Hoàng Tộc Đại Chu

Chương 861: Cửu Chuyển Thần Thông

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

"Ngươi không sao chứ?"

Tu La võ tướng một chiêu kích sát khiến Dung Nham Hỏa Hoàng, lập tức bước lên một bước, quan tâm hỏi.

Da thịt toàn thân Phong Thái Thương đã hoàn toàn bị đốt cháy, huyết nhục toàn thân bị cháy rụi một nửa lớn, lộ ra xương trắng ở. Ngay cả bên ngoài xương cũng đều nứt như lưới nhện.

Phần đầu của Phong Thái Thương bị thụ thương nặng nhất, mũi, tai, tóc, da mặt toàn bộ đều bị đốt cháy. Một kích của Dung Nham Hỏa Hoàng, cơ hồ là hủy đi hai phần ba thân thể của gã.

Trọng thương, gần như sụp đổ, cho dù là võ giả Mệnh Tinh cảnh thì ý thức cũng sẽ lập tức rơi vào hôn mê, chẳng khác gì chết. Nhưng Phong Thái Thương lại không sao, nhãn thân của gã vẫn như xưa, sáng quắc, Tu La võ tướng lần đầu tiên cảm thấy, ánh mắt của người trẻ tuổi này rất sáng, không thể nhìn thẳng vào được.

"Không sao."

Xương ngón tay trắng ởn của Phong Thái Thương vẫn nắm chắc trường thương màu đen cổ quái, nói xong câu này, gã bước thẳng lên nham thạch nóng rực, sau đó ngồi khoanh chân xuống, nhắm mắt liệu thương.

Gã tuy miệng thì nói không sao, nhưng thương thế trên người không nghi ngờ gì nữa là cực kỳ nghiêm trọng, không phải nhất thời bán hội có thể khỏi được.

Trong không trung, Phương Vân cũng hiện hình. Nhìn Phong Thái Thương đang ngồi trên nham thạch nóng rực một cái, Phương Vân lộ ra ánh mắt đăm chiêu. Phong Thái Thương không ngờ lại ngạnh tiếp được một kích toàn lực của Dung Nham Hỏa Hoàng, chuyện này không nghi ngờ gì nữa đã nằm ngoài ý liệu của hắn.

Ý chí mà Phong Thái Thương lộ ra trong loại sát phát lấy mạng đổi mạng này, tất nhiên là khiến người ta chấn động. Có điều, Phương Vân cũng phát hiện ra mọt loại chuyện khác.

"Xem ra, gã ở trong thế giới này chắc là có một ít kỳ ngộ. Tu luyện được công pháp đặc biệt nào đó."

Phương Vân biết rất rõ, một chiêu đó của Dung Nham Hỏa Hoàng chỉ dựa vào ý chí cường dại thôi thì không đủ chống đỡ. Dưới tình huống bình thường, Phong Thái Thương cho dù là ý chí có kiên cường hơn nữa cũng sẽ bởi vì thân thể không chịu nổi mà tan thành mây khói.

Phong Thái Thương rõ ràng là che giấu một sự thực, gã đã tu luyện một môn tuyệt học đỉnh cấp giúp làm cường tráng thể phách cực kỳ cường đại. Chỉ nhờ môn tuyệt học mà đã giúp thân thể của hắn có sinh mệnh lực đáng sợ, vượt quá sự tưởng tượng của võ giả bình thường.

Môn tuyệt học chưa biết tên đó, phối hợp với ý chí và tinh thần cường đại của bản thân Phong Thái Thương, chính là chỗ dựa để hắn có thể tiếp tục tồn tại trong thế giới sát lục này!

"Ta tới giúp hắn một tay!"

Phương Vân hạ xuống phía sau Phong Thái Thương, tâm niệm khẽ động, từ trong Thiên Đại vạn hóa chung, lấy ra mấy cọng linh thảo viễn cổ, trực tiếp dùng chân khí, chắt ra tinh hoa bên trong, dung nhập vào trong chân khí.

"A!"

Phương Vân vỗ một chưởng, chân khí ẩn chứa sinh cơ cường liệt liền tràn vào trong cơ nhục tàn dư, trong cốt cách của Phong Thái Thương. Dưới tác dụng của dược khí cường liệt, cốt cách tàn dư của Phong Thái Thương tỏa ra sinh cơ cường đại. Từng khối cơ nhục, gân mạch, huyết quản đã sinh trưởng với tốc độ mà mắt thường có thể nhìn thấy.

Cũng chỉ trong thoáng chốc, thân thể vốn đã bị thiêu hủy của Phong Thái Thương lập tức khôi phục nguyên dạng. Đối với võ giả đỉnh điểm mà nói, tác dụng của thân thể rất ít, quan trọng nhất là thần hồn của võ giả.

"Đây chính là một viên viễn cổ thần đan để trị liệu thần hồn, chắc là hữu dụng đối với ngươi."

Phương Vân búng tay một cái, búng một viên thần đan màu xanh nhạt ra. Viên đan dược này hình dạng trông như hột táo, nhưng trọng lượngthì còn nặng hơn cả một tòa núi nhỏ. Lúc bắn ra, mang theo một trận gió rít.

"Đa tạ!"

Phong Thái Thương lúc này trong mắt mới lộ ra vẻ mệt mỏi. Gã thở hắt ra một hơi, cuốn viên thần đan này vào trong miệng.

Chỉ lát sau, Phong Thái Thương liền đứng dậy, vết thương trên nhục thân của gã trên cơ bản đã khôi phục. Có điều trên thần hồn hiển nhiên là không khỏi nhanh như vậy được.

"Trên người ngươi chắc là tu luyện một môn tuyệt học cường hóa thể phách đúng không?"

Phương Vân mở miệng nói.

"Ừ!"

Phong Thái Thương gật đầu, không hề che giấu. Nếu như Phương Vân muốn gây bất lợi với gã, vừa rồi đã có rất nhiều cơ hội: "Ta tu luyện một môn gọi là là Cửu Chuyển thần thông, là một thiên công pháp mà ta ở trong thế giới dung nham này vô tình nhặt được."

Phong Thái Thương hơi dừng lại một chút, hơi do dự, cuối cùng vẫn lấy ra: "Một thiên Cửu Khâu võ học."

Phương Vân trong lòng chấn động, nhìn Phong Thái Thương với ánh mắt kỳ dị. Đây là lần thứ hai hắn gặp được Cửu Khâu võ học rồi. Lần đầu tiên là Phệ Ma thần thông, hiện tại lại là Cửu Chuyển thần thông ở trên người Phong Thái Thương.

Cửu Khâu chính là võ học của ma thần cửu châu thời viễn cổ, đặc điểm của nó là, tất các công pháp đều lấy thần thông để đặt tên. Loại tuyệt học này, chỗ cường đại nhất là luyện được ra một loại thể phách và một loại sinh mệnh lực cường đại không gì sánh bằng.

"Thì ra là vậy!" Phương Vân gật đầu, trong mắt lộ ra vẻ bừng tỉnh. Phong Thái Thương có được Cửu Khâu võ học, vậy nguyên nhân mà hắn chịu được một kích toàn lực của Dung Nham Hỏa Hoàng mà không chết là có thể giải thích được.

Cửu Chuyển, Cửu Chuyển, võ học của viễn cổ ma thần, vốn là cực kỳ cường đại trên phương diện cường kiện thể phách. Cửu Khâu võ học trên người Phong Thái Thương không nghi ngờ gì nữa là may mắn trong loại này, một lần tử kiếp là một lần chuyển.

"Cửu Khâu? Cáu ngươi đang nói gì vậy? Cái gì là Cửu Khâu?"

Tu La võ tướng cuối cùng cũng không nhịn được mà lên tiếng hỏi. Lão nghe mà như đi lạc vào sương mù.

"Đây là tuyệt học cường đại của một số ma thần cường đại thời đại viễn cổ ở Trung Thổ Thần Châu. Ngươi tương lai tới Trung Thổ Thần Châu sẽ biết thôi!" Phương Vân sơ lược giới thiệu lại một lượt võ học mạnh nhất của Trung Thổ như Tam Phần, Ngũ Điển, Bát Tác, Sĩ Tại. Lão già nghe mà động lòng không thôi: "Không ngờ còn có loại võ học như vậy. Thế giới như thế mới tính là thịnh thế võ đạo chân chính!"

Trong ngôn ngữ của Tu La võ tướng không chút che giấu sự chờ mong của mình. Trung Thổ Thần Châu vốn rất có sức hấp dẫn đối với võ giả của thế giới này.

Phương Vân chỉ cười cười, không nói nhiều. Người biết Tam Phần, Ngũ Điển, Bát Tác, Cửu Khâu không ít, có điều người có thể tu luyện một cách chân chính lại không nhiều. Tu La võ tướng cho dù là tới Trung Thổ cũng cần phải có cơ duyên cực lớn mới có thể có được những võ học này.

"Đi thôi, nơi này hiện tại có chút không yên bình rồi." Phương Vân gọi hai người.

"Muốn đi à? hừ! Quá muộn rồi!"

Đột nhiên một tiếng quát lạnh như núi băng của nữ tử từ trên trời truyền tới, trong nháy mắt, bầu trời đỏ rực hóa thành màu xanh, một cỗ chân khí cực lạnh bao trùm trời dất, dung nham đang sôi sục trong nháy mắt đóng băng, bên trên kết ra một tầng sương lạnh dày cộp.

"Hàn Băng cung chủ!"

Tu La võ tướng sắc mặt đại biến, hô lên thất thanh. Cỗ chân khí này cường đại vô cùng, làm đóng băng hư không, ngưng hóa chân khí. Trong đầu Tu La võ tướng chỉ kịp lóe lên một ý nghĩ, lập tức chân khí ngưng kết, một luồng khí lạnh cường đại xâm nhập vào cơ thể, đan điền đóng băng, chân khí đông cứng, Tu La võ tướng lập tức đóng băng.

"Rắc rắc!"

Trong tiếng đóng băng, Phương Vân, Phong Thái Thương, toàn bộ đều bất động, không gian xung quanh ba người trong vòng một trăm dặm toàn bộ bị một cỗ chân khí cực lạnh chí âm chí hàn này đóng bang lại.

"Ha ha ha!"

Trong tiếng cười lẳng lơ, một bóng người màu lam nhạt giống như tiên tử từ trên không hạ xuống, lặng lẽ không tiếng động hạ xuống một khối băng lớn. Nữ tử này đầu buộc búi tóc, cài châm bằng gỗ mun, tóc như mây, rủ xuống sau gáy đen nhánh.

Dung mạo của ả thanh tuyệt, tú lệ, khuynh quốc khuynh thành, lần đầu tiên nhìn thấy sẽ mang tới cho người ta một loại cảm giác kinh diễm. Chỉ có điều, vẻ lãnh mạc, băng lãnh trên mặt ả lại khiến người ta có một loại cảm giác như cự tuyệt người khác từ ngàn dặm, thủy chung không thể tiếp cận.

"Võ giả thiên ngoại. A, cuối cùng cũng thuộc về Hàn Băng cung ta rồi. Đợi quay về cung chủ, sẽ dùng Xá Nữ thần công, luyện hóa ba người này làm nô đãi, vĩnh viễn chịu sự nô dịch của ta.

Hàng Băng cung chủ khóe miệng lộ ra một nụ cười lạnh, năm ngón tay giống như là dương chi bạch ngọc xòe ra, chỉ xuống bên dưới: "Đi!"

Khôi băng có thể tích khổng lồ, bao phủ phải mấy trăm dặm lập tức thu nhỏ lại, trong nháy mắt liền nhỏ lai giống như một chiếc khuyên tai, bị Hàn Băng cung chủ thu vào trong lòng bàn tay.

"Đi!"

Hư không lóe sáng, Hàn Băng cung chủ lập tức hóa thành một đạo cầu vồng, oanh nhập hư không, muốn quay về Vô Lượng ma vực, trong Hàn Băng cung.

"Rầm!"

Một mảng băng vỡ hỗn hợp với lửa đỏ, rơi vào trong vùng nham thạch nóng chảy. Trên trời cao giống như là rơi một trận mưa lửa.

"Hỏa chân nhân, ngươi dám!"

Giọng nói phẫn nộ của Hàn Băng cung chủ từ sâu trong không gian vang lên, chỉ thấy ánh sáng màu lam lóe lên, Hàn Băng cung chủ hình dáng tú lệ, huynh quốc khuynh thành lại từ trong không gian nứt gãy bắn ra.

Da thịt vô cùng mịn màng của ả đầy những mảng đỏ rực như lửa. Ngực ả phập phồng kịch liệt, đôi mắt đẹp phẫn nộ nhìn lên không trung.

"Hàn Băng cung chủ, lão phu khuyên ngươi bỏ tên võ giả thiên ngoại này xuống. Trên người tên này ẩn chứa rất nhiều võ học thiên ngoại cường đại, hiện tại đừng nói là lão phu, cho dù là những người khác cũng không cho phép ngươi một mình ăn cả đâu."

Ánh mắt của Hàn Băng cung chủ nhìn về đằng xa, không gian tách ra như nước, một ánh sáng lửa hình ngươi mờ mờ, ban đầu chỉ to cỡ hạt vừng, màu như ánh nến, nhưng trong nháy mắt liền có một người toàn thân từ trên xuống dưới đầy ảnh lửa, còn đỏ hơn cả nham thạch, loại lực lượng đó giống như là ngay cả linh hồn cũng có thể thiêu đót.

Cả Vô Lượng ma vực, người có thể ngăn cản Hàn Băng cung chủ, lại có hỏa diễm đáng sợ như vậy, chỉ có Hỏa chân nhân của Liệt Hỏa chi cung. Võ giả của cả Vô Lượng ma vực, chỉ cần nhìn thấy đám lửa hình người là biết đó tất nhiên là Hỏa chân nhân của Liệt Hỏa chi cung.

Có điều, trước giờ chưa có ai nhìn thấy diện mục chân chính của Hỏa chân nhân. Tầng hỏa diễm ở xung quanh người y ngay cả thần thức cũng không thể xuyên thấu.

Đệ tam trọng ma nhân thế giới của Thủy Ma nguyên thư vốn chính là một biển nham thạch nóng chảy, sau khi Hỏa chân nhân xuất hiện, nhiệt độ ở xung quanh lập tức tăng lên, bên ngoài biển nham thạch nóng chảy, trực tiếp bốc lên hỏa diễm màu trắng cao hơn trăm trượng, đó chính là biểu hiện hỏa diễm đã đạt tới cực cao.

"Hàn Băng cung chủ, trong pháp khí của tên võ giả thiên ngoài đó có mấy vị huynh đệ Thanh Đồng, Bạch Ngân, Hoàng Kim của Liệt Hỏa chi cung chúng ta. Chúng ta không có ý làm địch nhân với cung chủ, có điều, cung chủ tốt nhất hãy thả tên trẻ tuổi đó ra, như vậy mọi người đều tốt."

Phía sau Hỏa chân nhân, lục hung khác của Liệt Hỏa cung đều bước ra. Sáu người đều đứng ở đằng xa, bên ngoài cơ thể đã dùng chân khí hộ thân, không dám đứng quá gàn Hỏa chân nhân.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio