Các nữ nhân trong cung này đúng khiến Mạnh Hạ Hạ có cái nhìn khác biệt, bọn họ đại diện cho đủ các kiểu người trong xã hội là một đất nước thu nhỏ trong cung.
Mai tần kia bề ngoài tỏ ra yếu ớt nhưng gan lại to hơn người.
" Nương nương người uống thuốc đi" Tiểu Yến bưng chén thuốc cho nàng.
Mạnh Hạ Hạ đưa tay cầm lấy uống một hơi vào bụng, vị thuốc này cảm giác không đắng như những thang thuốc mà nàng uống qua trước đây có thêm ít nhân sâm và táo đỏ.
" Ngoài trời hết mưa chưa".
" Dạ nương nương mưa đã tạnh rồi" Tiểu Yến cầm lấy chén thuốc đã uống xong của chủ tử đem xuống.
Nàng vào cung chẳng nhẽ lại trở thành người yếu ớt trong cung rồi sao, mới thế mà không biết bao nhiêu trận ốm sốt rồi, bên ngoài mưa gió nắng bức có sao đâu chứ.
" Hoàng thượng" Tiểu Yến đi xuống lầu gặp hoàng thượng đang đi tới liền cúi người thỉnh an.
" Miễn lễ đi" Duật Hy đi qua cung nữ đi lên phòng " Sao lại ngồi dậy thế này" Thấy Mạnh Hạ Hạ đang ngồi trên giường hai chân bỏ xuống nền thấy vậy hắn liền hỏi.
" Hoàng thượng, thiếp thấy đỡ rồi" Mạnh Hạ Hạ nhìn hắn mỉm cười.
Duật Hy đi đến gần đưa tay đặt lên trán của nàng, thấy so với lúc hắn còn ở đây đã đỡ đi nhiều rồi, cũng cảm thấy an tâm ngồi xuống bên cạnh nàng.
" Hôm nay số ngân lượng chuyển đến Giang Châu kia bắt đầu khởi hành, trẫm giao cho tứ vương gia giám sát, bọn họ đều không đáng tin chỉ sợ đám quan tham kia lại ăn chặn" Hắn đưa tay ôm lấy nàng vào lòng.
" Người vẫn đang điều tra đám quan lại trong danh sách kia sao".
Mạnh Hạ Hạ tự vào ngực hắn, vòng tay ôm lấy hắn không biết nếu hắn biết phi tần của mình có tư tình với người khác sẽ cảm thấy thế nào đây.
" Bọn chúng cần có bằng chứng mới có thể ngoan ngoãn nhận tội được".
! ! ! !.
" Phụ thân" Ngọc Thấu đi vào phòng Ngọc thái phó.
" Thấu nhi con trở về rồi à, tỷ tỷ con thế nào" Ngọc đại nhân đang ngồi đọc sách thấy nàng liền hỏi.
" Tỷ tỷ vẫn khỏe chỉ có điều trong cung không được hoàng thượng sủng ái" Ngọc Thấu vừa nói vừa lén nhìn sắc mặt của phụ thân.
" Tỷ tỷ con nếu trước kia thành công sinh hoàng tử thì bây giờ tốt rồi" Ngọc thái phó nghĩ đến nữ nhi lại thấy buồn, lúc ông biết Ngọc Ngưng mang long thai ông thật vui mừng, nhưng không ngờ chưa đầy hai tháng đã nghe tin nữ nhi hỏng thai.
" Phụ thân" Ngọc Thấu nhìn ông chần chừ " Con muốn nhập cung".
Ngọc đại nhân nghe vậy ngẩng mặt lên nhìn nàng " Con nói muốn nhập cung".
" Dạ" Ngọc Thấu gật đầu chắc chắn.
" Vì lý do gì" Vào cung rất tốt cuộc sống vinh hoa phú quý so với gả cho các vương hầu còn cao quý hơn nhiều, nhưng ông cũng là người cha đối với ông một người vào cung cũng đủ rồi.
" Con.
.
con thích hoàng thượng" Ngọc Thấu sợ bị phụ thân trách mắc giọng có chút run nói ra lòng mình.
" Ha ha Thấu nhi con còn nhỏ không hiểu chuyện rồi" Ngọc đại nhân nghe nàng nói liền cười lớn " Vào trong cung tình cảm nam nữ sẽ không khiến con có cuộc sống tốt hơn đâu, các nữ nhân trong cung đều mưu mô ta không nói đến chuyện họ có thật lòng với hoàng thượng hay không, nhưng người đánh mất trái tim của mình sẽ là người thất bại, hơn nữa hiện giờ không phải thời điểm tốt để con vào cung".
" Vì sao chứ, con rất thích người, rất muốn ở bên người" Ngọc Thấu nghe phụ thân nói có chút kính động, nam nhân mà nàng thích nàng chỉ muốn ở bên cạnh mà thôi.
" Thấu nhi con không nhìn ra sao hiện giờ hoàng thượng đang sủng ái Hạ phi, con vào lúc này thật không thích hợp, hơn nữa tỷ tỷ con có nghe hay không, tỷ muội chung trượng phu thật khó coi" Ngọc thái phó xoa đầu nữ nhi dịu dàng nói.
" Phụ thân con vào đó sẽ giúp đỡ tỷ tỷ dành lấy sự sủng ái của hoàng thượng" Nàng không thấy mình thua kém Hạ phi kia ở điểm gì cả.
" Thấu nhi phụ thân vì nghĩ cho con thôi, tính cách của con, đưa con vào trong cung chẳng khác nào hại con cả" Ngọc đại nhân kiên nhẫn giải thích, nếu nữ nhi ông gả cho công tử, vương hầu với địa vị của ông nàng sẽ có một cuộc sống tốt được người khác cung kính, nhưng trong cung thì khác.
" Vậy sao người còn đưa tỷ tỷ vào cung chứ" Ngọc Thấu không được như ý, giọng nói có chút thay đổi.
" Để giữ địa vị của gia tộc, tỷ tỷ con cần vào trong cung chúng ta mới có thể trước mặt người khác thêm thần kính trọng, lúc con vào cung rồi lúc ấy con có hối hận cũng không kịp nữa đâu, nghe lời phụ thân, ta sẽ tìm cho con một chỗ tốt cuộc sống vinh hoa cả đời, nếu con thích vào cung chơi thì đến chỗ tỷ tỷ con ở vài ngày là được".
" Nhưng ngoài hoàng thượng ra con không muốn gả cho nam nhân nào hết" Ngọc Thấu nàng cứ nghĩ phụ thân sẽ đồng ý không ngờ người lại như vậy.
" Hôm nay đến đây thôi, phụ thân vì yêu thương con nên muốn tốt cho con thôi, con phải mừng vì ta không như người khác bắt ép con vào cung mới đúng chứ" Ngọc thái phó đưa sách lên tiếp tục đọc, không quan tâm đ ến nàng.
"Sư huynh muội muốn Mai tần kia phải trả giá" Mạnh Hạ Hạ ra ngoài cùng A Ngũ thương lượng.
" Muội muốn thế nào".
" Bắt gian tại trận" Nhà họ Đức kia cũng không tốt đẹp gì còn tham của cải của dân chúng nữa coi như nàng giúp dân chúng một tay.
" Kế hoạch của muội là gì" A Ngũ cảm thấy làm như vậy rất tốt một người đã từng hại sư muội một lần nhất định sẽ có lần thứ 2 rồi thứ 3, tiêu diệt mối họa là điều cần thiết.
" Huynh theo dõi Đức Dực cho muội, khi hắn ta tới chỗ Mai tần chúng ta sẽ hành động một mẻ thu gọn không đường chối cãi" Mạnh Hạ Hạ nghĩ đến sắc mặt của hoàng hậu khi biết ca ca của mình phạm tội thật vui mừng.
" Được " A Ngũ nhìn nàng gật đầu.
Chỗ hoàng thượng nàng không thành vấn đề nhưng nàng muốn kéo thêm vài người cùng đến xem kịch vui, nàng đi tìm hắn thương lượng một chút mới được.
" Hạ phi" Tô công công thấy nàng tới liền cúi chào, lâu rồi mới thấy nàng tới đây.
" Hoàng thượng không bận chứ" Mạnh Hạ Hạ nhìn vào bên trong hỏi.
" Nương phải đợi một lúc rồi, Lệ Quý nhân đang ở bên trong".
" Vậy sao, được rồi ta đứng đây cùng công công tâm sự" Mạnh Hạ Hạ nhìn Tô công công cười rồi ngồi xuống bậc thang bắt đầu hỏi ông mấy chuyện linh tinh trong cung.
Tô công công nhìn thái độ của nàng không biết nói sao, nàng là người ông thấy đầu tiên đấy không có cảm giác ghen tuông của nữ nhân kia sao, còn có tâm trạng cùng ông tâm sự nữ chứ, mà Hạ phi này mỗi lần hỏi là đều làm ông không biết trả lời thế nào.
" Hạ phi tỷ tỷ" Lệ Quý nhân đi ra ngoài nhìn thấy trước mặt có vị phi tần nào đó đang cùng Tô công công trò chuyện nàng ta thì ngồi còn vị Tô công công kia thì khom người xuống đáp lời vài câu, nàng tò mò liền đi đến xem thử, nhận ra Mạnh Hạ Hạ liền cúi người đáp lễ.
" Lệ Quý nhân" Mạnh Hạ Hạ thấy có người chào mình liền quay lại nhìn thấy là nàng ta, mới vội đứng lên đáp lễ.
" Hạ phi nàng tới đây lâu chưa sao không vào" Duật Hy thấy tiếng nói bên ngoài đi ra xem, thì thấy Mạnh Hạ Hạ cũng đang ở đây.
" Hạ phi hoàng thượng tìm tỷ muội xin cáo từ" Lệ Quý nhân nhún người chào rồi đi qua Mạnh Hạ Hạ đi về.
" Thiếp thấy người đang bận nên ở đây chờ" Mạnh Hạ Hạ đi lại gần phía hắn, vui vẻ nói.
" Nàng còn đang cảm bên ngoài sương lạnh lắm" Duật Hy đưa tay ốm lấy nàng, đưa nàng đi vào bên trong.
Lệ Quý nhân đi được một đoạn thì quay lại nhìn, thấy hoàng thượng và Hạ phi thân mật sắc mặt liền mất hứng không vui, nàng cất công đêm hôm hầm cháo mang đến cho người lại không thể có được nụ cười ôn nhu kia của người, mà Hạ phi kia chỉ cần đứng đó người lại vui mừng như vậy.
" Nàng tìm trẫm có việc" Duật Hy đỡ nàng ngồi xuống ghế.
" Dạ thiếp có việc muốn nói cùng người".
" Là thế này! ! người chỉ cần phối hợp là được"
Duật Hy nhìn nàng nói lấp lửng có chút tò mò, thấy ánh mắt chờ mong của nàng liền gật đầu " Đừng làm cho trẫm kinh ngạc quá là được".
" Người yên tâm " Mạnh Hạ Hạ ôm lấy hắn vui vẻ, chờ mong kế hoạch của mình thành công.
" Mùi cháo thơm vậy".
" Lệ Quý nhân đem tới, nàng có muốn ăn không" Hắn nhìn bát cháo để trong giỏ kia hỏi nàng.
" Hoàng thượng đấy là công sức của Lệ Quý nhân, thần thiếp làm người rất có quy củ, sẽ không chiếm lợi của người khác" Ăn đồ của nàng ta chuẩn bị cho hoàng thượng nàng ta mà biết sẽ rủa nàng mất.
Duật Hy nhìn nàng, thấy vẻ mặt của nàng vẫn bình thường, cảm thấy nàng là đang cùng hắn trò chuyện bình thường mà thôi không thấy có sự ghen tuông của nữ nhân.
" Nàng không phải đang ghen với nàng ấy nên mới không ăn à".
" Hoàng thượng sao lại ghen với nàng ấy chứ, không có" Mạnh Hạ Hạ thích hắn nhưng lại không có suy nghĩ chiếm hắn là của riêng mình, hắn là hoàng đế nàng hiểu.
Hắn rất sợ nàng sẽ buồn lòng khi thấy hắn cùng các phi tần khác ở cùng, hắn cũng không muốn như vậy, nhưng hắn từ lúc ngồi trên ngai vàng đã mặc định như vậy rồi.
" Hoàng thượng, thiếp không sao, nếu hiểu nếu không hiểu sẽ không ở bên người" Nàng chỉ cần hắn vẫn quan tâm nàng là đủ.
Duật Hy nghe nàng nói như vậy liền cúi xuống ôn nhu hôn lên môi nàng, dùng hành động của mình để nói lên tình cảm của hắn.
" Đi ngủ nhé" Hắn nói xong đưa tay ôm lấy nàng đứng lên đi về phía giường ngủ.
.