CHƯƠNG : VIÊN BỘI
Editor: Luna Huang
Máu một chút phun tung toé, nam nhân hôi y đứng quá gần, không kịp đề phòng bị huyết văng lên mặt. Hắn một chút ngây dại.
Đầu tường A Ly cũng là hoàn toàn sửng sốt, chỉ có Ngự Cảnh nhịn không được câu dẫn ra khóe miệng, quả nhiên a…
Mọi người chỉ thấy đao kia chém vào ngón tay của Vu Xá Nguyệt liền không có rút ra, mà là tiếp tục cầm dao nhỏ kẽo kẹt kẽo kẹt kéo lên! ! !
Thanh âm kia ở trong hoàng hôn thập phần sợ hãi sấm nhân, lưỡi dao ma sát đầu khớp xương thanh âm chợt để gọi bọn hắn tóc gáy đứng lên da đầu tê dại, bọn họ thậm chí là nhìn thấy trên mặt của Vu Xá Nguyệt dĩ nhiên mang theo mỉm cười!
Mấy nam nhân này kinh hoảng kêu to lui về phía sau, đã hoàn toàn đã không có dáng vẻ bệ vệ kiêu ngạo trước.
“Ngươi, ngươi điên rồi ——” Trong mắt mấy người này mang theo kinh khủng, hốt hoảng giơ vũ khí lên. Bọn họ thấy qua chém người, thế nhưng chưa thấy qua người tự chém mình như thế a! Hơn nữa còn là thực sự lấy ngón tay!
Vu Xá Nguyệt thiêu mi, nàng đình chỉđộng tác cưa, đầy tay máu đưa một tay ngón tay nói: “Cái này, ngươi nói giá trị bao nhiêu tiền vậy?”
Bốn nam nhân này đã hoàn toàn bị kinh hãi, nam nhân hôi y sắc mặt tái nhợt, một chữ cũng không nói được.
“Ngươi cầm trước.” Vu Xá Nguyệt thuận lợi ném ngón tay trên người hắn, sợđến hắn gào khóc kêu to lui về phía sau.
Sau đó Vu Xá Nguyệt cũng chưa ngừng, tiểu phương đao lại là vung lên, đâm vào một ngón tay khác. Nhiều máu chảy đầy đất, lại là bắt đầu cưa.
“A ——” Một nam nhân trong đó hai chân như nhũn ra quỳ trên mặt đất, trong mắt giống như là gặp quỷ.
Mấy cái này tuy rằng đều làđồ bỏ mạng, cũng dám đốt giết đánh cướp, nhưng bọn họ là thật chưa thấy qua tràng diện như vậy. Hơn nữa còn là mặt mỉm cười ung dung!
Đại hồ tử cùng người còn đứng xoay người liền muốn chạy, thế nhưng nam nhân hôi y níu lại, nam nhân hôi y cũng là hoảng sợ nói: “Chạy cái gì! Nàng nàng nàng… Chính là hù dọa ngươi mà thôi! Phản chính có chết hay không thì tiền cũng là của chúng ta! Mau, mặc kệ nàng làm gì! Caàm, cầm tiền chúng ta lập tức ——”
Lời hắn còn chưa nói hết, cũng cảm giác bên chân một tiếng âm thanh ầm ĩ, ba người cúi đầu vừa nhìn, lại là một bàn tay có bốn ngón!
“Máơi!” Bọn họ thét lên lui về phía sau, kết quả bị sẫy, cuốn thành một đoàn. Đã nhiều lần té trên mặt đất, lại nhìn Vu Xá Nguyệt , chỉ thấy tay trái của nàng đã chỉ còn tay áo rỗng, đã máu nhuộm , màđao kia đã bắt đầu ở cắt vai!
Trên mặt Vu Xá Nguyệt mông lung men say còn chưa đánh tan, nàng lộp bộp lẩm bẩm: “Sáu trăm tám mươi vạn lượng, ta còn phải tiếp tục hủy a…”
“Nàng điên rồi!”
“Máơi! ! !”
Mấy giặc cướp tan vỡ, nhìn bộ dáng nàng như vậy ở nơi đó có nói cái gì sáu trăm tám mươi vạn lượng bạc a, đây rõ ràng đây rõ ràng chính là người điên từ hiệu cầm đồđi ra! Bọn họ bị gài bẫy!
Người lúc nãy chân mềm quỳ gối trên mặt đất, rốt cục mang theo khóc nức nở té chạy đi nơi khác, trong miệng hô lớn “Quỷ a ——”
Hắn dẫn đầu, ba người kia cũng đều thôi táng chạy trối chết. Trong miệng kinh hoảng hô: “Cứu mạng! Cứu mạng a!”
“Người mau tới a!”
Ngưng nhi đứng ở lộ khẩu nghiêng người nhường đường cho bọn hắn, đám người kia đi ngang qua Ngưng nhi cũng không có dừng lại.
Ngưng nhi thấy người đều chạy xa, quay đầu hướng Vu Xá Nguyệt vươn một ngón tay cái, “Tiểu thư ~” Lợi hại a.
Vu Xá Nguyệt từ trong tay áo trái vươn tay ra, một ngón tay cái trở về, như thường.
Nguyên lai Ngưng nhi chặt áp sát Vu Xá Nguyệt, chính là che để Vu Xá Nguyệt chuẩn bịđạo cụ. Mượn tay ngón tay cùng huyết bao của người khác ngay ống tay áo cùng bên hông, hết thảy đều vẫn là rất tiện.
Từ lần trước Vu Tịnh Hoa bẻ tay nàng không có chảy máu, Vu Xá Nguyệt vì truy cầu tính thật tế của đạo cụ, đề cao thể nghiệm của người sử dụng, nghiên cứu dùng tràng heo làm huyết báo. Hằng ngày mang theo trên người, thực sự là nhanh và tiện a ~
Vu Xá Nguyệt đem tràng heo ném xuống đất, thập phần tiếc nuối nói: “Bọn họ chính là chạy quá nhanh, nếu không ta còn có thể biểu diễn một màn rạch bụng?”
Ngưng nhi run một cái nói: “Vậy cũng thật làác tâm.”
——
Vu Xá Nguyệt chính hất máu gà trên tay, chợt cảm giác có người ở nhìn mình, nàng nghiêng đầu nhìn lại, chỉ thấy hai người đứng ở trên mái hiên, bọn họđưa lưng về nhau còn sót lại ti quang tuyến xa vời, thấy được một màn cắt hình.
Trong lòng nàng trầm xuống, thập phần không vui nói: “Thực sự là trùng hợp, mỗi ngày đều có thể cùng tiểu vương gia ‘ Vô tình gặp được’ ~”
“Phản ứng của Vu tam tiểu thư phản ứng trước đây hơi nhanh chút.” Ngự Cảnh cùng A Ly từ trên nhảy xuống, Ngự Cảnh ưu nhã hình như nhàn đình tín bộ, bất quá A Ly sau lưng hắn thì không phải là rất bình tĩnh.
A Ly tuy rằng trên mặt chưa biểu tình gì, thế nhưng cặp mắt kia nhìn chằm chằm vào tàn thủ trên đất, nhất khắc chưa từng dời.
Sắc mặt Vu Xá Nguyệt âm trầm dòm hai người bọn họ—— ghét nhất người trước mặt nàng huyền diệu võ công! Ngạnh thương của nàng!
Ngự Cảnh tà tà cười, “Thủ nghệ của tam tiểu thư một lần so với một lần tinh trạm, hí vừa rồi thực sự là quáđặc sắc.”
” Đa tạ tiểu vương gia khen ngợi, nếu như không có gì… Ta đi về.” Vu Xá Nguyệt không chút khách khí nói, lập tức nói với Ngưng nhi: “Đi, cầm đồ về.”
Ngưng nhi liền điên điên chạy đi lấy tàn thủ.
Ngự Cảnh bước chậm đi hướng Vu Xá Nguyệt, nét mặt thập phần nguy hiểm hỏi nàng: “Nghe nói ngày hôm nay ngươi đi cầm đồ của ta?”
Vu Xá Nguyệt sửng sốt, kinh ngạc Ngự Cảnh làm sao sẽ biết việc này!
Tuy rằng nàng kinh hoảng, trên mặt vẫn là cứng, thập phần cường ngạnh nói: “Cũng không phải, đã là của ta rồi.” Sáu trắm tám mươi vạn lượng, ai cũng đừng nghĩđoạt từ trong tay nàng.
Ngự Cảnh cười nhạo, hắn gật đầu nói: “Hảo, hảo, của ngươi. Vậy thì mời Vu tam tiểu thư hảo hảo bảo quản.”
“Chủ tử?” Ánh mắt của A Ly rốt cục rời thủ trong tay Ngưng nhi, ngạc nhiên nhìn về phía Ngự Cảnh, lẽ nào chủ tử thật đúng là dựđịnh tặng? Vậy chẳng lẽ chủ tử thực sự…
Vu Xá Nguyệt cũng là ngây ngô ngây ngẩn cả người, Ngự Cảnh tiếp tục nói: “Bất quá hiệu cầm đồ Cảnh Dương không biết làm cuộc trao đổi này. Ngươi đương nhiên cũng có thể chọn đến cửa hàng khác hỏi một chút, thế nhưng kết quả chưa chắc sẽ tốt. Ta cũng nhắc nhở ngươi, giá trị của hoàn bội còn không phải hơn sáu trăm tám mươi vạn lượng bạc có thể so sánh.”
Vu Xá Nguyệt vừa nghe sáu trăm tám mươi vạn có thể sẽ ngâm nước nóng, một chút nổi giận, chất vấn hắn nói: “Ngươi là cóý gì?”
“Ý tứ trên mặt chữ.”
Trong lòng Vu Xá Nguyệt phản ứng kịp, hai mắt nàng nguy hiểm nheo lại, “A, nguyên lai hôm nay là không cẩn thận chiếu cố sinh ý nhà tiểu vương gia. Bất quá tiểu vương gia nói vật này là của ta, lại ở chỗ này buông lời bảo ta cầm không được, đây liền có chút khi dễ người đi.”
“Khách khí, chỉ là mở hiệu cầm đồ nhỏ mà thôi, vừa nãy chỉ là lời khuyên, không phải là uy hiếp.”
Còn chỉ là một hiệu cầm đồ nhỏ? Muốn khai hiệu cầm đồ toàn quốc vậy phải là bao nhiêu tài chủ! Khiêm tốn này cũng quá khinh người!
Vu Xá Nguyệt giật mình, bỗng nhiên cười rộ lên: “Nếu tiểu vương gia đều thừa nhận đồ là của ta, ta đây chắc là xử trí như thế nào đều được a ~ ta lại không thích, cầm không được, ta đây ném trên mặt đất nghe một tiếng động, vậy cũng không sai chứ.”