Vẻ mặt cười nhạo của đám đông đều được Hoàng Long thu vào trong mắt. Sắc mặt lạnh nhạt tiến vào khảo hạch trận.
“Hoàng Long. Là ngươi?” Một thanh âm vô cùng tức giận truyền đến. Hoàng Long quay đầu nhìn lại, thấy một người trung niên đang trợn mắt nhìn mình. Nhìn dáng dấp, tựa như hận không thể đem mình bóp chết cho hả dạ.
Hoàng Long thấy thế, có chút nghi ngờ. Hình như mình cũng không có lỗi gì với hắn, sao hắn lại nhìn mình với ánh mắt đó. Nếu như ánh mắt có thể giết người, mình sớm đã bị giết mấy trăm lần rồi.
“Đạo sư Lôi Khắc. Ha ha. Siêu cấp Thiên tài ở lớp ngươi trở về tham gia kỳ thi khảo nghiệm, đây cũng là chuyện tốt nha, cần gì phải tức giận!” Lúc này, một Đạo sư phụ trách tân sinh khác, trên mặt nở nụ cười, không nhịn được, cất lời giễu cợt.
Vốn là vị trí thủ tịch sinh chắc chắn là của Lôi Vân, hiện giờ có người phá đám, vị Đạo sư này có phần khó chịu, nên muốn khích bác Lôi Khắc một chút.
Lúc này, Hoàng Long mới biết người trung niên trước mặt, đối với mình vô cùng tức giận là ai. Cũng khó trách Hoàng Long không biết, Lôi Khắc chính là vị đạo sư phụ trách lớp học mà mình đã đăng ký. Bởi vì, Hoàng Long từ đầu đến giờ cũng chưa từng một lần lên lớp, hoàn toàn chưa gặp qua Đạo sư Lôi Khắc.
“Ngươi còn dám trở về, lại còn dám đếm tham gia khảo nghiệm? Ngươi, đi xuống cho ta!” Lôi Khắc bị vị đạo sư kia kích động, lửa giận càng tăng lên, đem phát tiết hết vào cái tên tân sinh Hoàng Long vô cùng đáng giận này.
Trong mấy tháng Hoàng Long ra ngoài, hầu như, cứ cách vài ngày, Tổng chủ nhiệm Mã Giang lại hung hăng giáo huấn hắn một trận. Mỗi lần đều làm cho hắn mất hết thể diện trước mặt học trò. Đối với cái tên đầu sỏ này, hắn hận đến mức không thể hận thêm được nữa.
Lúc này, cái tên đầu sỏ Hoàng Long còn dám trở về tham gia kỳ thi khảo nghiệm cuối năm. Đây không phải là tát vào mặt hắn sao?
Hoàng Long lạnh lùng quay đầu lại, chăm chú nhìn vào khuôn mặt đỏ như gấc của Lôi Khắc.
Một khảo hạch cuối năm mà thôi, tham gia hay không tham gia cũng không sao cả.
Cho dù bây giờ rời khỏi Học viện Thần Phong, đối với Hoàng Long mà nói, cũng không phải là không được.
Dù sao hắn tới Học viện Thần Phong cũng là để được tự do.
Có điều, hiện giờ Lôi Khắc ngăn cản mình khảo nghiệm, sợ mình làm hắn mất mặt thì ngược lại, Hoàng Long lại càng muồn tiến hành khảo nghiệm.
“Ngươi hình như không đủ tư cách bắt ta đi xuống.” Hoàng Long chậm rãi bước lên đài, lãnh đạm nói. Từng lời, từng lời truyền tới đám đông một cách rõ rang.
Trong lúc ánh mắt mọi người đều tỏ vẻ kinh ngạc. Hoàng Long nhìn thẳng vào Lôi Khắc, khẽ rít lên: “Học viện còn không khai trừ ta. Ngươi lại không cho phép ta tiến hành khảo nghiệm. Đây là ý của ngươi hay của Đường Vô Địch?”
Ánh mắt Hoàng Long lóe lên, nhìn thẳng vào Lôi Khắc. Dưới ánh mắt của Hoàng Long, Lôi Khắc không tự chủ được lùi lại một bước.
Toàn thể tân sinh, còn có các đạo sư không khỏi ồ lên.
Cái tên Hoàng Long này quá cuồng vọng. Dám chỉ trích đạo sư của hắn, thậm chí còn dám gọi thẳng tên của Đường Viện trưởng.
“Ngươi, ngươi…! Lớn mật, quá cuồng vọng.” Lôi Khắc tức giận, hai mắt trợn tròn, quát lên. Nhưng hắn hiểu, Hoàng Long nói đúng. Hắn không có tư cách cấm một học viên tham gia khảo nghiệm.
Cuối cùng, Lôi Khắc giận quá hóa thẹn, cười to lên: “Ha ha. Tốt. Tốt lắm. Ta thật muốn nhìn xem, cái tên tiểu tử vô tri, lười biếng, cuồng vọng như ngươi khảo nghiệm thế nào.”
Vị đạo sư lúc trước nói khích Lôi Khắc có vẻ hả hê, cười nói: “Đạo sư Lôi Khắc, cần gì phải tức giận vì một tên đệ tử như vậy. Có đáng không? Tức giận quá cũng không tốt cho sức khỏe.”
“Có điều, ta xem tiểu tử này ngay cả việc làm cho nguyên tố ma pháp tập hợp lại cũng chưa chắc đã làm được, ngươi cần phải chuẩn bị tâm lý cho tốt nha!” Vị đạo sư kia cười lên, lọt vào trong tai Lôi Khắc, rất là khó nghe.
Đứng trong đám người tân sinh, Lôi Vân nhìn về phía Hoàng Long, vẻ mặt đầy cao ngạo: “Đây chính là Hoàng Long. Ta cũng rất muốn xem, lần khảo nghiệm tân sinh này, hắn có thể cùng ta liệt vào hạng nhất nữa không.”
Đám tân sinh bên cạnh liền rối rít vuốt mông ngựa: “Lôi Vân, cái tên Hoàng Long kia sao có thể so sánh với ngươi. Ta thấy hắn ta có gọi được nguyên tố ma pháp về hay không cũng còn là vấn đề khó.”
“Đúng vậy nha. Ta nghĩ là lúc khảo nghiệm thiên phú của tân sinh, lúc đó không may ma pháp Thủy Tinh Cầu có vấn đề. Cái tên Hoàng Long này, làm sao có thể có thiên phú tốt như vậy.”
“Lực tương tác nguyên tố toàn hệ siêu hạng, mấy trăm năm cũng chưa từng xuất hiện một người. Hiện tại có một tên nhưng lại là một kể cuồng vọng, vô tri. Ta thấy căn bản là không có khả năng.”
Lôi Vân gật đầu. Thật ra hắn cũng hoài nghi sự thật này.
Bởi vì… sự thật này quả thật rất khó tin.
Lúc ấy hắn đang khảo nghiệm ở một khu khác, không tận mắt nhìn thấy kết quả khảo nghiệm của Hoàng Long. Cho nên vẫn còn ôm nghi ngời với chuyện này.
Không để ý đến vẻ mặt giễu cợt của mọi người, Hoàng Long tiếp tục tiến lên đài.
Toàn thân Hoàng Long, mơ hồ toát ra một loại khí thế Long du cửu thiên. Khí thế thần thánh dõi mắt nhìn khắp thiên hạ.
Trong khoảng thời gian ngắn, như bị khí thế trên người Hoàng Long ảnh hưởng, khu vực khảo nghiệm của tân sinh nhất thời yên tĩnh. Tất cả đều tập trung vào Hoàng Long.
Trong khung cảnh an tĩnh, Hoàng Long mở rộng hai tay, thanh âm cất lên: “Hỏa! Hiện ra cho ta!”
Mọi người kinh ngạc, tiếng ồn ào lại vang lên. Tiếng cười lại cất lên, thậm chí có mấy nữ sinh còn ôm bụng, cười đến khọm cả người.
Hỏa! Hiện ra cho ta? Trời ạ, lại có người đọc lên loại ma pháp chú ngữ này. Quả thực là trò đùa trong thiên hạ.
Ở đây, từ lão sư tới sinh viên, tất cả đều chưa từng nghe nói qua có cái loại ma pháp chú ngữ hỏa hệ này.
Thêm vào mấy cái hành động khoa trương của Hoàng Long, càng thêm tính khôi hài.
Vị đạo sư đứng cạnh Lôi Khắc kia có chút hả hê, mà có người còn không để ý đến thể diện, cất tiếng cười to.
Siêu cấp Thiên tài Lôi Vân cùng với toàn bộ tân sinh bên cạnh, tất cả đều thi nhau cười nhạo Hoàng Long.
Có điều, nhìn thấy cảnh tượng bên trên đài, bọn họ lập tức cười không ra tiếng.
Toàn bộ khu khảo thí, tiếng cười nhạo như nước thủy triều, nhanh đến nhanh đi. Hiện tại đã không còn một chút nào.
Hỏa cầu!
Một hỏa cầu lớn xuất hiện trên khán đài, tỏa ra ánh sáng chói mắt.
Tiếp theo, hỏa cầu thứ hai xuất hiện.
Rồi hỏa cầu thứ ba, thứ tư, đến cái thứ năm mới dừng lại.
Nhìn năm cái hỏa cầu lơ lửng trên không, quay quanh thân thể gầy gò của Hoàng Long, khu vực khảo thí một lần nữa trở nên yên tĩnh.
Dường như có thứ gì đó chặn ở cổ họng của tất cả mọi người. Hơn một ngàn người, hơn một ngàn cái miệng đều mở lớn, không nói lên lời.
Năm tiểu hỏa cầu, xếp thành vòng trong vây quanh Hoàng Long. Dưới ánh mắt lạnh nhạt của Hoàng Long, tất cả mọi người đều cảm giác như đang ở trong mộng.
Đạo sư đứng cạnh Lôi Khắc vốn có chút hả hê, nụ cười đã cứng đờ, sắc mặt rất khó coi.
Vẻ mặt cao ngạo của Lôi Vân hoàn toàn biến mất. Hắn và mọi người xung quanh đều chăm chú nhìn vào Hoàng Long, không tin vào mắt mình, không thể tin được.
Trên mặt Lôi Khắc hiện nên nét khó tin.
Điều này, chẳng lẽ là thật?
Dần dần, toàn trường vang lên tiếng thở dốc.
Ma pháp sư Hỏa hệ Nhị cấp. Cho dù là Ma pháp sư Hỏa hệ Nhị cấp Đỉnh phong, tối đa cũng chỉ có thể triệu hồi ba hỏa cầu. Như vậy, năm hỏa cầu là cấp mấy?
Ma pháp sư Hỏa hệ Tam cấp. Quả thật đây là chuyện mà Ma pháp sư Hỏa hệ Tam cấp mới có thể làm được.
Hơn nữa, dù là Ma pháp sư Hỏa hệ Tam cấp, triệu hồi ra năm hỏa cầu, cũng không thể duy trì sự tồn tại của chúng lâu như vậy mà một chút tiêu tán cũng không có.
Hoàng Long không thèm để ý đến vẻ mặt mọi người, hai cánh tay lại vung lên. Vẫn một động tác kinh điển, thanh âm vang lên: “Thủy! Hiện ra cho ta!”
Ánh mắt mọi người càng thêm khiếp sợ. Một cái Phương Viên Thủy thuẫn to chừng nửa thước, hiện lên một cách rõ ràng trước mặt mọi người.
Cấp ba Thủy hệ Ma pháp. Thủy thuẫn.
Tiếp sau đó, Phong hệ, Thổ hệ, Kim hệ, thậm chí cả Quang Minh hệ, Hắc Ám hệ, tất cả đều là ma pháp cấp ba, Hoàng Long đều dùng một câu: “Hiện ra cho ta!”, cứ như vậy được triệu hồi.
Hiện ra cho ta! Đây là ma pháp chú ngữ do bản thân Hoàng Long tạo ra. Lúc này, một khoảnh khắc lịch sử thần thánh ra đời!
Toàn bộ các đạo sư cùng tân sinh, được chứng kiến thời khắc thay đổi ma pháp chú ngữ.