Liễu Ninh cùng sư huynh chẳng qua chỉ gặp Lam Anh để bàn bạc rõ hơn về chuyện kế hoạch cho buổi yến tiệc, còn mọi chuyện Lam Anh đã ổn thỏa thu xếp chỉ cần chờ đợi thời cơ đúng lúc cho màn kịch đóng lại.
Hồi tưởng về một quá khứ xa xôi, trên tòa nhà cao tầng của tập đoàn King hai cô gái dáng vóc yêu mị đang đối mặt nhau gió không ngừng thổi nhưng lại không thổi đi được vẻ đẹp của hai cô gái này. Không gian tựa như rất im lặng đến nổi heo hút, chỉ thấy họ nhìn nhau nở một nụ cười xua tan sự đẫm máu bên trong...... đó là lần đầu tiên họ gặp nhau và tựa như định mệnh họ vừa gặp đã định sẳn sẽ cùng chí hướng là chị em tốt.
Bọn họ là người cùng tổ chức và là những người tìm năng nhất, có thể nói là trong nghìn người chọn một. Bọn họ được đưa đi đào tạo ở hai nơi khác nhau cho đến khi họ đủ cường đại thì mới được quay về tổ chức, họ gặp nhau khi cùng thực hiện một nhiệm vụ án sát sau đó họ trở nên thân thiết. Người biết về tổ chức của bọn họ ai cũng đã từng nghe câu nói “Thứ nhất Ảnh Hồ.... thứ hai Mị Hồ.... thứ ba Ảnh Miêu.... đó là tên ba sát thủ tiếng tâm lừng lẫy trong hắc đạo'' hoặc cũng có câu “ nơi nào có hồ nơi đó có miêu'', tên của họ luôn song hành gắn liền như hình bóng.
Người ta nói sát thủ không có chân tình đối đãi, thì có thể lấy họ ra làm minh chứng chứng tỏ câu nói trên sai. Sự việc không ai lường trước được rồi có một ngày nghe tin ảnh hồ cùng mị hồ biến mất khỏi thế giới vô thức vô thanh ảnh miêu trở thành số một, đó cũng là ngày Ảnh MIÊU phản bội Ảnh Hồ,tình cảm thân thiết của bọ họ vì một người đàn ông mà sức mẻ không thế nào hàn gắn....... Hồi tưởng kết thúc nàng thầm nghĩ:'' thù mới nợ củ chúng ta cùng nhau giải quyết, ngươi đã tuyệt tình đừng trách ta bội nghĩa Ảnh Miêu“.
Do Lam Anh suy nghĩ quá nhập tâm nên không nhận ra huynh muội Liễu Ninh đã rời đi mà hắn từ lúc nào đã ngồi xuống bên cạnh nàng, hắn nhàn nhã ngồi cạnh nàng lại rất tự nhiên cầm tách trà nàng vừa để xuống uống cạn một hơi sau đó lại ngồi đó ngắm gia nhân đâm chiếu suy nghĩ đến thất thần.
Khi Lam Anh ý thức được thì hắn cũng đã ngồi đó được một lúc say đắm ngắm nhìn, nàng nhìn qua thấy hắn cảm thấy bất ngờ vô cùng định hỏi hắn đến khi nào lại thấy hắn nhìn nàng không chớp mắt. Nàng theo phản xạ tự nhiên lấy tay xoa mặt làm hắn bật cười” phốc... hahaha...”
Lam Anh hừ lạnh xoay mặt qua không quan tâm hắn” Hứ hắn cười nhạo nàng sao, không quan tâm hắn“.
Bỗng đâu Lam Anh cảm thấy bị một lực gì đó kéo lại nàng ngã vào vòng tay ấm áp của ai kia, hắn nhẹ nhàng đặt một nụ hôn nóng bỏng xuống môi nàng vô cùng dịu dàng mà hút hết không khí của nàng, đến lúc buông ra nàng đã xụi lơ trên tay hắn.
“ Sao vậy hoàng hậu của ta nàng tỏ thái độ gì đây, nàng tin ta lập tức ăn nàng không” hắn cười đến nổi dịu dàng nhưng bụng dạ đầy đen tối.
Lam Anh cười ra nước mắt rõ ràng nàng đang không vui lại bị hắn đe dọa nhưng vẫn ngoan cường nói:“ Du chàng cười nhạo ta còn đe dọa ta nữa”
'' ta cười nhạo nàng lúc nào” Hắn đâu có ngờ nụ cười thích thú cưng chiều của hắn mà bị nàng quy chung với cười nhạo,“ Lúc nãy nha chàng cười ta còn gì” Lam Anh không biết khi nào đã học được tính khí trẻ con còn đâu bộ dạng sát thủ nguy hiểm.
Lúc bọn họ đang chuẩn bị tranh chấp thì Tuyết Nhi cùng Lệ Nhi đúng lúc xuất hiện hóa giải một kiếp cho hắn, hắn nhìn hai người bọn họ đến mà thở phào nhẹ nhõm.
'' Tham kiến hoàng thượng” lúc này cả hai rất phải phép hành lễ.
“ ừm” đại ý là biết rồi cũng là kếu hai người họ đứng lên.
Sau khi hành lễ xong bọn họ đứng lên Tuyết Nhi nhanh chống đi vào vấn đề:'' Lúc nãy muội đã tung tin tỷ trúng độc sau đó phong tỏa thông tin bên trong cung của chúng ta, lúc muội đến chỗ của quận chúa báo cáo lúc đầu họ có chút không tin nhưng đã bị em thiết phục cộng thêm tin đồn họ đã dần tin, tin tỷ trúng độc giờ mọi chuyện đang đi theo kế hoạch của chúng ta“.
Nàng chỉ gật đầu rồi nhìn sang Lệ Nhi, Lệ Nhi hiểu ý nói:'' Muội đã chăm sóc đặt biệt cho hai người kia rồi, cho đến khi họ ra ngoài sẽ không ai biết họ làm gì ở chỗ chúng ta kể cả thừa tướng phủ“.
Hắn nghe bọn họ nói nhưng không hỏi gì, chuyện Liễu Ninh giả hắn đã điềutra ra cũng biết Liễu Ninh thật đã được người nào đó cứu nhưng hăn không điểu tra ra là ai. Hắn nghe các nàng nói liền hiểu nhưng hắn để nàng lo liệu, hắn để nàng chơi cho đã chuyện gì xảy ra hắn điều giải quyết cho nàng, bây giờ ngồi không ăn cơm mềm cũng không tệ cho lắm....
Còn một khắc nữa yến tiệc bắt đầu mọi người đã tề tựu đông đủ, trừ hai vị vương hậu. Trước đại điện từng tốp vũ công ca múa yểu điệu, các đại thần hăng say bàn chuyện uống rượu, các công tử tiểu thư thì không ngừng dáo dát tìm người ưng ý với bản thân. tóm lại mỗi người mỗi kiểu sôi nổi vô cùng.
Ở Trường Thu Cung
Lệ Nhi cùng Tuyết Nhi khóc ròng, hai vị chủ tử chưa ra khỏi cửa bọn họ đã đợi nữa canh giờ rồi nha. Lệ Nhi muốn rõ cửa kêu bọn họ lần thứ mười thí hai người trong phòng mở của, Hắn một thân lòng bào tiêu soái lạnh lùng, Nàng một thân đỏ rực yếu đuối xanh xao.
Bọn họ bước ra làm Lệ Nhi suýt nữa quỳ cảm ơn trời đất, Lam Anh cùng hắn bước ra chuẩn bị lên kiệu thì nghe phía sau bàn tán, Tuyết Nhi cảm thán:'' mơi trúng độc mà nhìn dạng của tỷ tỷ còn hơn bị bệnh nang y nữa giống Ngũ hoàng tử thật” Lệ Nhi im lặng cuối đầu đi.
Kiệu khởi hành tích tắc bọn họ đã xuất hiện ở đại điện, thái giám ẻo lã hô to” Hoàng thượng, hoàng hậu nương nương giá đáooooooooo”
Đại điện tức thời im lặng mọi người quỳ gạp hô to” Hoàng thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế, Hoàng hậu thiên tuế thiên tuế thiên thiên tuế“.
Hắn khí chất đế vương cao ngạo lạnh lùng bước vào mà nàng đang được hắn ôm vào lòng nói:'' trẫm miễn lễ, bình thân”
Một Lần nữa đại điện lại đống loạt hô to” tạ ơn hoàng thượng”
Hăn bước qua nhiều cặp mắt say đắm của đám nữ nhân dìu nàng ngồi xuống ghế, phút chóc đại điện lại huyên náo như cũ......
(Ta thất bại trọng mùa thi rồi mấy nàng ạ, tiếng anh mà cứ như là đại học bùn ghê gớm)..
Mai ta ra chương hoặc chuowng chữ sắp kết thúc zoi