(())(())(())(())(())(())(())(())(())(())(()
Nàng và song nhi về tới Trường Thu cung cũng đã là lúc chập chờn tối,nhìn về hướng cổng chính nàng nhíu mày bực bội quay sang nói với song nhi«bọn họ không biết mệt sao định ngủ ở đây luôn à».«Tỷ bớt giận cứ mặt bọn họ có thêm vài con chó canh cỗng,cũng không thiệt thòi nha»Nghe tuyết nhi nói thế khóe môi nàng giật giật “có cần so sánh thế không trời,tuyết nhi càng ngày càng mạnh bạo nha“.
Mà Tuyết nhi cũng đâu có nói sai nhìn giống thiệt nha,toàn mấy tên nịnh bợ so sánh với chó nàng còn thấy tội cho nó nữa à.Mà thôi họ làm gì mặt họ rãnh thì cứ ngồi ta ko chắp nhất đâu nha.
«Chúng ta đi thôi ta mệt và đói wá đi».
«tỷ nói đúng kiếm gì ăn mới được».
Vào trong,bước vào phòng người thay y phục xóa lớp hóa trang rồi cùng ngã lưng lên giường khá lớn của nàng,cảm xúc bây giờ của người chỉ diễn tả trong từ”buồn....n...n.gủ..“.
Bỗng”ọt...ọt...ọt”bụng người kêu lên«A đói quá song nhi đi làm đồ ăn đi».Lệ nhi phản bát«sao là bọn muội tại tỷ hết,như không đi đuổi hết đầu bếp đi làm bọn muội phải nấu ăn nữa».Nàng ko chịu thua nói lại«họ làm ăn tệ như vậy để lại làm gì,e đi nấu đi mà».Tuyết nhi ko chịu nói«tỷ công bằng tí đi hay ta lắc xí ngầu người thấp nhất đi nấu ăn»
Tuyết nhi nói xong,lệ nhi gật đầu đồng ý còn nàng khóc không ra nước mắt”lúc nàng mới xuyên qua song nhi nghe lời nàng gâm gấp,nàng kêu bọn họ cứ thoải mái nàng ghét khái niệm chủ tớ,nào ngờ họ làm đúng như nàng nói cái gì cũng xòng phẳng ko ai chủ ai tớ,chỉ biết thắng làm vua thua là ôsin cho người thắng thôi.thật khóc ko ra nước mắt”
«Cũng được z ta trước nha»nói xong nàng lấy trong người ra chiếc điện thoại đã nạp đầy bin từ năng lượng mặt trời chỉ chỉ trỏ trỏ rồi bỏ lên bàn.
“Oa quả thật trời không phụ lòng người nàng đã được thua một cách lãng xẹt”Có ai thông minh như nàng không chơi cũng thua ko chơi cũng thua mà vẫn chơi,song nhi chơi an gian thật nha.Nàng chấm không thắng cũng huề nàng chắc như vậy nào ngờ song nhi cũng thật cao tay người họ hợp sức chơi nàng mà.Hai bọn họ người người bằng thế là nàng thua cách tức tưởi luôn Hazzzzaaazzza phong thái sát thủ còn đâu.
Nàng đi về hướng bếp,lệ nhi và tuyết nhi thông thả uống trà cười cười nói nói,người ta là hoàng hậu nàng cũng vậy nhưng sao khác nhau đến thế chứ.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Căn bếp trong cung của nàng cũng to lắm nha,vật dụng thì vô cùng đầy đủ à rau củ thì khỏi nói cả đóng luôn.Nàng vốn là một sát thủ phải hóa thân vào nhiều vai khác nhau để tiếp cận con mồi nên nấu ăn với nàng dễ như giết một người vậy đó(cũng dễ).
Sơ chế các loại rau củ quả và thịt thà xong xui nàng bắt đầu và việc nấu nướng,nhưng ở đây không có bếp gas nàng phải thổi lữa.”Ta thổi ta thổi”phải nói thổi lữa khó thật thổi tới mặt nàng đen đúa luôn mới chịu cháy.
Tay áo đã được nàng xoắn lên cao chuẩn bị xong tất cả,từng món ăn một hoàn thành nàng vỗ tay tự hào trước thành quả của mình.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Ở một nơi khác có một nam tử lạnh lùng cầm bút phê duyệt tấu chương vô cùng cần mẵn bổng bút được bỏ xuống mắt người đó đưa ra nhìn sắc trời bên ngoài.
Cũng đã tối rồi nha,không biết giờ này nàng thế nào,có cảm giác nhớ nhung,cảm giác đó làm hắn mất tập chung muốn gặp nàng lập tức.Nói thật hắn chẳng hiểu nổi cảm giác của mình ko phải là chán ghét sao,nhưng gần đây lại khác lạ hoàn toàn,thôi ko nghĩ nữa mọi chuyện đã có sắp đặt sẳn giờ hắn chỉ biết muốn gặp nàng”
«Bãi giá Trường Thu cung»
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Đến nơi hắn thầm lặng đi vào,hắn muốn biết cuộc sống của nàng như thế nào.Trong cung vắng tanh nàng đi đâu rồi.
«ha ha vậy sao thật vậy à hahaaa»
Tiếng cười của ai thế nhỉ hay là nàng ở đó,theo tiếng cười nàng đi đến một khu vườn xanh um cây cỏ trên bải cỏ có kê một cái bàn đá cùng cái ghế và có nữ nhân ngồi đó cười nói”đó chẳng phải nha hoàn của nàng sao vậy này đâu”
Hắn bước đến gần họ nhận ra ngay dù hắn bước rất nhẹ.«Tham kiến hoàng thượng,hoàng thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế»song nhi qùy xuống hắn làm hành động bảo người đứng lên hỏi«nương nương đâu».Tuyết nhi ngẫn mặt ko sợ hãi đáp lại«kìa».
Tốt thật tốt nha đúng là chủ tớ ko xem hắn ra gì.Nghe tuyết nhi nói hắn nhìn theo hướng tuyết nhi thì thấy một thân ảnh nhỏ bé đi tới tay bưng đĩa gì đó.«đó ko phải nàng sao,nhưng bộ dạng này có tệ wá không».
Để đĩa xuống bàn «e xuống bếp bưng lên đi ta mệt rồi»Nàng nóc luôn cốc trà trong tay hắn bộ dạng vô cùng nực cười«Ủa ngươi tới khi nào vậy»bây giờ nàng mới chú ý người bên cạnh.«mới đến,ta nhớ trong cung cấm nuôi mèo,tại sao lại có một con mèo ở đây vậy»Nghe hắn nói nàng nhìn quanh tìm kiếm.
Hành động ngố đó của nàng làm hắn nực cười,bấy giờ nàng biết hắn chọc mình tức giận vùng vằn bỏ đi thay y phục làm hắn cười to hơn.
Song nhi bưng tất cả thức ăn lên khoảng món và cái chén.Nàng thay y phục xong đi ra thoải mái hơn hẳn.Áo lụa mỏng lớp tóc uớt xõa ngang vai làm hắn đớ người song nhi thì bụm miệng cười.
«Ăn đi ta đói rồi,ủa sao là cái chém vậy»
«Bọn muội muốn hoàng thượng ăn thử thức ăn tỷ nấu mà»
«Ai cho chứ,sao hắn thèm ăn mấy món...»
Nàng chưa nói xong thì hắn đã ngồi xuống động đũa,như đã nói ở đây ko có khái niệm lớn nhỏ là bình đẳng nên người cũng ngồi xuống ăn.«Khoan để ta giới thiệu»,rồi nhìn sang hắn«bỏ xuống»Chưa tới miệng nghe nàng nói hắn đàng bỏ xuống.
«món này là sườn xào chua ngọt,bánh quế hoa,Gà Hầm...»
Ko để nàng giới thiệu người ko thể đợi thêm ngồi ăn luôn làm nàng tức giận«đúng rất ngon,mĩ vị à nha»những lời khen không dứt làm nàng vui vẽ hẳn.Hắn ăn rất ngon tay nghề nàng thật tốt hắn muốn ăn nó mỗi ngày muốn dấu nàng đi riêng cho mình.người ăn vui vẽ thỉnh thoảng còn cười đùa hắn cũng rất vui hắn thích cảm giác này.