Nhiều ngày qua hoàng thượng bỏ bê hậu cung, ít lật thẻ bài của các phi tần trong cung, làm cho hậu cung cô quạnh, nhiều phi tử khóc than, hoàng hậu với cương vị là chủ lục cung nên tới tìm hoàng thượng hỏi rõ sự tình, đồng thời khuyên nhủ hoàng thượng còn biết đường thông báo đến các phi tần kia.
Làm bậc đế vương trị vì thiên hạ lo cho bách tính muốn dân, nhưng việc duy trì nối dõi cũng là một việc quan trọng, hoàng thượng lên ngôi đã nhiều năm nhưng vẫn chưa có hoàng tử nào cả, thật là làm người bên ngoài di nghị.
"Hoàng thượng hoàng hậu cầu kiến" Tô công công ở bên ngoài bẩm báo.
Mạnh Hạ Hạ đang ngồi cùng hoàng thượng nghe thấy Tô công công hô hoàng hậu tới liền hoảng hốt, nàng không muốn đụng trúng hoàng hậu ở đây.
" Bảo nàng ấy quay về đi, trẫm đang bận" Duật Hy thấy vẻ mặt của nàng liền từ chối gặp mặt hoàng hậu.
" Hoàng thượng hoàng hậu nói có việc quan trọng muốn cùng người tâm giao".
" Hoàng thượng để tiểu nữ tránh mặt" Mạnh Hạ Hạ biết vì mình mà hoàng thượng không gặp hoàng hậu nên chủ động tránh mặt, không cần hoàng thượng đồng ý, tự đứng dậy đi vào bên trong.
Duật Hy nhìn nàng đi mau lẹ như vậy liền thở dài " Tô công công cho truyền hoàng hậu vào".
"Hoàng hậu nương nương, mời vào" Tô công công đi đến chỗ hoàng hậu đang đứng.
Hoàng hậu nhìn vào bên trong tẩm cung của hoàng thượng vẻ mặt không vui, sao lại lâu như vâyh mới truyền nàng vào chứ, ánh mắt đa nghi của hoàng hậu lóe lên.
" Hoàng thượng, thần thiếp tham kiến người".
" Hậu hậu nàng không cần đa lễ, tới đây ngồi cùng trẫm".
" Đa tạ người" hoàng hậu được cung nữ đỡ tới ghế ngồi.
" Nàng có chuyện muốn nói cùng trẫm" Duật Hy nhìn hoàng hậu, nhanh chóng vào câu chuyện chính.
Hoàng hậu thấy vẻ mặt của hoàng thượng như mau chóng muốn đuổi nàng đi vậy, lỗi nghi ngờ trong lòng càng cao hơn, ánh mắt dò xét xung quanh, ở bàn có thêm một chén trà cung nữ chưa kịp dọn đi.
" Hoàng thượng, gần đây người đều ở trong Di hòa cung rất ít ra bên ngoài có phải các phi tần đó hầu hạ hoàng thượng không được tốt, cũng sắp tới thời gian tuyển tú rồi thần thiếp đôn đốc bọn họ cho diễn ra sớm hơn mọi năm một chút, để các phi tần mới hậu hạ người chu đáo hơn".
Duật Hy nhìn hoàng hậu, nàng ta luôn vậy trước mặt hắn cũng tỏ vẻ lãnh đạm thanh cao như thế, hơn nữa xem hắn như người chỉ muốn ham thú vui của lạ thôi sao, lại nghĩ đến những lời hoàng hậu nói ra Hạ nhi đều nghe thấy hết, sắc mặt càng thêm khó coi.
" Hoàng thượng thần thiếp có nói gì khiến người không vui, xin người lượng thứ cho thần thiếp" Hoàng hậu nhìn sắc mặt hoàng thượng không biết mình lỡ lời ở đâu.
" Gần đây trẫm có nhiều việc cần xử lý, ngoài biên cương liên tục gửi thư về, hạn hán, lũ lụt, các nàng ấy không quan tâm đ ến đời sống của bách tính, hay là cảm thấy rảnh quá không có biệt gì làm nên có thời gian nghĩ tới các vấn đề khác".
" Hoàng thượng" Hoàng hậu thấy thái độ của hoàng thượng, cảm thấy mình tới đây không thu được kết quả rồi, những lần khác hoàng thượng đều sẽ hứa với nàng vài ngày nữa sẽ tới, hoặc sau khi nàng nói chuyện với người xong người sẽ trở lại quan tâm tới hậu cung, chẳng lẽ người tìm được sự yêu thích mới.
" Hoàng hậu nàng cứ nói với bọn họ nếu không chịu đựng được có thể xuất gia lên chùa".
" Hoàng thượng, thần thiếp làm phiền người rồi, thần thiếp xin cáo từ" Hoàng hậu nghe thấy hắn nói vậy liền khôn ngoan dừng lại câu chuyện ở đây, có lẽ nàng lên tới tìm thái hậu khuyên hoàng thượng thì tốt hơn, thái độ của hoàng thượng như vậy sợ còn tiếp tục câu chuyện nàng sẽ bị hoàng thượng chán ghét mà thôi.
" Nàng trở về nghỉ ngơi đi" Duật Hy đưa tay đỡ lấy nàng thở dài mặt hòa hoãn.
Sau khi hoàng hậu đi Duật Hy nhanh chóng đi vào bên trong, nhìn xung quanh nhưng không thấy Mạnh Hạ Hạ ở đâu.
" Hạ nhi"
"Hoàng thượng tiểu nữ ở đây, nhưng bị mắc ở trong này rồi không ra được nữa" Mạnh Hạ Hạ lúc đi vào cuống quá sợ hoàng hậu sẽ vào đây, không nhìn thấy chỗ nào tốt cho nàng lấp cả, chỉ có mỗi phía dưới giường kia có vẻ kín đáo liền chui xuống, lúc chui vào thì không sao giờ chui ra mới biết chỗ này quá nhỏ.
Duật Hy nghe tiếng nàng ở chỗ giường ngủ của hắn phát ra liền đi tới, nhưng nhìn trên giường không thấy bóng nàng.
" Hoàng thượng" Mạnh Hạ Hạ đưa tay túm lấy y phục dưới chân hắn.
Duật Hy thấy chân mình bị ai đó túm lấy có chút hoảng hốt lùi ra sau vài bước sau nhìn lại bàn tay kia mới nhận ra, liền đi tới gần khom người xuống, nhìn vào bên trong " Hạ nhi sao nàng lại ở dưới đây, thật là".
" Hoàng thượng giúp tiểu nữ một chút" Mạnh Hạ Hạ đưa tay ra để cho hắn kéo mình ra.
" Không được nhỏ quá như vậy sẽ làm nàng bị thương" hắn nhìn chỗ kia nhỏ như vậy sao nàng có thể chui được vào không biết, đành ra ngoài truyền Tô công công mang người vào nâng giường ra thôi.
"Tô Cát, di chuyển cái này ra chỗ khác đi" Tô công công không hiểu sao hoàng thượng lại muốn chuyển giường ánh mắt tò mò nhưng vẫn gọi thêm mấy nô tài khác đi vào, sau khi di chuyển xong ông nhìn sang bên chỗ vị trí giường cũ mới thấy giật mình.
" Hạ cô nương, sao cô nương lại nằm đó".
Mạnh Hạ Hạ thấy giường đã dời đi liền xoay người đứng lên, Duật Hy đi tới đưa tay đỡ lấy nàng đứng dậy, nhìn nàng có chút trật vật.
" Hạ nhi nàng ấy là người thanh cao dù có phát hiện ra có gì bất thường cũng không bao giờ đi vào đâu" nàng là tự mình làm khổ mình rồi.
" Tô công công đa tạ" Mạnh Hạ Hạ thấy Tô công công hỏi chỉ biết ngượng cười có chút xấu hổ.
" Tiểu nữ về muốn về chỗ kia nghỉ ngơi".
Mạnh Hạ Hạ thấy y phục có chút khó coi liền muốn đi thay đồ.
" Nàng đi đi"
" Tô công công ngươi đưa nàng ấy đi đi, sắp xếp vài nha hoàn chăm sóc nàng ấy".
Hắn nói với Tô công công đưa nàng tới Xuân Viên.
Xuân Viên này cách khá xa các cung khác nhưng đúng như hoàng thượng nói rất tiện tới thái y viện, Mạnh Hạ Hạ đi vào bên trong nhìn ngắm khắp nơi, ở giữa là một ngôi nhà nhỏ có 2 lầu, lầu thứ nhất không dành để ở chỉ là nơi ngồi nghỉ, ngắm cảnh mà thôi, nàng theo Tô công công đi lên lầu 2, ở đây có 2 gian nhỏ bên có đặt một bộ bàn ghế, bên trong là phòng ngủ.
" Hạ cô nương, nghỉ ngơi đi, ta trở về hầu hạ hoàng thượng" Đưa nàng tới Xuân Viên, Tô công công liền trở về.
" Nàng ấy sau này là chủ nhân của các ngươi, hầu hạ tiểu thư cho tốt" Tô công công căn dặn nha hoàn mới tới.
" Dạ Công công" 2 cung nữ cúi đầu tiễn Tô công công.
" Tiểu thư chúng nô tùy hầu người thay y phục" 2 cung nữ đi vào bắt đầu công việc của mình.
Hoàng hậu đi về Thẩm Di Cung cảm thấy lòng thật bất an liền cho gọi nha hoàn thân cận đến.
" Từ Tâm ngươi đi dò hỏi chút cho ta gần đây hoàng thượng có đặc biệt sủng ai một phi tần nào không".
" Dạ nương nương".
.....
Sáng hôm sau Mạnh Hạ Hạ bị mùi hương sen làm cho tỉnh giấc, theo những cơn gió nhẹ mùi hương sen lan tỏa khắp nơi ở Xuân Viên này, nàng theo mùi thơm của sen đi tới cửa sổ mở ra, đêm qua khá muộn nàng không để ý hóa ra ở bên cạnh lại là một hồ sen rộng như vậy.
" Tiểu thư người đã tỉnh giấc, nô tùy hầu hạ người rửa mặt" nha hoàn đi tới hầu hạ.
" Các ngươi cứ làm việc của mình đi ta ra ngoài một chút, yên tâm ta sẽ nói với công công, sẽ không trách mắc các ngươi" Mạnh Hạ Hạ muốn tới hồ sen đi dạo một chút.
Hai cung nữ định đi theo nàng thấy nàng nói vậy đành đứng im.
" Đẹp quá" nàng theo hướng cổng đi tới hồ sen, mùa này sen nở thật đẹp khắp hồ rộng đều là những bông sen đang nở rộ, định nhấc váy lội xuống ngắt vài bông
" Cô nương không nên ngắt hoa, cô nương làm vậy người khác sẽ không còn hoa sen để ngắm nữa" Duật Cư vừa ở cung của mẫu thân hắn ra về, cảm giác tâm trạng không tốt do bị mẫu thân nhắc đến chuyện hôn sự, cứ thế đi vô định, đi tới lối rẽ hoa viên cảm giác có hương sen trong gió, mà theo tới đây, nhìn xa đã thấy một nữ nhân đang chuẩn bị lội xuống hồ rồi.
" Hồ sen rộng vậy ta có thể ngắt hết được sao" Mạnh Hạ Hạ bị hắn nói làm mất nhã hứng liền quay lại nhìn xem là người nào.
" Hạ cô nương, sao cô nương lại ở đây" Duật Cư nhìn thấy nàng trong lòng cảm thấy rất ngạc nhiên, hắn đang định đi tìm nàng thật là trùng hợp, nhìn y phục nàng mặc không giống phi tần, cũng không giống cung nữ trong cung.
" Thì ra là công tử" nàng nhận ra hắn không phải là người mấy ngày trước cả ngày đi theo nàng sao.
Duật Cư vui mừng bước lại gần chỗ nàng đang đứng, thật ông trời đang giúp hắn sao " Cô nương làm việc trong cung, là ở cung nào".
Mạnh Hạ Hạ nghe hắn hỏi không biết trả lời thế nào chỉ gật gật đầu.
" Cô nương thích sao, để tai gắt cho cô nương" Duật Cư nhìn nàng tâm trạng vui vẻ định tháo giầy ra vì nàng xuống hồ hái sen.
" Không phải công tử nói ta hái sẽ không còn hoa cho người khác ngắm sao".
" Tại hạ đùa thôi, hoa nhiều như vậy sao mà hết được chứ".
" Cô nương tặng cô" hắn cầm lên một bó hoa sen đưa cho nàng.
Mạnh Hạ Hạ đưa tay cầm lấy bó hoa từ tay hắn, nhìn xuống chân hắn vì lội bùn mà bẩn " Công tử bên kia có nước người ra rửa chân đi".
Duật Hy sau khi rời buổi lên triều thì mau chóng đi đi tới Xuân Viên thăm nàng.
" Nô tùy tham kiến Hoàng thượng".
" Chủ nhân của các ngươi đâu" Tô công công không thấy Mạnh Hạ Hạ ra nghênh tiếp hoàng thượng liền hỏi cung nữ.
" Bẩm hoàng thượng, chủ nhân sớm đã ra ngoài rồi, bảo chúng nô tùy ở lại đây".
" Ra ngoài sao, nàng ấy đi đâu" Duật Hy nghe cung nữ nói liền lên tiếng hỏi.
" Hoàng thượng, chủ nhân đi theo hướng ra hồ sen" hai cung nữ nhìn thấy nàng theo hướng hồ sen đi liền thưa lại với hoàng thượng.
Duật Hy nghe thấy vậy, liền quay người cũng theo hướng ra hồ sen đi tìm nàng.
Khi hắn đi tới chỉ nhìn thấy phía xa chỗ đình nghỉ có một nam một nữ đang ngồi cười nói với nhau, người kia là nàng, còn nam nhân kia chẳng phải là Tứ hoàng huynh của hắn sao, sao hoàng huynh lại ở đây.
" Sao ngươi lại ở đây không qua hầu hạ vương gia " Tô công công thấy Tiểu Phúc ở phía kia đang ngồi chờ vương gia liền đi tới hỏi.
Tiểu Phúc nhìn lên thấy đứng phía trước mặt mình liền quỳ xuống khấu đầu " hoàng thượng nô tài xin thỉnh an hoàng thượng".
" Bình thân đi".
Tiểu Phúc lúc này mới đứng dậy trả lời câu hỏi vừa rồi của Tô công công " Bẩm hoàng thượng vương gia gặp lại người quen, nên bảo nô tài ở đây chờ người.
" Người quen, vương gia kết giao cùng nữ nhân trong cung ta chưa từng nghe nói tới" Duật Hy nghe gia đinh bên cạnh hoàng huynh hắn nói cảm thấy rất lạ, nàng ấy cũng mới vào cung thôi mà.
Tiểu Phúc không muốn nói chuyện riêng của vương gia nhà hắn ra ngoài nhưng là hoàng thượng hỏi hắn không thể không trả lời.
" Bẩm là quen ở ngoài cung".
Duật Hy nhìn hắn lại nhìn về phía đình kia bọn họ vẫn còn ở đấy trò chuyện cảm giác không vui liền rời đi.
Tiểu Phúc nhìn hoàng thượng rời đi nhận thấy hoàng thượng không vui, lại nhìn lại vương gia nhà mình và Hạ cô nương đang ở bên hồ không biết hoàng thượng không vui là do đâu, cô nương đó cũng không phải phi tần mà.
Duật Hy trên đường trở về luôn suy nghĩ có phải người mà hoàng huynh hắn hôm trước nói là nàng không, huynh ấy là người rất thỏa mái, nhưng hắn chưa từng thấy huynh ấy cười tươi như vậy trước mặt một nữ nhân nào cả, hơn nữa không phải nàng mấy hôm trước cũng ra bên ngoài một thời gian sao.
Hắn chưa từ nghĩ có một ngày thấy nàng cùng nam nhân khác cười nói vui vẻ như vậy, hơn nữa còn nhận ra nàng chính là đối tượng mà hoàng huynh hắn muốn cưới làm thê tử.
Duật Hy chưa từng nghĩ sẽ để nàng bị giam chân ở hoàng cung này, nhưng giờ đây hắn lại sợ nếu để nàng đi hắn sẽ mất nàng.
Tranh giành nữ nhân với hoàng huynh hắn chưa từng nghĩ đến, nữ nhân trong thiên hạ rất nhiều hoàng huynh thích ai cũng được chỉ duy nhất mình nàng là hắn không thể cho huynh ấy toại nguyện được.
Chỉ cần nghĩ tới sau này phải gọi hắn một tiếng hoàng tẩu hắn đã cảm thấy khó chịu trong lòng rồi..