“Làm sao bây giờ, làm sao bây giờ!”
Lo lắng không chỉ có một mình Thánh Võ Hầu, ba vị đại đế ngoại tộc cùng xuất hiện cũng làm cho Phương Vân mê man mờ mịt không biết theo ai.
Hắn có thể đối kháng cường giả Địa Hồn cấp, nhưng đại đế đạt tới Huyền Minh cấp … Phương Vân lắc đầu, ký ức khi Hoang Kích Toái Không Đại Đế xuất hiện hãy còn mới mẻ. Loại lực lượng khủng bố này căn bản hắn không thể chống lại.
Võ giả Địa Hồn cấp chỉ là mượn lực lượng của đại địa, dùng đại địa để dè ép ngươi. Nhưng khi cường giả Huyền Minh động thủ sẽ làm cho ngươi cảm thấy toàn bộ thiên địa đều rời bỏ ngươi. Trời đất tuy lớn nhưng hôm nay lại không chấp nhận ngươi, tất cả lực lượng đều hướng ngươi ép tới!
Hai chữ bất lực cũng không đủ để hình dung sự nhỏ bé trước mặt cường giả Huyền Minh cấp!
Phương Vân rất rõ ràng lấy trạng thái hiện giờ của hắn căn bản không thể nào tham gia chiến đấu với cường giả Huyền Minh cấp. Chỉ cần năng lượng phong bạo khi bọn hắn giao thủ văng ra cũng đủ để nghiền nát hắn rồi.
“Chủ nhân, ngươi cảm giác được không? Sức mạnh của những đại đế này…”
Thanh âm của Thiên Địa Vạn Hóa Chung đột nhiên vang lên trong tai Phương Vân.
“Cái gì?”
Trong lúc hỗn loạn, Phương Vân nhất thời không có nghe rõ ràng.
“Chủ nhân, ngươi cẩn thận cảm nhận, lực lượng của họ đều giống như chúng ta. Đều là năng lượng bổn nguyên của vũ trụ. Bọn họ hấp thu năng lượng giống với chúng ta.
Thiên Địa Vạn Hóa Chung lại nói.
“Năng lượng thứ cấp của vũ trụ?”
Phương Vân kinh hãi, lắp bắp nói.
“Không phải, còn cao cấp hơn nữa. Nhưng cũng đều là năng lượng cường đại hấp thu từ hư không.”
Thiên địa vạn hóa chung nói.
Phương Vân nhíu mày, không nói nữa mà cẩn thận cảm nhận lực lượng của đại đế. Trong ấn tượng của Phương Vân thì dù là Hoang Kích Toái Không Đại Đế hay là Tứ Cực Khung Vũ Đại Đế và Tà Thần đều sử dụng năng lượng hắc ám. Hoặc là tà năng, hoặc là ma khí, chung quy là không vượt quá hai loại này.
Nhưng lúc này nghe Thiên Địa Vạn Hóa Chung nói xong, Phương Vân cẩn thận cảm nhận liền thấy điểm không bình thường. Thoạt nhìn khí tức của ba vị đại đế đều không giống nhau, nhưng trung tâm của năng lượng lại thuần nhất một cách thần kỳ. Tới một mức độ nào đó…
“Tà Thần năng lượng!”
Trong lòng Phương Vân chấn động, khiếp sợ nhìn về phía Tà Thần, Hoang Kích Toái Không Đại Đế và Tứ Cực Khung Đại Đế. Ở trung tâm năng lượng, nơi thuần túy nhất đều hướng Tà Thần mà dựa vào.
Ánh mắt Phương Vân lóe ra, trong đầu xuất hiện rất nhiều ý niệm, ý tưởng Tà Thần khống chế hai đại đế kia căn bản là vớ vẩn. Nếu thật sự là như vậy thì cửu châu đã sớm là thiên hạ của Tà Thần, nó cũng không cần phải ẩn núp.
Suy đoán này so với sự thật còn kém rất xa.
Đại đạo ngàn vạn nhưng trăm sông đổ về một biển. Tựa như vũ giả ở Trung Thổ, mục tiêu cuối cùng của họ là trọng tố tam hồn, đem pháp tắc dung nhập vào thần hồn để có thể hấp thu thiên địa lực từ cửu châu đại địa.
Công lực đạt tới Huyền Minh cấp, phương hướng thăng cấp cuối cùng đều giống nhau, hấp thu năng lượng cường đại nhất từ vũ trụ!
Một tháng trước, Phương Vân ở trên mặt đất cách hư không ba mươi vạn dặm hấp thu “Vũ trụ thứ cấp năng lượng”. Lúc ấy hắn đã cảm giác được lực lượng mạnh mẽ từ vũ trụ, cái hắn hấp thu được chỉ là lực lượng sơ cấp của vũ trụ.
Nhưng mà công lực đạt tới cảnh giới như Hoang Kích Toái Không Đại Đế, không hề nghi ngờ là có thể hấp thu năng lượng cao cấp hơn Phương Vân rất nhiều. Phương Vân hấp thụ là năng lượng thứ cấp, còn Hoang Kích Toái Không Đại Đế hấp thu chính là Năng lượng nguyên thủy của vũ trụ.
Hoang Kích Toái Không Đại Đế như thế, Tứ Cực Khung Vũ Đại Đế cũng như thế, Huyền Kình Liệt Hải đại đế cũng như thế. Tính chất của loại năng lượng này không thể nghi ngờ là cực kỳ tiếp cận với Tà Thần. Tà Thần dù sao cũng là sinh mệnh thiên ngoại, phá không mà đến, một sinh mệnh cổ lão trong vũ trụ!
Còn về biểu hiện ra bên ngoài của mấy vị đại đế đều bất đồng nhau là do dục vọng, ý chí và tính cách khác nhau. Đương nhiên cũng không loại trừ việc các cường giả Huyền Minh cấp cố ý làm như vậy khiến cho võ giả dưới Huyền Minh cấp khó có thể đột phá tính chất của lực lượng. Do đó khống chế số lượng Huyền minh cấp võ giả. Khiến cho họ vĩnh viễn đứng trên thế giới này, trở thành những tồn tại cường đại nhất!
“Chủ nhân, toàn lực vận chuyển Vạn hóa chân khí, hấp thu lực lượng tán dật ra nơi khác của họ. Như vậy sẽ làm cho ngươi được lợi rất lớn. Chúng ta vừa mới ngưng tụ thế giới còn khuyết thiếu rất nhiều năng lượng, những năng lượng này rất hữu dụng với chúng ta!
Thiên địa vạn hóa chung nói.
“Vũ trụ thứ cấp năng lương của Phương Vân khi đối phó với Đế Nhất đã hao tổn khá nhiều. Nghĩ là làm, thân hình Phương Vân nhoáng lên lập tức nhập vào năng lượng phong bạo mênh mông.
Ở phía sau Đế Nhất chăm chú nhìn Phương Vân biến mất, hắn cũng không có đuổi theo. Bây giờ trận quyết đấu của hắn và Phương Vân đã không liên quan tới hồi chiến tranh này rồi.
Ba vị đại đế xuất tràng, cải biến tính chất của trận chiến này.
Hiện tại hắn cũng vô lực can thiệp vào cuộc chiến của bốn vị đại đế.
Đế Nhất lập tức hóa thành một đạo kiếm quan sáng người, lơ lẩng ở trong năng lượng cuồng triều, yên lặng hấp thu năng lượng khôi phục thực lực. Hắn rất ít nói chuyện, không ai biết được hắn đang nghĩ cái gì vào thời khắc này.
“Uỳnh!”
Phương Vân thúc dục toàn bộ mười tám vạn cái năng lượng tuần hoàn, một bên thả người bay vút đi, một bên không ngừng hấp thụ năng lượng từ trong hư không. Thân thể hắn y như một cái hắc động, không ngừng cắn nuốt năng lượng cuồng bạo ở xung quanh.
Nếu đổi lại là người khác thì trong gió lốc này cũng phải cực kỳ cần thận. Không phải cứ năng lượng là có thể tùy ý hấp thu, nhưng loại hạn chế này đối với Phương Vân căn bản là không hề tồn tại.
Trong thời gian một tháng Phương Vân đã đen Thiên Địa Vạn Hóa Chung từ một cái không gian khổng lồ tế luyện thành một cái Thế Giới, hơn nữa còn làm cho đan điền và Thể nội không gian hợp làm một, khiến cho Thiên Địa Vạn Hóa Chung thay thế cho Thể nội không gian.
Đây cũng là lí do mà thượng cổ cường giả cảm nhận được một tia khí tức Thế Giới trên người Phương Vân. Trên thực tế Phương Vân không hề đạt tới Thế Giới cấp, cái kia cũng không phải là do hắn tu luyện ra mà là Thiên Địa Vạn Hóa Chung phóng xuất ra.
Thân thể võ giả không thể đồng thời hấp thu các năng lượng xung đột với nhau. Nhưng mà Thế giới của Phương Vân được hình thành từ Thiên Địa Vạn Hóa Chung lại không nằm trong nhóm này.
Một thế giới khổng lồ hoàn toàn có thể dễ dàng dung nạp năng lượng phong bạo lan ra của mấy vị đại đế. Trải qua tác dụng của Thiên Địa Vạn Hóa Chung Phương Vân hoàn toàn có thể đem những năng lượng này hấp thu.
Trên hư không, Phương Vân hăng hái bay tới, hướng về chỗ bọn Nhân Hoàng giao thủ. Càng tới gần thì năng lượng càng thuần túy, càng biểu hiện ra loại khí tức cường đại của vũ trụ hồng hoang. Tác dụng của nó với Phương Vân lại càng lớn.
Nhưng phương vân cũng không dám lại quá gần, nếu không năng lượng phong bạo phát ra sẽ làm hắn nát bấy. Mà ở quá xa thì năng lượng lại quá yếu, hấp thu vào cũng không có tác dụng gì.
“Chính là nơi này!”
Phương Vân thu nhỏ thân mình, khoảng cách với nơi giao chiến khoảng hơn vạn dặm. Hắn yên lặng hấp thu những năng lượng trân quý này, đồng thời cũng tận lực thu liễm khí tức, sợ bị người khác chú ý tới.
Trên thực tế Phương Vân đã quá mức cần thận rồi. Tại thời điểm này năng lượng đều biến thành mây đen và lôi hỏa, nhưng thứ này đều dày đặc như mây mù, trải rộng khắp thiên địa, ngăn cản tầm mắt của người ta. Dưới tình huống thế này cũng không dễ dàng mà chú ý tới Phương Vân.
Huống chi vào giờ khắc này lực chú ý của mọi người đều hướng vào vô tận thiên không. Căn bản là không có ai chú ý tới Phương Vân.
Từng đợt năng lượng từ trong Thiên Địa Vạn Hóa Chung nhanh chóng tiến vào cơ thế Phương Vân. Tốc độ hấp thu nhóm năng lượng này nhanh hơn bình thường rất nhiều. Hơn nữa tính chất của chúng đã vượt qua Vũ trụ thứ cấp năng lượng của Phương Vân rồi.
Trong Thế Giới của Thiên Địa Vạn Hóa Chung, quần sơn trùng trùng, núi sông tung hoành. Vốn chỉ có các ngôi sao và không gian ảm đạm. Bây giờ đã khuếch trương gấp hàng chục lần rồi, hơn nữa màn trời vốn chỉ có sao và trăng này đã xuất hiện một vầng thái dương treo cao. Phóng xuất ra hào quang sáng ngời.
Vầng Thái Dương này đại biểu cho năng lượng trong cơ thể Phương Vân đang không ngừng tăng cường.
Phương Vân vốn sắp đạt tơi Địa hồn cảnh giới, mới có thể có được tư chất sáng tạo ra một vầng thái dương ở ngay trong Thiên địa vạn hóa chung. Nhưng nhờ vào những năng lượng vũ trụ này, Phương Vân đã đạt tới trình độ này trước!
“Ầm ầm!”
Phương Vân cảm giác được biến hóa của Thiên Địa Vạn Hóa Chung. Sau một lát hắn bỗng nhiên mở mắt, có năng lượng vũ trụ cường đại làm hậu thuẫn, ánh mắt của Phương Vân lập tức xuyên qua tầng tầng mê chướng và không gian, đến tận chỗ sâu trong chiến trường,
“Đây là bản thể của Hoang Kích Toái Không Đại Đế sao?”
Phương Vân ngẩng đầu nhìn vào hư không. Ở hướng Tây Năm một cây Thanh Đồng Đại Kích cao mấy ngàn trượng, đứng sừng sững giữa không trung. Trên đại kích có những vết máu loang lổ, mang theo một cỗ hương vị từ xa xưa. Trên thân nó còn có rất nhiều hoành tích giăng khắp nơi, tựa hồ đã trải qua vô số lần giết chóc thảm thiết.
Đây là bản thể của Hoang Kích Toái Không Đại Đế, một cây Đại Kích từ thời viễn cổ hồng hoang. Do trời đất tao nên, mở ra linh thức, tu luyện tới Huyền Minh cảnh giới.
“Ân? Hình như trên đó có chữ viết!”
Ánh mắt Phương Vân chớp chớp một cái, có thể thấy rõ ràng trên thân đại kích có khắc văn tự cổ xưa. Nhưng chữ viết lại như đang di động, lúc xa lúc gần, cực kỳ mơ hồ. Phương Vân nếm thử vài lần lập tức buông tha. Hẳn là Hoang Kích Toái Không Đại Đế thi triển pháp thuật, đem những chữ này che đi.
Những mà những chữ viết này hiển nhiên đã có từ rất sớm, trước khi Hoang Kích Toái Không Đại Đế đắc đạo đã khắc sâu vào, hòa hợp làm một thể với hắn. Nếu không Hoang Kích Toái Không Đại Đế đã hoàn toàn lau đi, làm cho người khác nhìn không được!