" Hoàng thượng, Điện Tiền Tư vừa mới thành lập, Nghiêm đại nhân và Vương đại nhân thì nô tài không quen biết gì lắm, muốn hòa hợp, sợ là phải mất một thời gian... "
Hoa Ngu ngập ngừng, chần chừ không nói tiếp.
" Hử? " Chu Lăng Thần sao có thể bị mắc lừa, nàng mặt không đổi sắc dẫn quan viên đi xem xử trảm, còn phải sợ mấy tên thô lỗ như Nghiêm Kha và Vương Vũ?
" Nô tài nghĩ... " Hoa Ngu cũng không nhụt chí, ngẩng đầu cười nịnh, " Trong Điện Tiền Tư có người quen thì vẫn hơn, đến lúc đó nô tài làm việc cũng thuận tiện. "
" Như Lai Phúc sao? " Chu Lăng Thần cười khẽ, khiến Hoa Ngu không khỏi giật mình.
Lai Phúc đó, chính là do Giang Hải dịch dung.
Nàng còn chưa mở miệng, Chu Lăng Thần đã nhắc tới Lai Phúc.
Hoa Ngu có chút hoảng, động tác cũng ngừng lại một chút.
" Tiếp tục. " Chu Lăng Thần liếc nàng một cái.
Nàng đột nhiên hồi thần, tiếp tục động tác.
Chu Lăng Thần thực sự quá khủng bố, tâm tư quá thâm trầm.
Nàng ở trước mắt hắn, tựa hồ chả có gì giấu được.
Hắn đã sớm biết Lai Phúc này không phải Lai Phúc trước kia, mà là người của Hoa Ngu.
" Không tồi. " Hoa Ngu tiếp tục xoa bóp cho hắn, giả vờ như không có chuyện gì, trong lòng lại kinh hoảng.
Đúng là ngu ngốc, làm vậy dù Chu Lăng Thần có đồng ý với nàng, thì vẫn sinh ra hoài nghi!
Chu Lăng Thần không trả lời.
Cẩm Tâm điện vẫn trầm mặc như vậy.
Hoa Ngu không biết hắn nghĩ cái gì, cũng không dám nhìn hắn.
Hết sức tập trung mà đấm bóp.
" Tốt. " Hắn đột nhiên vươn tay, đè đôi tay nhỏ của Hoa Ngu đang ấn chân hắn.
Hoa Ngu khựng lại, đành phải nhìn hắn.
" Ngươi muốn Lai Phúc đến Điện Tiền Tư cũng được, nhưng chỉ được phép làm thị vệ bình thường. " Chu Lăng Thần nhìn nàng thật sâu.
Hoa Ngu nhẹ nhõm thở phào một hơi.
May quá.
Lúc Chu Lăng Thần tóm lấy tay nàng, nàng còn tưởng hắn không đồng ý.
" Vâng. " Nàng cung kính trả lời, chỉ cần Giang Hải đi theo bên nàng là được rồi.
" Còn có... " Nàng chớp chớp mắt, lại mở miệng.
Không đợi Chu Lăng Thần lên tiếng, nàng lại nói tiếp:
" Lương Nguy Chi nhà Lương thượng thư đã nhận nô tài là đại ca, hiện giờ nô tài đã thăng quan, mà Lương Nguy Chi... "
Ánh mắt Chu Lăng Thần lập tức mang theo nguy hiểm.
Được nước lấn tới*!
* nguyên văn là thì tui không hiểu nghĩa nên bịa
Tính nâng đỡ huynh đệ hả?
" Ngươi cũng thật trọng tình trọng nghĩa. " Chu Lăng Thần cười có chút trào phúng.
Hoa Ngu ha ha ngây ngô mấy tiếng, vờ như không nghe ra trào phúng của hắn.
" Chuẩn, phong hắn làm chủ sự lục phẩm Điện Tiền Tư, đi theo ngươi. " Không ngờ Chu Lăng Thần lại đáp ứng điều kiện này.
Hoa Ngu ở kinh thành không có căn cơ, muốn hành sự cũng không dễ dàng.
Nhưng nếu là Lương Nguy Chi thì khác...
Lương gia chính là một trong những gia tộc quyền thế nhất!
" Chỉ là ngươi đã coi hắn là huynh đệ, cũng đừng vượt quá cái quan hệ đó, bằng không... " Chu Lăng Thần lạnh mắt quét nàng, uy hiếp lộ rõ mồn một.
" Nô tài đã biết, xin Hoàng thượng yên tâm. " Hoa Ngu vội vàng quỳ xuống, đáp.
" Đứng lên đi. " Hắn giơ tay, chỉ chỉ chân mình.