ta ở cùng hắn.” Vu Xá Nguyệt lập tức cắt đứt nàng, không người ngoài đến xưng hô đều cấp thay đổi, triệt để không khách khí.
Đôi mắt linh động của Vô Mộng chợt phóng đại, lễ giáo đắc thể công chúa điện hạ không tưởng tượng nổi “Vị hôn ở chung”. Bất quá Vu Xá Nguyệt có thể tưởng tượng mặt nàng dưới khăn che mặt là biểu tình khiếp sợ.
Nàng ngạc nhiên nhìn về phía Ngự Cảnh, mà Ngự Cảnh chỉ là nói một câu với bên ngoài, “Trở về đi.”
Bánh xe lại chuyển động, Vô Mộng ý thức được đây là thật, nàng cảnh cáo gọi hắn, “Ngự Cảnh!”
“Làm sao vậy.” Ngự Cảnh đón nhận ánh mắt của nàng, hai người không tiếng động nhìn nhau.
Trên lý thuyết loại cục diện tràn ngập mùi thuốc súng này Vu Xá Nguyệt nên vụng trộm vui mới phải, nhưng mà nàng càng chú ý: Hai vị này thanh mai trúc mã Hai vị này có thể tốt hơn nàng tưởng tượng, nên mới có thể trực tiếp đối trì như vậy.
Vọng Thư Uyển.com
Vô Mộng thở sâu, phiền táo tránh mắt nói: “Ngươi —— ngươi tự giải quyết cho tốt đi!”
Xe lần này trực tiếp trở về tư trạch, vừa đến Ngự Cảnh lôi kéo Vu Xá Nguyệt ly khai, đại khái là không muốn cùng Vô Mộng cãi cọ cái gì. Vu Xá Nguyệt có thể cảm giác được Vô Mộng nhìn bóng lưng nàng, nàng nắm thật chặt tay, bước nhanh đuổi kịp bước chân của Ngự Cảnh, trong lòng thập phần phát đổ.
——
Ngày kế, thư phòng hoàng đế.
Hoàng đế ngồi ở sau bàn cau mày hỏi, “Ngươi chưa cân nhắc qua hậu quả như thế?”
Ngự Cảnh bình hòa đáp lại, “Nguyệt nhi chỉ là muốn đến Hàn Địa xem cùng ta, đồng hành mà thôi, cũng không có tình lý bất hòa gì.”
“Không phải là trẫm bất thông tình lý, việc này từ đâu nhìn trẫm cũng không thể đáp ứng ngươi.” Hoàng đế trực tiếp xua tay, “Vốn có chuyện của trưởng công chúa Minh Khải, Long Phục cùng Minh Khải khẩn trương quan hệ, đều là bởi vì Vu Xá Nguyệt muốn ở lại Long Phục, lúc này mới thật vất vả hòa hoãn quan hệ. Đừng tưởng rằng trẫm không biết ngươi hồi Hàn Địa rốt cuộc là muốn làm gì, chính ngươi đi thì được, nhưng Vu Xá Nguyệt thì không. Nàng theo ngươi đi lại xảy ra chuyện gì, chỉ sợ thì phải khai chiến.”
——
Lúc này trong tư trạch.
Vu Xá Nguyệt vừa tỉnh lại liền phát hiện Ngự Cảnh đã ly khai, hỏi qua A Ngôn cùng A Ly xác nhận không có việc gì an tâm vùi ở trong Hải Đường uyển mà chờ. Bất quá không chờ được Ngự Cảnh trở về, trái lại chờ được vị không mời mà tới kia.
“Tiểu, tiểu thư…” Ngưng nhi nhìn thiếu nữ xinh đẹp cao gầy có chút khẩn trương, nhỏ giọng ở phía sau Vu Xá Nguyệt hỏi, “Có phải nàng là người động thủ kia không…”
Vu Xá Nguyệt nhìn về phía Vô Mộng đi vào viện tử, nữ nhân này thay đổi y sam thủy phấn sắc, không đeo mạn che mặt ngay mặt thật đúng là mỹ nhân. Nàng đứng trong hàng nữ tử thì có cao, vưu kì thân thể của Vu Xá Nguyệt còn chưa nảy nở.
Vọng Thư Uyển.com
Vô Mộng theo thói quen mắt nhìn xuống Vu Xá Nguyệt nói: “Ta là tới cảm tạ tam tiểu thư, một chút lễ mọn, bất thành kính ý.” Nói, đem một cái hộp trong tay đưa qua.
Vu Xá Nguyệt cười cười, ở trên ghế nằm càng thấp: “Không dám không dám, vô công bất thụ lộc, người thu đi.”
Khóe miệng Vô Mộng hơi câu dẫn ra một nụ cười giễu cợt, giơ tay cũng không thu hồi, “Tuy rằng sự kiện kia tam tiểu thư chưa giúp một tay, thế nhưng Vô Mộng cảm thấy được tâm ý của tam tiểu thư, thế nào cũng phải biểu thị một chút.”
“Có gì nói thẳng đi, không rảnh đoán cùng người.”
“Là sự kiện thái ký kia, tuy rằng Cảnh ca ca đến bây giờ cũng không hỏi đến chuyện thai ký, thế nhưng phần ân tình này lòng ta lĩnh.” Vô Mộng nói xong, cười đem hộp để ở bàn đá một bên, quay đầu muốn ly khai.
Vu Xá Nguyệt nguy hiểm nheo mắt lại gọi nàng, “Ta không hiểu ngươi đang nói cái gì.”
Vô Mộng dừng bước, quay đầu lại cười một cách tự nhiên, “Tam tiểu thư không biết? Cảnh ca ca vẫn muốn giúp ta loại trừ thai ký trên lưng, vì thế hỏi thật nhiều địa phương. Chỉ là thai ký trời sinh, thần y tái thế cũng không có cách nào, nên tự ta vốn là không thèm để ý, không nghĩ tới đã nhiều năm như vậy Cảnh ca ca vẫn để ở trong lòng. Trước Cảnh ca ca gởi thư nói, ta còn cao hứng mấy ngày, ai…”
Dáng tươi cười của Vu Xá Nguyệt càng đậm, nguyên lai Ngự Cảnh ngay từ đầu ban đêm xông vào tướng phủ, trên đường vô tình gặp được, cũng là vì chuyện hư hỏng này a! Mặc dù biết Vô Mộng là cố ý nói, nhưng nàng vẫn nhịn không được mà tức giận.
Nàng cắn cắn môi, đứng lên khỏi ghế nằm vạn phần khách khí nói: “Ai nha ~ nếu công chúa mang lễ đến, nói cũng buông xuống, vậy thứ tẩy thai ký ta cũng nhất định phải giao cho ngươi a. Người xem gây chuyện này, Ngự Cảnh cũng căn bản không có hỏi ta, nếu như hắn hỏi ta, ta khẳng định tri vô bất ngôn ngôn vô bất tẫn a ~ mau mau, Ngưng nhi ngươi đi chuẩn bị dược, ta lập tức đi điều một lọ.”