Toàn bộ sự việc đã được giải quyết êm đẹp ổn thỏa, nàng lại quay về chuỗi ngày như xưa. Sau khi biết muội của mình gây họa lớn, Lưu Kiên vội vàng khởi hành đến Phong Thiên Quốc thay muội muội tỏ lời xin lỗi và đưa muội muội về.
Lam Tú cũng được Phụ thân đưa về đóng cửa hối lỗi, nghe nói nàng ta cũng phải chịu gia pháp rất nặng.
Bọn họ đáng lẽ không được yêu ổn như thế, nhưng nhờ nàng cầu tình mới vượt qua kiếp nạn này.
Nàng không dám nhận mình lương thiện có lòng tốt giúp họ,chỉ vì nàng đến đây cũng bởi vì sai lầm mà ra, nàng muốn cho họ cơ hội cũng như cơ hội ông trời đã cho nàng.
~~~~~~~~~~
Sự việc đã trôi qua một ngày
Tiết trời se lạnh, nàng và hắn ngồi trong phòng tâm sự hàn huyên. Nàng dựa vào lòng hắn tận hưởng cái ôn ấm áp, hắn choàng tay ôm chặc eo nàng, hai người không khoảng cách.
Nàng trong vòng tay hắn thì thầm:“ chàng đúng thật là yêu nghiệt có nhiều nữ nhân như vậy, làm ta phải tốn công sức đuổi bọn họ“.
Nam nhân ôn nàng chặc hơn:“ Ta chỉ yêu nghiệt khi bên nàng thôi, còn bọn họ cứ quấn lấy ta không có cách khác nha, ai bảo phu quân nàng anh tuấn như thế ai nhìn chẳng thích“.
Nghe hắn nói mà nàng rất muốn đấm nát bộ mặt yêu nghiệt đó, rõ ràng là trêu hoa ghẹ bướm mà còn nói thế:“ Chàng.... chàng đúng là vô sĩ“.
Nghe thế hắn chẳng tức giận mà còn cười thật tươi, nàng thấy nguy hiểm cận kề:“ có gì đáng để chàng cười chứ“.
Hắn ý cười sâu sắc hơn:“ Nàng nói ta vô sĩ, nhưng ta cảm thấy mình chưa đủ vô sĩ, nhưng không phải nàng thích ta vô sĩ như thế sao. A...nếu nàng nói thế thì ta không ngại thể hiện độ vô sĩ của mình“.
Dây thần kinh nàng phát ra tính hiệu nguy hiểm, nàng vội vàng đẩy hắn ra muốn thoát thân. Hắn làm sao không hiểu ý đồ của nàng, nhưng nàng làm gì có cơ hội thoát chứ, nàng bị hắn níu lại rơi vào lòng hắn.
Nàng hoảng sợ hô:“ chúng ta đang nói chuyện đàng hoàng mà“.
Hắn cũng thản nhiên nói lại:“ Ta cũng đang làm chuyện đàng hoàng nha“.
Hắn nói xong không cho nàng cơ hội phản kháng bạt môi hạ xuống môi nàng, hắn cùng nhiệt hôn xuống.
Nàng muốn kháng cự đây hắn ra nhưng vô ý, định mở miệng chửi hắn một tiếng nào ngờ tạo càng tạo thêm điều kiện thuận lời cho hắn xâm nhập.
Chiếc lưỡi nóng ấm của hắn thừa thời cơ đi sâu vào khoan miệng nàng, hắn hút hết mật ngọt môi lưỡi quấn quýt nhau, hắn càng ngày càng tham lam tận hưởng hương vị đã rất lâu không đụng tới.
Sau lần đầu tiên đó thì bọn họ không có cơ hội thân mật nữa, bây giờ hắn muốn tận hưởng. Nàng khi nụ hôn bắt đầu thì ý thức đã bay xa tám tầng mây, phản kháng cũng không còn sức chỉ thuận theo choàng tay tiếp nhận hắn.
Biết nàng không phản kháng nữa hắn càng cuồng giã hơn, hôn sâu hơn nữa. Nhưng làm sao như thế đủ với hắn, hắn muốn nhiều hơn nữa.
Môi hắn nhẹ nhàng dịch chuyển xuống cổ nàng cắn nút, tay không rãnh rỗi định thoát y phục cho nàng.
Ý thức nàng đột nhiên quay về muốn trốn chạy:“ Đừng.. đừng như vậy“.Hắn không cho nàng phản kháng, nhẹ nhàng chuyển động xuống xuống xương quai xanh của nàng cắn một ngụm, miệng buông lời dụ dỗ:“ Ngoan nghe lời nào“.
Hắn lại cuồng dã hôn xuống sâu hơn nữa, nàng trên người chỉ một bộ quần áo lụa mỏng, hắn thuần thục cởi xuống quăng ra xa.
Ý thức lúc này của nàng thật sự đã một đi không trở lại rồi, cứ thế hắn giở trò với thân thể của nàng. Lúc này che trở thân thể nàng chỉ còn một cái yếm nhỏ.
Hắn hôn sâu giọng điệu mê hoặc nói:“ Nào cởi y phục cho ta đi”
Nàng thận tay cởi y phục hắn quăng đến chỗ y phục của nàng, rồi cuối cùng cái yếm cũng bị hắn cởi bỏ hai thân thể trần như nhộng dây dưa.
Hắn nhẹ nhàng cuối xuống hôn xuống từng tất da tất thịt của nàng, ngậm nút nụ hoa e thẹn di chuyển xuống dưới. Nàng cũng vô cùng phối hợp ôm cổ hắn mặt hắn hình sự.
Khuôn mặt của nàng đã đỏ gây ham muốn, hắn ngước mặt lên, cắn nhẹ nụ hoa của nàng cười dụ dỗ:“ nàng có muốn không“.
“ Ưm... ta muốn”
“ Nào nói nàng muốn ta”
“ ta muốn chàng”
“ Được cho nàng”
Khuôn mặt nàng bây giờ đã chìm trong khác vọng, hắn cũng đã không chịu được nữa nó cưng cứng rất đau, nhẹ nàng thâm dò xuống dưới thấy dịch tràng ẩm ướt rồi.
Hắn cuối cùng cũng xâm nhập vào bên trong thân thể nàng, cả hai lại hòa quyện vào nhau hắn chôn xâu vào cơ thể nàng.
Nàng vô cùng phối hợp gia thân thể cho hắn, để hắn tiến vào nơi sâu nhất của cơ thể, cùng hắn tận hưởng cảm xúc thăng hoa.
Tròn phòng một mảnh tình xuân dào dạc, tiếng trầm đục không ngừng vang ra làm người ta đỏ mặt tía tai.
Nàng bị hắn hành hạ không cho đường thoát, day dưa đòi hỏi làm nang dường như bị rút cạn sức lực. Hắn đến hừng sáng mới buông tha nàng, thỏa mãn ôm nàng đang say ngủ vào lòng, nhẹ nhàng hôn trán nàng rồi nhấm mắt.
Sáng hôm sau
Trên giường hai thân thân ảnh còn ôn nhau ngủ say không có dấu hiệu tỉnh lại, bổng nhiên nam nhân lại tỉnh dạy xoay người đè lên người nữ nhân.
Nàng rất mệt mỏi mắt không muốn mở ra, nhưng cảm nhận thứ gì đang đè mình nên lờ mờ mở mắt. Đập vào mặt nàng là khuôn mặt yêu nghiệt gần trong gan tất của hắn.
Hắn thấy nàng tỉnh thì cười nói:“Tỉnh”
rồi nhẹ nhàng hạ xuống cánh môi.
Nàng đẩy hắn ra trở mình ngồi dạy, nhưng toàn thân đau nhứt lại ngã vào lòng hắn. Nàng tức giận mắng hắn:“ ngươi tên xấu xa này làm ta ra cái dạng này“.
Hắn bị chửi nhưng vẫn tươi cười:“ Không phải nàng rất phối hợp sao“. Nhớ lại lúc hôm qua hắn cảm thấy vô cùng thỏa mãn.
Nàng nghe hắn nói mặt lại phiến hồng, nhớ lại hôm qua mình phối hợp với hắn như vậy vô cùng ngượng ngùng.
Hắn tâm trạng tốt vô cùng hôn nàng một cái rồi đứng lên lấy y phục, thân thể của hắn hiện rõ trước mặt nàng làm mặt nàng đỏ rây ngượng ngùng quay đi.” ha ha không phải nàng chưa từng nhìn qua”
Nghe hắn nói nàng ngượng hơn nữa, nhanh chóng hắn đã thay xong y phục anh tuấn tiêu soái, mặt mài cũng rất tốt. Hắn xoay người ôm nàng một cái rồi lên triều, tâm trạng hắn tốt vô cùng.
Nàng nhìn bóng lưng hắn tức giận không thôi, tại sao hắn có vẽ khỏe đến thế còn nàng thân thể muốn rã rời rồi đau nhức muốn chết, đúng là bất công.
Song nhi như thường lệ đến rữa mặt thay y phục cho nàng, thấy nàng như thế thì cười voi cùng nham hiểm:“ Ha ha tỷ tỷ chắc hôm qua cuồng nhiệt lắm“.
Thấy bọn họ buông lời trêu trọc nàng tức giận quăng rối vào hai người họ:“ các muội được lắm để ta đi tìm vài người đàn ông, kén chồng cho hai muội thì bọn muội sẽ biết“.
Lệ nhi vội xua tay:“ A....không cần bọn muội không muốn lấy chồng đâu”
Tuyết nhi cũng nói:“ bọn muội muốn theo tỷ thôi”
Nàng cười cười nói:“ các muội lấy chống rồi đưa chồng về đây ở rể”
“ bọn muội mới không cần” cả hai đồng thanh.
Không trêu họ nữa nàng nhanh chống thay y phục, chải một kiểu tóc đơn giản đi tới ngự hoa viện dạo.
Bọn họ vừa đi vừa trò truyện, Tuyết nhi mãi lo vui chơi nên sơ ý đụng phải người khác.
Trước mặt nàng hiện nay là hai nữ tử ăn mặt xinh đẹp yêu kiều, một người dáng vẻ hiền lành còn người kia nhìn Tuyết nhi tóe lữa.
Tuyết nhi vội vàng xin lỗi, nhưng nữ tử kia ngang ngược không nghe Tuyết nhi xin lỗi còn đưa tay muốn đánh. Cô gái bên cạnh vẻ như muốn ngăn cản, nữ tử kia nhanh nhưng nàng nhanh hơn chụp được cánh tay của nàng ta.
“ A ngươi buông tay ra”
Nàng hắt tay nàng ta ra, nàng ta lại muốn đánh tiếp nhưng lần này nàng đã tức giận:“ bốp” bàn tay in vào mặt ả ta“.
Ả ta tức giận vô cùng:“ ngươi ngươi đánh ta ngươi không biết ta là ai sao”
Nàng hừ lạnh;” hừ... ta không cần biết ngươi là ai đụng tới người của ta thì coi chừng“.
“ được lắm ngon thì đợi ta ở đây”
“ Hảo muốn tìm ta thì tới Trường Thu Cung ta phụng bồi”
Nữ nhân kia để lại một câu rồi chạy đi:“ người chuẩn bị chết đi”
Còn coi gái bên cạnh nãy giờ vẫn còn đứng im đó, thấy nữ tử kia đã chạy đi nên cất bước đi theo, trước khi đi còn nói lời xin lỗi thay cho nữ tử kia.
Đánh người xong nàng lại tiếp tục đi dạo,đến giờ dùng thiện mới thông thả đi về.
Nữ tử kia chạy đi trên đường gặp phải hắn, vội vàng chạy vào lòng hắn giả bộ ỷu khuất.
“ hu hu biểu ca có người ăn hiếp muội”
Hóa ra hai người là biểu muội của hắn tên Trịnh Tiểu Điệp và Trịnh Tiểu Xuân. Cô gái đắt tội với nàng là Tiểu Điệp.
Hắn bất ngờ vô cùng khi thấy hai người:“ sau bọn muội lại tới đây”
Tiểu Điệp nũng nịu:“ người ta nhớ huynh mới từ xa đến thăm huynh đây“.
Đẩy Tiểu Điệp ra hắn nói:“ Có chuyện gì mà lại khóc“.
“ có người ăn hiếp muội”
“ Ai to gan như thế chứ”
“ là người Trường Thu cung, huynh phải lấy lại công bằng cho muội”
Hằn dù gì cũng muốn đến chỗ nàng nên đi theo hai người, Tiểu Điệp lại muốn quấn lấy hắn nhưng hắn đã tránh ra đi trước, gì chứ hắn không muốn nàng hiểu lầm đâu.
Trường Thu Cung
Nàng đang ngồi thưởng trà với Song nhi thì chợt cảm nhận có người đến; xoay người lại thì thấy hắn cùng hai nữ tử kia.
Người đó khuôn mặt phách lối hắc lên với nàng đầy khiêu khích:“ Huynh là nàng ta đánh muội” chỉ vào nàng.
Nàng bình chân như không có gì, vẫn ngồi đó uống trà. Nàng ta tức giận hô:“ khi quân thấy hoàng thượng không hành lễ sao“.
Nàng không để ý tới ả ta thốt ra một câu không lên quan:“ ta cảm thấy không vui rồi đó“.
Câu này hắn hiểu rõ là nàng đang tức giận hắn rồi, xem ra hắn phải năng nỉ một phen, mặt dù hắn vô tội có biết gì đâu.
~~~~~~~~~~~~
Hihi nói viết sớm mà mình lười quá nên giờ mới đăng xl nha. Chương này dài hơn mấy chương trước rồi đó tận chữ chứ ít gì muốn rã cái tay rồi. Mn đọc truyện zui ze nhe