Hoàng Kim Đồng

chương 549: máy bay tư nhân(3)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

- Bác, khối kê huyết thạch thế này mà làm con dấu thì có vể tận diệt mọi vật...

Trang Duệ nhìn thấy Cổ lão gia tử vui sướng thì không khỏi nói một câu vui đùa.

- Cậu đã hiểu thì sao tôi không hiểu, đứng sang một bên đi, đừng tưởng rằng tìm được vài khối kê huyết thạch tốt mà có thể nói khoác với tôi...

Cổ Thiên Phong tức giận trừng mắt nhìn Trang Duệ, sau đó chuyển dời lực chú ý về phía khối kê huyết thạch ba màu đen đỏ trắng Lưu Quan Trương.

Ba màu kia có trình tự rõ ràng, là cực phẩm kê huyết thạch, dù bây giờ chưa tạo hình nhưng cũng mơ hồ bùng ra huỳnh quang, dù là kẻ không hiểu ngọc thạch cũng có thể nhìn thấy điểm bất phàm.

- Ba màu điêu khắc ra ba thứ, không tính bản lĩnh, được rồi, tiểu tử, để những thứ này ở lại, một tuần lễ sau...À không, nửa tháng sau đến đây lấy hàng về...

Cổ Thiên Phong nhìn những khối kê huyết thạch mà trong lòng đã xuất hiện một ý tưởng thiết kế, kê huyết thạch mềm hơn nhiều so với phỉ thúy, chỉ cần có ý tưởng thì tạo hình cũng không tốn sức, sở dĩ cần nửa tháng cũng vì Cổ Thiên Phong muốn tạo nên một tác phẩm độc nhất vô nhị mà thôi.

Trang Duệ nhìn vẻ mê say của Cổ Thiên Phong, hắn không khỏi sợ ông cụ vì dụng tâm quá độ mà ảnh hưởng đến cơ thể, thế là nói:

- Bác Cổ, thời gian dài cũng không có vấn đề, hai thứ này ngài cứ giữ lại, khi nào rảnh rỗi thì hãy tạo hình...

- Được rồi, được rồi, còn trẻ sao lại nói nhảm nhiều như vậy? Buổi tối muốn ăn gì thì cứ nói dì đi làm, Tiểu Tần, tôi cũng không ăn cơm cùng hai cô cậu.

Cổ Thiên Phong dùng giọng mất kiên nhẫn cắt ngang lời Trang Duệ, sau đó ôm khối kê huyết thạch Lưu Quan Trương vào trong phòng làm việc.

Cổ Thiên Phong đối đãi với Trang Duệ như với con cháu của mình, tất nhiên cũng không khách sáo. Nhưng lúc này chỉ còn Trang Duệ và Tần Huyên Băng ở lại trong phòng khách, đi cũng không được mà ở cũng chẳng xong.

- Trang Duệ, Tiểu Tần, hai người hôm nay đến chơi à? Bố tôi đâu?

Đúng lúc Trang Duệ định chào hỏi dì giúp việc để đi về thì Cổ Vân mang theo vợ con đến tứ hợp viện của Cổ lão gia tử, vừa vào cửa đã thấy Trang Duệ, thế cho nên nhanh chóng bắt chuyện.

- Ôi, đều tại tôi đưa đến hai khối kê huyết thạch tốt, thế là lão gia tử lại say mê, đã vào phòng làm việc rồi...

Trang Duệ nghĩ Cổ Thiên Phong mới khỏe lại chưa được bao lâu, bây giờ nếu vì hai khối nguyên liệu của mình mà sinh bệnh, sợ rằng chính hắn cũng cảm thấy khó chịu.

- À, tôi tưởng có chuyện gì, nói cho cậu biết, những ngày trước bố tôi sinh bệnh cũng là vì nguyên nhân vừa về hưu nên quá rảnh rỗi, nếu có thứ gì đó đưa đến cho ông cụ tạo hình thì sức khỏe không bị ảnh hưởng đâu...

Cổ Vân vừa nghe thấy như vậy thì kéo lấy Trang Duệ rồi vừa đi vừa nói:

- Hai anh em chúng ta đã lâu chưa uống vài ly, vậy để cho vợ tôi xuống bếp làm vài món, buổi tối anh em chúng ta uống một chút...

- Được được, anh đừng kéo tôi, Bạch Sư, đừng làm bậy...

Trang Duệ thấy con của Cổ Vân đi về phía Bạch Sư, hắn vội vàng nói một tiếng. Bạch Sư với vóc dáng như vậy dù không cắn người nhưng chỉ cần tức giận đổ xuống cũng đủ hù chết người.

Tần Huyên Băng cũng đã từng gặp mặt vợ của Cổ Vân, nàng tuy là người Hongkong nhưng cũng biết tập tục nội địa, thế là lập tức cùng vợ của Cổ Vân xuống bếp làm vài món. Nhưng Tần tiểu thư thật sự không giỏi ở phương diện này, cuối cùng chỉ là vợ Cổ Vân và dì giúp việc làm cơm, nàng chỉ ngồi bên cạnh nói chuyện phiếm mà thôi.

- Cậu Trang...

Cổ Vân và Trang Duệ đi vào ngồi trong phòng khách, Cổ Vân nói một tiếng nhưng lời tiếp theo lại có vẻ khó nói ra.

- Chuyện gì vậy? Anh Cổ, giữa chúng ta còn khách sáo vậy sao?

- Hì hì, đuôi cọp lần trước cậu còn không?

Cổ Vân cuối cùng cũng nói.

- Này, anh Cổ, thứ này ngâm rượu ít nhất cũng phải là nửa năm, ngài không dùng nó để nấu ăn đấy chứ?

Trang Duệ nghe thấy như vậy thì không khỏi dùng ánh mắt kỳ quái nhìn Cổ Vân, vị ca ca kia thân thể coi như cường tráng, không đến mức như vậy chứ?

- Nói nhỏ một chút, đừng để cho chị dâu cậu nghe được...

Cổ Vân vội vàng lên tiếng cắt ngang lời Trang Duệ, sau đó nói tiếp:

- Đại ca của tôi thời gian trước về Bắc Kinh, thấy tôi ngâm bình rượu kia thì trực tiếp lấy đi, vì vậy...Tôi cũng coi như là...Được rồi, nếu cậu không còn thì cũng không sao...

Đại ca của Cổ Vân công tác ở tỉnh ngoài, đã đến tuổi trung niên, nghe nói cậu em mình có rượu đuôi hổ chính tông thì cũng không quan tâm mặt mũi mà trực tiếp ôm lấy bình rượu lên xe bỏ đi.

Trang Duệ nghe vậy thì nở nụ cười, xem ra đàn ông đều có tâm tính với loại rượu kia.

Cái này cũng khó trách, mỗi người đàn ông ngoài miệng đều nói không cần Viagra nhưng những kẻ lén chạy đến cửa hàng thuốc để mua là không ít, nếu không thì sao lượng tiêu thụ ở Trung Quốc lại đứng thứ hai thế giới? Tất nhiên đây cũng vì nguyên nhân Trung Quốc dân số quá đông.

Đàn ông này mà hỏi đàn ông khác về những thứ như vậy thì chẳng khác nào gián tiếp thừa nhận năng lực kia của mình, vì thế mà Cổ Vân cũng tỏ ra xấu hổ, nói một nửa đã dừng lại.

- Anh Cổ, thứ kia vẫn còn, nhưng thật sự cũng không nhiều lắm, không phải là tiểu đệ keo kiệt, chỉ có thể cho ngài một cái đuôi cuối cùng mà thôi...

Trang Duệ nhịn cười mở miệng đồng ý, nhưng hàng tồn của hắn cũng không có vài cái đuôi, dù bây giờ mình không dùng đến nhưng cũng cần tích trữ, biết đâu sau này sẽ đến lúc cần dùng?

- Được được, chút nữa anh sẽ mời cậu vài lão yêu..

Cổ Vân nghe vậy thì rất vui sướng.

Nửa giờ sau thì thức ăn đã nấu xong, Cổ lão gia tử thấy con trai và con dâu đi về cũng không nói thêm điều gì, chỉ ăn một chén cơm rồi đi về phòng làm việc của mình. Nhóm Cổ Vân thấy vậy cũng khó thể trách, chỉ có thể mời gọi Trang Duệ và Tần Huyên Băng dùng cơm mà thôi.

- Không biết rượu ảnh hưởng đến bao tử và thận sao? Hèn gì muốn bổ thận...

Sau khi rời khỏi tứ hợp viện của Cổ Thiên Phong thì Trang Duệ thật sự bị Cổ Vân mời rượu có bảy phần men say, thế cho nên Tần Huyên Băng là người lái xe, khi lên xe hắn nghĩ đến tình huống mình lại mất đi một cái đuôi cọp mà không khỏi khẽ nói một câu.

- Sao vậy? Anh vừa nói gì vậy?

Tần Huyên Băng không nghe được lời của Trang Duệ, nàng khởi động xe và hỏi một câu.

- Không, không có gì...

Chuyện này cũng khó giải thích, bình rượu mà Trang Duệ ngâm cũng là lén để trong tứ hợp viện mà thôi.

Rượu có đôi khi là chất kích thích rất tốt, về đến nhà thì Trang Duệ trở nên cực kỳ dũng mãnh, mãi đến lúc Tần Huyên Băng liên tục cầu xin tha thứ thì hắn mới nghỉ xả hơi, trong phòng đầy xuân sắc.

- Đàn ông các anh buổi tối chắc chắn không bàn chuyện gì tốt...

Tần Huyên Băng dùng ngón tay vẽ những đường tròn trên ngực Trang Duệ, vẻ mặt rất thỏa mãn.

- Cái này không coi là chuyện tốt sao? Hì hì...

Trang Duệ cười lật nghiêng người, vừa rồi thật sự cũng không quá tận hứng.

- Điện thoại, điện thoại kìa, ôi, đừng...

- Mặc kệ điện thoại của ai, nửa đêm canh ba quấy rối thì không nhận...

Trang Duệ lại bất chấp tất cả, cưỡng chế lên ngựa, có tiếng chuông điện thoại trợ giúp thì hắn cảm thấy kích thích hơn.

Tần Huyên Băng chỉ có thể nhìn điện thoại trên đầu giường lên tục đổ chuông mà thôi.

Một giờ sau tiếng thở dốc trong phòng mới lắng xuống, Trang Duệ thấy điện thoại vẫn tiếp tục vang lên, vì vậy mà khẽ đẩy Tần Huyên Băng ra, lúc này nàng đã xụi lơ, cặp mắt đẹp cũng không buồn chuyển động. Text được lấy tại Truyện FULL

- Alo, là ai vậy?

Trang Duệ rơi vào đường cùng chỉ có thể tiếp điện thoại.

- Tiểu Duệ, cậu và Huyên Băng đang ở cùng một chỗ sao? Thế nào mà gọi điện thoại nãy giờ không ai nghe máy?

Trong điện thoại vang lên âm thanh của dì Phương, Trang Duệ và Tần Huyên Băng chợt trở nên căng thẳng, Tần Huyên Băng thì kéo mền trùm lên người, giống như mẹ đang nhìn thấy vậy.

- Khụ...Khụ, khụ...

Trang Duệ nhận được điện thoại của mẹ vợ mà trong lòng cảm thấy rất cổ quái, mãi đến lúc bị dì Phương hỏi một câu mới vội vàng trả lời:

- Mẹ, chúng con vừa rồi ở bên ngoài, quá ồn ào, vì thế mà không nghe rõ được. Bây giờ chúng con vừa mới về nhà, có gì không mẹ? Hay để con chuyển điện thoại cho Huyên Băng nói với ngài?

- Không cần, con nghe cũng được, hai đứa không phải đang định mua máy bay sao? Hôm nay mẹ đã hỏi giúp rồi...

Dì Phương trước đó nhận được điện thoại của con gái và đang bận rộn, sau đó rảnh rỗi thì kiểm tra giúp, với thân phận và tài sản của Trang Duệ thì mua máy bay tư nhân cũng là bình thường, đây cũng là nguyên nhân mà máy bay tư rất phổ biến ở Hongkong.

- Mẹ, mẹ cứ nói đi...

- Bây giờ có hai chiếc máy bay mẹ cảm thấy phù hợp, một là chiếc Premier I do công ty máy bay Raytheon ở Mỹ sản xuất, giá khoảng năm chục triệu tệ, là chiếc máy bay công vụ bay nhanh nhất, chỉ là không gian hơi nhỏ, chỉ có năm sáu chỗ ngồi mà thôi.

- Một chiếc máy bay khác cũng do công ty Rytheon chế tạo, máy bay này xa hoa hơn, tính năng mạnh hơn chiếc Premier I kia, tất nhiên giá cả cũng cao hơn, nói chung là khoảng một trăm triệu, con có thể suy xét...

- Vâng, mẹ, con sẽ xem xét, sẽ kiểm tra tin tức về hai chiếc máy bay kia, ngày mai sẽ trả lời cho mẹ, đến lúc đó muốn mua thì còn phải làm phiền mẹ...

Trang Duệ lúc này cũng không đặt tâm tư lên phương diện máy bay.

- Thằng bé này, đều đã là người nhà mà sao cứ nói phiền này phiền nọ? Con và Huyên Băng nghỉ ngơi sớm đi...

Điện thoại truyền đến câu nói làm cho Trang Duệ không khỏi đỏ mặt lên, thì ra mẹ vợ đã sớm đoán được hai đứa con đang làm gì.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio