Hoàng Kim Đồng

chương 786: kim cương

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Ách, hắn đúng là có thể tiếp tục đào móc những căn nhà gỗ trên đỉnh núi a, nhưng cho dù có tìm ra phát hiện khảo cổ chấn động thế giới, Trang Duệ cũng không có biện pháp công bố nó cho hậu thế.

Buổi tối Trang Duệ chưa có trở về bãi cát, mà cuộn mình ở trong sơn động mà ngủ

Trong đêm Trang Duệ làm một giấc chiêm bao, hình như mơ thấy long phượng thai con gái mình, nhi tử phi thường nghịch ngợm, thời điểm Trang Duệ ôm chúng, chúng dùng sức ôm lấy đầu của Trang Duệ.

- Đừng gây sự, muốn nghe lời nói...

Trang Duệ ngủ mơ mơ màng màng, cảm giác được có người đang vuốt ve đầu mình, không khỏi vươn tay sờ một chút.

Nhưng sau khi Trang Duệ vươn tay ra, trong tiềm thức cảm giác có chút không đúng, lập tức mở to mắt, hiện ra ở trước người mình, có một bóng người lờ mờ đứng đấy.

- Ai? Ngươi là ai?

Trang Duệ mới từ ngủ mơ mơ mơ màng màng tỉnh lại, liền thấy trước người xuất hiện một bóng người, lập tức da đầu tê dại, trái tim đập nhanh hơn, thiếu chút nữa trái tim từ trong cổ họng lao ra bên ngoài.

Nhưng mấy năm nay Trang Duệ cũng đã trải qua không ít chuyện, sau khi trong miệng phát ra âm thanh hỏi thăm, tay phải thuận thế quơ lấy cây lao cầm tới bên người, chèo chống cả thân thể dựa vào vách động.

Nói không sợ mất mặt, Trang Duệ đồng học không sợ hãi đó là giả, sợ tới mức hai chân mềm nhũn ra, nếu như không có vách động để mà dựa vào, đoán chừng bạn thân lúc này không đứng dậy nổi.

Trang Duệ phản ứng quá khích, cũng dọa cho bóng người trước mặt kêu to lên, trên đời này vốn có người dọa người ta chết người đấy, Trang Duệ nhìn thấy bóng đen này cũng giật mình, bóng đen trông thấy Trang Duệ, không biết có sợ hay không?

Nhìn thấy Trang Duệ từ ngủ say đứng dậy, bóng đen kia lập tức kinh hoảng lui về phía sau, nhưng cũng đã quên, ở sau lưng nó, là một hố sâu ba mét a.

- NGAO... NGAO!

Bóng người này té xuống hố sâu, trong miệng phát ra âm thanh gào rú thảm thiết.

- Tiên sinh, ngài là ai?

Trang Duệ nhìn thấy rất rõ ràng, thời điểm bóng người kia lui ra phía sau, cao lớn khoảng chừng hai mét, tuy không thấy rõ sắc mặt, nhuwgn hình thể thật sự rất cao lớn, bản thân mình không phải là đối thủ của hắn.

Vì ngăn ngừa ngôn ngữ không thông gây nên hiểu lầm, Trang Duệ vội vàng dùng Anh ngữ để hỏi nhân sĩ thần bí té xuống hố sâu kia.

- Ngao... Ngao...

Nhưng từ dưới hố đáp lại Trang Duệ, chính là những tiếng kêu, sau đó một bàn tay lớn đầy lông từ dưới hố trèo lên, gương mặt của người này lộ ra.

- Cái này... Quỷ a!

Mượn ánh sao hiếm hoi trên bầu trời đêm, Trang Duệ mơ hồ nhìn rõ ràng bộ dáng của người này, lập tức bị dọa nhất Phật xuất thế nhị Phật thăng thiên, hắn kêu một tiếng thảm thiết còn vang dội hơn cả lúc ở trong hầm.

Đúng là cái đầu này quá khó coi, hai mắt con ngươi thì giống như muốn lồi cả ra ngoài, giống như nắm tay của em bé vừa sinh ra đời, cái lỗ mũi to như quả trứng gà, trên âầu có chùm da lông rất dày.

Nếu nói nó là người thì có chút gượng ép, ít nhất Trang Duệ chưa thấy qua cái đầu người nào to lớn như vậy, nếu như hắn có nhìn thấy qua, Trang Duệ cũng không gọi quỷ không bình thường như thế.

Hình như bị âm thanh của Trang Duệ hù dọa, cánh tay đầy lông đen dài, lập tức rụt trở lại, xem ra sinh vật trong hố này đối với Trang Duệ, cũng có chút tâm tư đề phòng và e ngại.

- Ai... Ta nói, ngươi cũng đứng lên đi...

Mặc dù thời điểm Trang Duệ gặp được tên rơi xuống hố này và muốn dùng lao tiêu diệt nó, nhưng trong nội tâm lại không rõ ngọn nguồn, vạn nhất không tiêu diệt được đối phương mà làm cho nó nổi giận, vậy thì với thân thể của mình vật lộn sinh tử với nó, hình như không cân xứng a.

Trang Duệ suy nghĩ lại và quyết định dùng đức phục người, vội vàng nhớ tới linh khí của mình, liền tranh thủ dùng linh khí tiết ra ngoài, gia trì lên thân thể của gia hỏa rớt xuống hố này.

Chiêu này quả nhiên dễ dùng, tên gia hỏa trong hố vốn đang thấp giọng gào rú, lập tức ngậm miệng lại, chỉ thấy có chút giọng mũi truyền tới, có lẽ đang hưởng thụ linh khí của Trang Duệ.

- Mẹ kiếp, ta đúng là ngu xuẩn, lúc trước tại sao không biết dùng linh khí hấp dẫn con cá mập kia nhỉ? Bằng không nói không chừng hiện tại có thể cưới cá mập rời khỏi nơi quỷ quái này rồi.

Nhìn thấy hiệu quả linh khí của mình, tâm tư này hiện ra trong đầu của Trang Duệ, nhưng suy nghĩ lại có chút hoang đường, biển cả lớn như vậy, vạn nhất con cá mập kia vuột mặt không nể mũi, chạy một nửa ném mình xuống, vậy thì mình không còn sức mà khóc nổi a?

Có linh khí là đại sát khí, Trang Duệ cũng an tâm không ít, nhưng cũng không rõ đối phương đang làm cái gì, tâm tư của Trang Duệ vẫn không bỏ được.

Sau khi trấn an gia hỏa rớt xuống hố một cái, Trang Duệ chui vào trong hang động, xém cây lao qua một bên xuống đống tro của cây khô cháy hôm qua, há miệng ra thổi một hơi.

Có sơn động, có thể che gió tránh mưa, cũng có thể bảo tồn lửa được.

Kỳ thật điều kiện bảo tồn ngọn lửa rất đơn giản, chỉ cần thời điểm nhen nhóm lửa, bao trùm lên một tầng củi ướt và lá ướt, hỏa chủng sẽ đốt nước, sẽ làm nước bốc hơi, mà tầng lửa ở dưới sẽ đốt toàn bộ hơi nước của củi đi, khi đó nhiệt lượng dư thừa mới đốt cháy củi.

Làm như thế nhiều lần, là cách để bảo tồn ngọn lửa không tắt, đương nhiên, nếu như muốn bảo tồn lâu dài, cứ cách bảy tám tiếng đồng hồ, tăng thêm một ít củi ướt lên là xong.

Thời điểm muốn dùng, chỉ cần lấy củi ướt đi, cầm chút củi khô ráo mà nhóm lửa, như vậy chỉ cần thổi một hơi là lửa cháy.

Một chiêu này Trang Duệ từ hồi mười tuổi đã chơi qua, lúc ấy cùng Lưu Giang trốn học bắt chim sẻ, nhưng không dám cầm về nhà, cho nên đem đến những ruộng vừa thu hoạch xong nướng ăn, sau khi ăn xong lại ném lá cây ướt lên trên.

Ngày hôm sau vừa đi, Trang Duệ và Lưu Giang phát hiện lửa vẫn chưa tắt, mà Trang Duệ được xem là hảo hài tử, liền đi thăm dò nguyên lý, đương nhiên nắm giữ được kỹ xảo giữ lửa này.

- Này, ngươi, gia hỏa này?

Sau khi nhóm lửa lên, dũng khí của Trang Duệ cũng tăng lên, thử hét lớn một tiếng với đại gia hỏa ở dưới hố, nhưng rất hiển nhiên, gia hỏa này không hiểu lời nói của Trang Duệ, sau khi Trang Duệ la lên, cũng không có phản ứng gì.

Trang Duệ gãi gãi đầu, lại đặt mông người xuống đống cỏ khô, sau khi đôt lửa ở trước cửa đông, sau đó đánh bạo từ trong động nhìn ra, có thể là vấn đề góc độ, Trang Duệ nhìn thấy thân ảnh tối sầm.

Làm cho Trang Duệ rất buồn rầu, tuy linh khí có thể thấu thị, nhưng đối với sinh vật không có hiệu quả, bởi vì một khi tiếp xúc với sinh vật, nó sẽ ẩn vào trong thể nội của đối phương, cho nên muốn thấy rõ thằng này, nhất định phải khiến nó đi lên.

Nhưng hình như tên gia hỏa ở dưới hố sợ lửa, nhìn thấy phía trước có ánh sáng, sợ tới mức dùng hai cái tay đầy lông, che đầu lại, bộ dáng giống như những kẻ tái phạm đi vào đồn cảnh sát nhiều lần, có tới chín phần tương tự.

Cho dù hiện tại Trang Duệ tập trung tinh thần cao độ, cũng không tự chủ được cười lên, mức độ nguy hiểm của sinh vật dưới hố, lập tức hạ thấp xuống.

Sau khi suy nghĩ lại, Trang Duệ vẫn quyết định dùng chính sách dụ dỗ, linh khí trong mắt tràn ra, rót vào trong thân thể đại gia hỏa đen sì này.

Hình như cảm giác được linh khí tiến vào trong cơ thể, sinh vật trong hố động đậy một cái, hai cánh tay ôm đầu cũng hạ xuống, liếc mắt nhìn bốn phía, giống như muốn tìm nơi phát ra linh khí, lúc nó ngẩn đầu lên, vừa vặn mặt đối mặt với Trang Duệ.

- Tinh Tinh (Vượn người), đại Tinh Tinh.

Thời điểm Trang Duệ nhìn thấy rõ ràng, thì ra đây là Tinh Tinh, nhưng mà con Tinh Tinh này có đầu to hơn so với Tinh Tinh mà Trang Duệ nhìn thấy trên TV và vườn thú, lớn hơn nhiều.

Cũng không suy nghĩ nhiều, trước tiên làm cho đối phương không có địch ý mới tốt, nhìn thấy con đại Tinh Tinh này nhìn về phía mình, linh khí của Trang Duệ liên tục đưa vào trong thân thể của nó.

Con Tinh Tinh này đúng là rất thông minh, là sinh vật gần với con người nhất, quả nhiên, sau biểu lộ khó hiểu lúc ban đầu thì lúc này nó đã bình thường trở lại, sau đó nhìn thẳng vào Trang Duệ, hình như cảm ứng được loại cảm giác thoải mái, đến từ gia hỏa toàn thân không có lông này.

- NGAO... NGAO...

Sau khi được linh khí ân cần vuốt ve thoải mái, đại Tinh Tinh trong hố nhịn không được mà vươn hai tay ra nện thình thịch lên ngực của mình.

Nhưng bởi vì cái hố quá nhỏ nên hai cánh tay không thể mở ra hoàn toàn, đại Tinh Tinh thò tay lên thành hố, hơi dùng lực, thân thể khổng lồ kia đã bò lên.

Hẳn là vẫn có lòng sợ hãi với ánh lửa trước động kia, sau khi leo ra khỏi bẫy rập, đại Tinh Tinh thối lui ra khỏi phạm vi cửa động, một mực thối lui vài mét, đem thân thể ẩn vào trong bóng tối, lúc này mới dừng lại.

- Nghe lời như vậy... Đây là Tinh Tinh sao? Chẳng lẽ trên đời thực sự có Kim Cương?

Sau khi Tinh Tinh bò lên, Trang Duệ cũng nhìn thấy toàn thân của nó, lúc này Trang Duệ hít sâu một hơi, bởi vì hình thể của đại gia hỏa nay đúng là làm cho người ta rung động...

Trang Duệ cao một mét tám, vốn đã xem như tương đối cao, nhưng ở trước mặt của đại Tinh Tinh này, giống như tiểu bằng hữu của nhau.

Con Tinh Tinh này khom xuống, hai tay rủ xuống bên người, nói tới chiều cao thì con Tinh Tinh này cao hơn Trang Duệ một cái đầu, nếu như thân hình đứng thẳng tắp, chỉ sợ ít nhất cũng cao ngoài hai mét.

Trang Duệ theo như lời Kim Cương, đây là cái tên thịnh hành toàn cầu của một bộ kim điện ảnh Mỹ, nhân âật chính trong phim gọi là Kim Cương, chính là một con đại Tinh Tinh cao mười mét.

Đương nhiên, luận hình thể, con Tinh Tinh này còn kém xa con Kim Cương trong điện ảnh, chênh lệch rất lớn, nếu không, chỉ bằng bẫy rập của Trang Duệ, còn không bằng một bước chân của nó a.

- Đây chính là đại Tinh Tinh trong lời của lão sư sao...

Đại gia hỏa này đứng cách hắn vài mét, đột nhiên Trang Duệ nhớ tới giáo viên đã từng nhắc tới lịch sử tiến hóa của nhân loại, có đề cập tới một loại là đại Tinh Tinh.

Nhưng bởi vì số lượng của đại Tinh Tinh cực kỳ thưa thớt, trước mắt trên thế giới chỉ xác nhận có ba bốn mươi con còn lại, không chỉ như thế, nó chỉ sinh sản trong rừng mưa nhiệt đới của Châu Phi, chỉ số thông minh cực cao, cơ hồ tiếp cận nhân loại.

Loại đại Tinh Tinh này nặng vài trăm kg, thân cao hơn hai mé, hai tay mở rộng ra ước chừng dài tới bốn mét, tính tình nóng nảy, sau khi bộ phim điện ảnh được phát hành, mọi người theo thói quen gọi đám đại Tinh Tinh ở trong rừng mưa nhiệt đới của Châu Phi kia, gọi là Kim Cương.

Trước mắt chỉ là một con, nhưng giống như đúc miêu tả của giáo viên, nhớ tới giáo viên đã nói tính tình của gia hỏa nay rất nóng nảy, Trang Duệ vội vàng dùng linh khí săn sóc thân thể của nó.

Mà con đại Tinh Tinh này đối với linh khí cực kỳ khao khát, hình như vẫn còn sợ ánh lửa, từ từ buông thỏng hai tay, hướng về phía của Trang Duệ bên này, như vậy trong lúc này Trang Duệ cũng có chút khẩn trương. xem tại TruyenFull.vn

- NGAO... A... A... A...

- Bạn thân, ngươi nói cái gì?

Trong miệng của đại Tinh Tinh phát ra âm thanh khó hiểu, hướng về phía Trang Duệ hô lên, Trang Duệ đồng học đáng thương cũng không có bồi dưỡng ngôn ngữ của Tinh Tinh a, chỉ có thể dùng Hán ngữ đối thoại với nó.

Nhưng Trang Duệ cũng nhìn ra, con đại Tinh Tinh này đối với mình không có ác ý, sau khi hắn lấy hết toàn bộ dũng khí trong người, từ từ đi đến bên người của đại Tinh Tinh.

- Ngươi... Ta, bạn bè!

Sau khi Trang Duệ nói xong câu này, dùng hai tay nắm lại nện vào ngực mình, hắn nhớ rõ đại Tinh Tinh này tỏ vẻ cao hắn và tức giận, đều sử dụng loại động tác này.

Đã từng có một nhà nữ động vật học người Anh, ở trong rừng rậm Châu Phi quan sát sinh hoạt của Tinh Tinh suốt mấy chục năm, cũng bởi vậy học được rất nhiều ngôn ngữ và tiếng hô biểu đạt của Tinh Tinh, sau khi tiết mục này được truyền bá ra, làm oanh động toàn bộ giới khoa học thế giới.

Tuy Trang Duệ cũng xem tiết mục đó, nhưng hắn cho rằng đó chỉ là tiêu khiển mà thôi, hắn chỉ nhớ rõ Tinh Tinh trong chương trình thường xuyên dùng hai nắm đấm nện lên ngực, cho nên lúc này hắn bắt chước theo.

Vì không hiểu Tinh Tinh trước mặt cho lắm, Trang Duệ cũng biểu đạt ra động tác cao hứng của Tinh Tinh, vội vàng quán thâu cho con Tinh Tinh thêm một ít linh khí.

- NGAO... NGAO NGAO...

Sau khi con Tinh Tinh đạt được linh khí, lập tức vô cùng hưng phấn, mở hai bàn tay thật dài, nện lên ngực.

Nghe tiếng hô này, Trang Duệ cũng có thể xác định được, âm thanh mà mình nghe được ngày hôm trước, có lẽ chính là tiếng hô của con Tinh Tinh này.

Mà động tác đấm ngực của Tinh Tinh, có thể còn có quy phạm hơn Trang Duệ nhiều, hơn nữa còn không sợ đau, đấm ngực rung động thùng thùng, Trang Duệ nhìn thấy sắc mặt biến ảo bất định, bởi vì nếu dùng búa nện lên ngực, đây không phải muốn mạng của người ta sao?

Khá tốt, Tinh Tinh không có thói quen dùng búa nện lên ngực của người khác, sau khi ngửa mặt lên trời thét dài một tiếng, liền an tĩnh lại, trong đôi mắt tràn đầy linh tính, nhìn về phía vị đồng bạn không có lông dài này.

Trong mắt của Tinh Tinh, mang theo hiếu kỳ, còn có một tia hữu hảo, chỉ không có phẫn nộ, điều này làm Trang Duệ yên tâm không ít, vươn tay ra, nhẹ nhàng sờ lên bàn tay dài của Tinh Tinh.

...

Hình như Tinh Tinh có chút khó hiểu hành vi của Trang Duệ, cũng học theo động tác của Trang Duệ, nó dùng bàn tay mình sờ lên bàn tay bóng loáng của Trang Duệ, làm cho Trang Duệ có chút dở khóc dở cười.

- Bạn thân ngươi không phải giống cái chứ?

Đột nhiên Trang Duệ suy nghĩ như vậy, bởi vì truyền thuyết Thần Nông trong nước, truyền lưu Thần Nông chính làm con của nam nữ dã nhân giao phối mà sinh ra, nếu như con Tinh Tinh này là giống cái, xoa xoa hắn đấy nhé?

Cẩn thận liếc mắt nhìn về phía Tinh Tinh, lúc này Trang Duệ mới yên lòng lại, đoán chừng giới tính của bạn thân mình không có lệch lạc, đều là đàn ông a.

- Ta tên là Trang Duệ...

- NGAO... NGAO NGAO...

Lần đối thoại thứ hai đã thất bại, hai người đều nói tất cả, nhưng không bên nào hiểu ý tứ của nhau, điều này làm cho Trang Duệ nhíu mày, hắn muốn đặt tên cho đối phương.

Tuy Trang Duệ dùng những cái tên nào đặt cũng có thể được, nhưng người ta đã có sắn tên rồi a, chính là cái tên Kim Cương trong bộ phim đó, hình tượng tuyệt đối là phù hợp.

- Ta... Trang Duệ, ngươi là Kim Cương, Kim Cương!

Trang Duệ quán thâu linh khí vào trong đầu của Tinh Tinh, lại không ngừng bắt đầu dạy bảo, chỉ cần Tinh Tnh Kim Cương bắt đầu thét lên một tiếng, Trang Duệ lập tức truyền linh khí cho nó ngay.

Bởi như vậy, dùng không biết bao nhiêu thời gian, Trang Duệ lại hô Kim Cương, đại gia hỏa kia có thể phản ứng lại.

- Kim Cương!

- Ngao!

- Kim Cương!

- Ngao!

Lúc này Trang Duệ nói nhiều nên thành bệnh, hiện tại đã hoàn thành, lập tức hưng phấn không thôi, mà trí tuệ của Kim Cương không cao, giống như còn đang độc thân, cùng Trang Duệ chơi đùa tới chết.

Giống như Trang Duệ đã nói, ở đây cũng chỉ có một mình Kim Cương và hắn, thỉnh thoảng nghe được tiếng hô của Kim Cương, rất là thú vị, làm cho tâm tình của Trang Duệ khoan khoái dễ chịu, con mắt lồi và lỗ mũi to, hình như cũng biến thành đẹp mắt hơn không ít.

Bất tri bất giác một đêm qua đi, Trang Duệ hoàn toàn không có cảm giác mệt mỏi, ngược lại tinh thần còn sung mãng hơn.

Một đêm này nói chuyện không gián đoạn, làm cho áp lực tích tụ trong lòng hắn cũng giải khai không ít, cho dù trong thời gian ngắn không thể rời khỏi hòn đảo này, hắn cũng không có vì sinh hoạt tịch mịch mà sinh ra buồn bực.

- NGAO... NGAO NGAO...

Nhìn thấy sắc trời sáng rõ, bỗng nhiên Kim Cương từ trên mặt đất đứng dậy, thân hình rời đi, bò lên đỉnh núi.

- Kim Cương, trở lại, trở lại...

Trang Duệ nhìn thấy Kim Cương phải rời đi, không khỏi gấp lên, nhưng cho dù hắn hô thế nào, Kim Cương cũng không quay đầu lại, lập tức biến mất trong tầm mắt của Trang Duệ.

- Kim Cương có thể không trở lại hay không?

Trong nội tâm của Trang Duệ lo được lo mắt, trải qua một đêm ở chung này, Trang Duệ cơ hồ đem Kim Cương lên tầm quan trọng, cùng một đẳng cấp với Bạch Sư, đây cũng là do Trang Duệ quá mức tịch mịch a.

Quay đầu nhìn về phương hướng Kim Cương biến mất mà thất thần một hồi lâu, Trang Duệ mới quay đầu lại, hôm nay còn phải làm rất nhiều việc, cũng không thể ngây ngốc vì nó được.

Trải qua một đêm đốt hang, trong sơn động trừ Trang Duệ tận lực giữ lại hỏa chủng(mồi lửa) ra, ngọn lửa đã hoàn toàn dập tắt, hắn chỉ giữa lại một hỏa chủng, Trang Duệ cầm cái xẻng, xúc tro tàn trên mặt đất đổ ra bên ngoài.

Sau khi bận rộn suốt hai tiếng đồng hồ, sơn động trở nên sạch sẽ, trừ dầu vết ám khói đen trên vách động ra thì không còn gì cả, mùi khai của mèo chồn, đã không còn ngửi thấy nữa.

Nhìn mình mới trụ sở, Trang Duệ cũng không có bao nhiêu cao hứng, suốt mấy tiếng đồng hồ mà mình làm việc, Kim Cương cũng không có xuất hiện, điều này làm cho Trang Duệ hoài nghi, sau này Kim Cương có quay trở lại với hắn hay không?

Sau khi ôm đống cành lá khô vào trong động, Trang Duệ xếp chúng vào tận cùng của hang động, sau này nó sẽ là nhà của hắn, nằm trên chiếc giường bằng lá cây mềm mại, Trang Duệ không muốn mình ngủ dưới đất nữa trước.

- NGAO... NGAO NGAO...

Vào thời điểm Trang Duệ chuẩn bị nhắm mắt, bên ngoài sơn động truyền tới tiếng hô của Kim Cương, điều này làm cho Trang Duệ vui mừng quá đỗi, vội vàng lao ra.

- Kim Cương, tiểu tử ngươi dọa ta hỏng luôn a, ta còn tưởng rằng ngươi không trở lại nữa đấy.

Trong giọng nói của Trang Duệ mang theo vị chua.

- NGAO...

Kim Cương nghe không hiểu Trang Duệ nói cái gì, vừa bước tới trước bẫy rập của Trang Duệ, nó ném xuống một thứ đồ vật huyết nhục mơ hồ.

- Đây là... Đây là dê rừng?

Mọi người vào đây để ủng hộ diễn đàn thời kỳ khó khăn nào

Trang Duệ nhìn thấy mà sửng sờ một chút, đây là một trong những con dê rừng mà Trang Duệ nhìn thấy ở thủy đàm ngày đó, vốn buổi sáng hôm nay Trang Duệ còn có ý định cầm lao đi săn chúng, không nghĩ tới Kim Cương đã mang tới một con.

Hơn nữa nộ dáng của con dê rừng này quá thê thảm, nửa người là vết máu lênh láng, vô cùng có khả năng là bị Kim Cương cầm lên ném chết.

- Ngao ngao...

Kim Cương cũng mặc kệ Trang Duệ sững sờ cái gì, hai cánh tay cầm lấy chân sau của con dê, dùng sức xé một cái.

Trang Duệ đứng gần ở đó, chỉ nghe được "Xoẹt" một tiếng, nội tạng và máu của con dê rừng hỗn tạp, toàn bộ đều giội lên người của hắn, mà từ mùi hôi thối này, làm cho Trang Duệ thiếu chút nữa tắt thở vì quá thối.

Nhưng Kim Cương lại quá hưng phấn, sau khi xé con dê rừng thành hai mảnh, dùng nắm tay nện lên ngực của mình, giống như đang hướng về phía Trang Duệ biểu hiện sự dũng mãnh.

- Má ơi, ta lại quét dọn tới trưa rồi a.

Trang Duệ ngơ ngác liền nhìn vết máu và nội tạng trước hang động của mình, thiếu chút nữa nước mắt rơi đầy mặt, đầu óc của hắn vẫn còn thanh tỉnh, nhưng vết máu ở trong sơn động, chẳng lẽ mình lại phải vệ sinh lần nữa, qua lại múc nước rửa hang?

- NGAO...

Kim Cương đối với phản ứng của Trang Duệ không có hài lòng lắm, dù thế nào cũng phải ban thưởng linh khí cho nó a? Cho nên bạn thân rất không thoải mái nhặt nửa phần thân dê lên, đưa vào trong miệng rộng, dùng sức xé thịt tươi.

- Ta kháo, không phải nói Tinh Tinh đều ăn chay sao? Tại sao con Tinh Tinh này lại khác người như thế?

Động tác này làm Trang Duệ cảm thấy giật mình, nhìn thấy nó xé thịt tươi ra ăn từng miếng lớn, điều này quả thật nó làm còn tốt hơn Bạch Sư nhiều.

- Ngao ngao...

Kim Cương không mang thù, nhìn thấy Trang Duệ không ăn, vội vàng cầm nửa con dê trên mặt đất, đưa tới trước mặt của Trang Duệ, rất mẫu tính làm mẫu cho Trang Duệ xem, nó cắn một cái, giống như đang dạy Trang Duệ nên ăn thịt như thế nào.

- @ $ $#... %

Trang Duệ đồng học lập tức im lặng, bản thân của hắn cũng không biết mình đang lầm bầm cái gì, thò tay tiếp nhận thịt dê, nhìn bộ dáng huyết nhục mơ hồ của thịt dê, làm cho hắn như thế nào cũng không dám đưa vào miệng.

- Kim Cương, không muốn ăn, ta làm đồ ăn ngon cho ngươi...

Trang Duệ cầm miếng thịt trong tay của Kim Cương, một tay cầm thịt dê, chạy về phía dòng suối.

Kim Cương bị Trang Duệ cướp đi cái ăn, ngược lại cũng không tức giận, có chút tò mò đi theo Trang Duệ, nhìn thấy hắn vứt bỏ nội tạng, sau đó rửa sạch sẽ, cầm trở lại sơn động.

Trang Duệ lại chạy ra chỗ chân núi, nhặt không ít củi lửa, buồn cười nhất là Kim Cương cũng đi theo phía sau hắn học hỏi, ôm theo một đống củi lớn, điều này làm cho Trang Duệ rất vui mừng, lập tức ban thưởng linh khí cho nó.

Trang Duệ đang lo mình không biết nên hủy các căn nhà thế nào, có Kim Cương là đồng chí yêu thích học hỏi, chỉ sợ những căn nhà gỗ kia hắn giải quyết chỉ trong một ngày là xong.

Dùng tiểu đao trên đầu ngọn lao, Trang Duệ lột da của con dê này ra, để qua một bên, đoán chừng không bao lâu nữa, da dê có thể thay thế cái quần lót của mình, hiện tại đại gia hỏa, thiếu chút nữa đã bạo lộ ra không khí.

Sau khi bận rộn suốt nửa tiếng đồng hồ, Trang Duệ mới đưa hai cái chân dê lên trên lò lửa nướng, Kim Cương có chút không rõ, nghiêng đầu nhìn thịt dê trên lửa, không bao lâu sau mùi thơm truyền ra, thần thái của Kim Cương trở nên bất an.

- Còn phải đợi một hồi...

Trang Duệ đối với Kim Cương đang vò đầu bứt tai mà cười cười, dùng linh khí trấn an nó một lúc, sau đó đem lực chú ý dời lên trên người của con dê nướng.

Sau khi đợi hơn nửa tiếng đồng hồ, cả thân dê biến thành màu vàng óng ánh, Trang Duệ mới đem nó xuống, đặt ở nơi có gió và râm mát, lúc này mới đưa cho Kim Cương một miếng.

Kim Cương sớm đã không đợi nổi nữa nên sau khi cầm lấy thịt dê đã bỏ vào trong miệng, hình tượng của Trang Duệ cũng không tốt hơn gì so với nó, đã hơn một tuần nay hắn không biết mùi vị của thịt, mặc dù không có đồ gia vị, Trang Duệ cũng ăn một miệng đầy mỡ.

Nhưng sức ăn của Trang Duệ cũng không có quá cao, hiển nhiên là không thể so với Kim Cương, Kim Cương ăn xong nửa khối thịt dê này xong, Trang Duệ chỉ mới gặm một ngụm mà thôi.

Kim Cương ăn xong phần của mình, đôi mắt trông mong nhìn về phía khối thịt dê của Trang Duệ, ánh mắt của nó rất thuần khiết, làm cho Trang Duệ không thể không phân hơn một nửa đưa cho Kim Cương.

- Tắm rửa, tắm rửa đi...

Toàn thân đầy vết máu và mỡ, làm cho Trang Duệ cảm thấy thập phần không thoải mái, sau khi ăn cơm trưa xong, lôi kéo Kim Cương chạy ra hướng bờ biển.

Cơm trưa là Kim Cương cung cấp, Trang Duệ cũng muốn bộc lộ tài năng, buổi tối là một buổi đầy cá.

Trang Duệ thật không ngờ Kim Cương có khổ người lớn như vậy, lại rất sợ nước, thời điểm Trang Duệ xuống thủy đàm bắt cá, Kim Cương chỉ trốn ở một bên, mỗi khi có cá được Trang Duệ ném lên thì nó chụp chết ngay.

- Thơm, đúng là quá thơm a.

Trang Duệ trở về nơi phơi muối, quét mắt nhìn một ít hạt muối, tuy hương vị không tốt lắm, nhưng tóm lại là có vị mặn, điều này làm cho Trang Duệ đã lâu không ăn muối, thiếu chút nữa hưng phấn tới mức cắn đứt đầu lưỡi.

- Chẳng lẽ ta thiếu muối nên toàn thân đều hưng phấn như thế sao?

Trang Duệ nhìn thấy Kim Cương đang học ăn uống bên cạnh mình, không cần nghĩ cũng biết, năng lực học tập của Tinh Tinh đúng là rất mạnh, chỉ cần mình làm một động tác một lần, nó sẽ học được ngay, không chút khó khăn nào.

- Ngao ngao! Vù vù... Vù vù...

Sau khi ăn cá từ tay mình xong, Kim Cương lại nhìn về phía Trang Duệ, trung thực không khách khí mà lấy ba bốn con cá phần của Trang Duệ đi.

Kim Cương cũng không phải ăn chùa, thời điểm Trang Duệ nướng cá, nó không biết từ nơi nào ôm tới một bó mía ngọt, phân ra một nửa cho Trang Duệ, hơn nữa còn làm mẫu cho Trang Duệ xem, ăn mía ngọt thế nào.

- PHỐC PHỐC...

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio