Hôm nay là ngày 30 tết, Mạnh Hạ Hạ mặc y phục màu hồng phấn nhìn trông rất động lòng người, bên ngoài khoắc áo lông, chuẩn bị đến Tiêu Dao cung tham gia tiệc mừng năm mới trong cung.
" Nương nương bên ngoài lạnh lắm " Tiểu Yến đi vào đỡ nàng đi.
Bên ngoài có tuyết bay nhè nhẹ Mạnh Hạ Hạ đưa tay ra hứng những bông tuyết nhỏ để chúng rơi trên lòng bàn tay mình cảm giác nhớ nhà lại tăng thêm một phần, mùa đông ở bên ngoài cung các hồ đều đóng băng nàng và các sư huynh thường ra hồ câu cá, nô đùa trên đó rất vui.
"Tỷ tỷ vạn phúc" Mạnh Hạ Hạ thấy Thục Phi đang đứng ở ngự hoa viên liền chào.
" Muội muội vạn phúc" Thục Phi thấy Mạnh Hạ Hạ cũng chào đáp lễ " Ta là đứng đây cố tình chờ muội đó".
" Muội cũng đang muốn tìm tỷ tỷ cùng đi".
" Vậy đi thôi, đến muộn sẽ thành tâm điểm chú ý" Thục Phi tiến lại gần Mạnh Hạ Hạ.
" Dạ" Trong hoàng cung này trước kia cũng vậy mà bây giờ vẫn thế nàng cảm thấy có mỗi Thục Phi là thật lòng với nàng, dường như tỷ ấy không như các nữ nhân khác bày mưu lập kế, tỷ ấy chỉ thích cuộc sống bình dị qua ngày lạnh lẽo trong cung này.
" Tham kiến Hạ phi, Thục Phi nương nương, hai vị mời theo nô tài" Đến cổng Tiêu Dao cung thái giám đứng ngoài dẫn các nàng vào bên trong sắp xếp chỗ ngồi.
" Tham kiến các vị tỷ tỷ" Bên trong mấy phi tần đã tới Mạnh Hạ Hạ thấy bọn họ liền cúi chào rồi mới đi tới chỗ công công chỉ ngồi xuống.
Mạnh Hạ Hạ ngồi hàng đầu ghế thứ 6, ghế ngồi được phân theo cấp bậc, ngồi ở đây rất bất tiện nàng chỉ muốn ngồi chỗ nào khuất người một chút.
" Diệp quý phi giá lâm".
" Tham kiến quý phi, quý phi vạn phúc".
Thấy công công hô Quý phi tới tất cả phi tần đều đứng dậy tham kiến.
Mạnh Hạ Hạ từ lúc quay lại cung liền không thấy Diệp quý phi, nghe nói nàng ta vì vụ phụ thân tạo phản lâu nay vẫn đóng cửa phòng ăn chay niệm phật, nhìn nàng ta đã khác xưa nhiều rồi vẻ cao ngạo xưa đã không còn, thay bằng vẻ lãnh đạm.
Một lúc sau các phi tần quan lại đã tới đông đủ các vị trí ngồi đã được lấp kín, chỉ chờ thái hậu hoàng thượng, hoàng hậu tới là bắt đầu buổi tiệc.
" Thái hậu, hoàng thượng, hoàng hậu giá lâm".
" Chúng thần xin tham kiến thái hậu hoàng thượng, hoàng hậu , chúc thái hậu, hoàng thượng, hoàng hậu vạn phúc kim an".
" Các ái khanh bình thân, lại một năm nữa qua trẫm mong rằng sang năm tới các khanh sẽ vẫn như năm may luôn vì trẫm vì giang sơn này tận tụy".
" Chúng thần xin vì hoàng thượng vì giang sơn".
" Các ái khanh ngồi xuống cả đi, hôm nay là ngày cuối năm là ngày vui, các khanh cứ thỏa mái ăn uống vui vẻ".
Sau khi hoàng thượng nói xong tất cả các bá quan, phi tần hoàng thân đều ngồi xuống, tiệc rượu cũng chính thức được bắt đầu, dàn nhạc bắt đầu đánh nhạc, các vũ nữ bắt đầu múa những điệu múa uyển chuyển làm say đắm lòng người.
Duật Cư vì thái phi bị bệnh nên không tới được hắn bận chăm sóc mẫu thân nên bây giờ mới tới, cúi người trước mặt thái hậu và hoàng thượng tạ tội.
" Xin thái hậu, hoàng thượng thứ tội".
" Hoàng huynh đừng đa lễ trẫm biết huynh lo lắng cho thái phi, người yên tâm trẫm và thái hậu không trách người".
" Tứ vương gia, con vào chỗ ngồi đi".
Thái hậu nhìn hắn nhỏ nhẹ nói vài lời.
" Đa tạ thái hậu, hoàng thượng"
Mạnh Hạ Hạ đang ngồi ăn chút điểm tâm thấy thái giám hô tứ vương gia tới liền ngẩng lên xem thử là ai mà to gan đến sau cả hoàng thượng vậy, lúc hắn đi lại đây nàng mới nhìn rõ thì ra là vị công tử mà nàng quen biết kia, hắn là tứ vương gia sao, sao tính tình lại như công tử chơi bời vậy chứ.
Duật Cư thấy có cảm giác phía bên phi tử có người nhìn mình, liền quay sang xem thử.
Mạnh Hạ Hạ và Duật Cư ánh mắt chạm nhau, hắn ngỡ ngàng sao nàng ấy lại ở đây, hắn đi vắng hai tháng không gặp nàng, nàng đã trở thành phi tử của hoàng đệ hắn rồi sao, thật khó để khắc sâu một nữ nhân trong tìm giờ thấy nàng ở đây tim hắn thật đau, khó khăn lắm mới trở về chỗ ngồi được.
" Tứ ca huynh đau chỗ nào sao" Ngũ vương gia nhìn ca ca hắn mặt mũi khó coi liền hỏi.
Nhưng Duật Cư lúc này tâm trí đều đặt ở Mạnh Hạ Hạ phía bên kia không còn quan tâm tới lời hỏi thăm của Ngũ vương gia nữa rồi.
Mạnh Hạ Hạ nhìn hắn mỉm cười, nhưng chỉ thấy khuôn mặt không cảm xúc của hắn, vừa nàng nghe hắn nói mẫu thân hắn bị bệnh, có phải vì vậy mà hắn không vui, hắn giờ như vậy nàng nhìn thật không quen.
Duật Hy ở bên trên kia cứ lâu lâu lại nhìn Mạnh Hạ Hạ một chút, quan tâm xem nàng có vui vẻ không, lúc này đây thấy hai người họ đang nhìn nhau trong lòng liền không vui.
" Hoàng thượng, thần xin kính hoàng thượng một ly" Thái phó đứng lên hướng hoàng thượng chúc rượu.
" Hoàng thượng thái phó kính rượu người" Tô công công thấy hoàng thượng ngồi im không biết tâm trí nơi nào liền tới gần nhắc nhở.
" Thái phó mời ngày" Duật Hy lúc này mới thu hồi tầm mắt hướng thái phó nâng ly uống cạn.
Trong giữa sân tiếng đàn tỳ bà nổi lên, một nữ nhân kiều diễm với y phục màu trắng đang nhẹ nhàng gẩy lên bản nhạc động lòng người.
" Muội muội nàng ấy là Lệ Quý nhân nhập cung đợt tuyển tú nữ vừa rồi, là người phía hoàng hậu".
Thục Phi ghé lại bên tai Mạnh Hạ Hạ thì thầm.
Mạnh Hạ Hạ nghe Thục Phi nói liền nhìn vào bên trong quan sát, muội muội hoàng hậu cũng nhập cung cùng ngày nhưng có vẻ không được hoàng hậu ưu ái nên giờ vẫn chỉ là Đức Tần mà thôi.
" Đàn hay lắm, Lệ Quý nhân nàng vất vả rồi".
" Thần thiếp Cảm tạ hoàng thượng đã khen ngợi " Lệ Quý nhân ngọt ngào nhìn hoàng thượng.
" Hoàng thượng thần thiếp cũng muốn góp vui một chút" Đức Oánh Oánh ghen ghét với Lệ Quý nhân kia thấy hoàng thượng hướng nàng ta khen ngợi, liền cũng muốn thể hiện lấy lòng hòng thượng.
" Đức tần nếu nàng đã chuẩn bị thì thể hiện đi, để trẫm và các phi tần, bá quan cùng thưởng thức".
Duật Hy trước mặt Đức thừa tướng cho nàng ta chút thể diện.
" Thiếp xin vào trong chuẩn bị một chút".Đức Oánh Oánh được sự đồng ý của hoàng thượng liền vui vẻ đi vào trong
" Được nàng đi đi" Duật Hy gật đầu, sau đó nâng ly chúc rượu các ba quan.
Giữa sân Đức Oánh Oánh mặc y phục mầu đỏ bắt đầu uyển chuyển múa điệu uyên ương, nàng ta có lẽ đã cất công luyện tập nên lúc mua rất nhập tâm động tác nào ra động tác đó, hút mắt người xem.
" Đức tần múa rất đẹp, người đâu ban thưởng cho Đức Tần" sau khi nàng ta mua xong hoàng thượng liền khen ngợi, còn thưởng cho nàng ta một đôi trâm cài đầu bằng ngọc.
" Tạ ơn hoàng thượng đã ban thưởng" Đức Oánh Oánh vui vẻ rạng rỡ trở về chỗ ngồi, nàng là người có tâm cơ đâu để cho hoàng hậu kia chà đạp dễ như vây, là sợ phụ thân sủng mình nàng đây mà.
Trong mắt hoàng hậu nhìn sang thấy phụ thân mình đang nhìn Đức Oánh Oánh gật đầu vui vẻ lòng lại sinh ra sự ghen ghét, nàng là hoàng hậu ai có thể thay thế được, đừng mơ.
Mạnh Hạ Hạ không có hứng thú với ca múa nhạc cả buổi chỉ nhìn một chút còn lại là ăn hoặc thất thần nhìn ra bên ngoài.
Đôi lúc lơ đãng nhìn sang bên kia vẫn thấy đôi mắt của Duật Cư nhìn nàng.
Mạnh Hạ Hạ thấy hắn cả buổi hết nhìn nàng lại uống rượu chẳng nhẽ nàng ngồi chỗ này lại đúng tầm mắt hắn hướng ra sao, làm nàng không được thỏa mái.
" Hạ phi, các phi tần khác đều chuẩn bị để góp vui, nàng có muốn thể hiện không" Duật Hy cố ý gọi tên Mạnh Hạ Hạ để cho hoàng huynh hắn biết nàng là người của hắn, ánh mắt của hoàng huynh nhìn nàng làm hắn khó chịu.
Mạnh Hạ Hạ bị hoàng thượng gọi đến có chút giật mình, nàng đối với mấy cái kia của nữ nhân đều không biết.
" Hoàng thượng xin thứ cho thần thiếp không bằng các phi tần khác, không biết ca, múa".
hắn hôm nay bị làm sao vậy còn gây khó dễ cho nàng nữa, không phải ngày hôm qua vẫn dịu dàng quan tâm sao.
" Được rồi Hạ phi nếu không chuẩn bị thì ngồi xuống đi" Duật Hy nhìn thấy vẻ mặt khó xử không vui của nàng cảm thấy hắn vì ghen tuông đã suy nghĩ không thấu đáo làm khó nàng rồi.
Hoàng hậu nhìn sang phía hoàng thượng quan sát, trong lòng không vui vẻ, Lệ Quý nhân kia đúng đà đồ vô dụng, đã tạo cho biết bao nhiêu cơ hội mà vẫn không xoay chuyển được tâm ý hoàng thượng, nàng không nhìn ra Hạ phi kia có điểm gì khiến hoàng thượng mê mệt thế..