Sau khi Ức vạn không gian thuẫn hình viên mãn, hóa thành con mắt không gian, Phương Vân cuối cùng có được thực lực mà võ giả Địa hồn cảnh giới mơ ước!
Khoảng cách giữa Địa hồn cảnh giới và Truyền kỳ cảnh giới rất lớn, về cơ bản, võ giả cấp Truyền kỳ không thể tranh vị trí số một với võ giả cấp Địa hồn được, sức mạnh có lớn đến mấy cũng vậy. Phương Vân vốn cũng không thể nào thoát ra khỏi chân lý này.
Nhưng Ức vạn không gian thuẫn hình lại khiến cho Phương Vân có thể mượn không gian chi lực, làm hao tốn cực đại sức tấn công của đối phương, khiến cho đòn tấn công của Phương Vân được bẻ cong trong vô số đoạn tầng không gian, hoặc giả lợi dụng lợi dụng không gian làm hao mòn chân khí của đối phương, từ đó làm cho thực lực của đối phương hạ thấp xuống bằng mình.
Điểm này, Phương Vân trước kia, khi giao thủ với Phệ ma tông chủ đã có được ấn chứng. Từ đó về sau, Phương Vân muốn áp chế võ giả Địa hồn thì e là còn có khi không thể. Nhưng từ đó lại có được thực lực ngang với cự nhân tông phái thượng cổ đúng nghĩa!
“Có thể đi được rồi!” Phương Vân lắc mình hạ xuống, xuyên qua không gian, xung thiên từ Thiên địa vạn hóa chung.
“Ầm!” Trong vực sâu bi thương, tinh mang màu xanh xung thiên, quang mang lớn mạnh, giống như trăm nghìn thái dương, tỏa ra quang mang chói mắt, chiếu sáng cả hư không hắc ám.
Quang mang phóng ra, Phương Vân cuối cùng đã kết thúc tu luyện và lại xuất hiện trong vực sâu bi thương. Từ khi Phương Vân vào Thiên địa vạn hóa chung ẩn tu, đến lần tái hiện này, trong vực sâu bi thương mới chỉ qua bảy, tám ngày, nhưng Phương Vân ở trong Thiên địa vạn hóa chung đã rất lâu rồi.
Để nhanh chóng nâng cao thực lực, tìm được phụ thân Phương Dẫn, Phương Vân đã dùng khá nhiều năng lượng để gia tốc thời gian, cho hàng trăm năm vội vã trôi qua, nhưng bên ngoài mới chỉ có mấy ngày trôi qua, cái này cũng là vì tiết kiệm thời gian.
“Hả? Thời gian này lại có người vào trong vực sâu bi thương!!”
Phương Vân vừa hiện thân lập tức cảm nhận được những thông tin hỗn loạn từ trong hư không. Hiển nhiên trong thời gian hắn không có đây lại có thêm thế lực mới vào trong vực sâu bi thương.
“Ít nhất là có mười hai người, hơn nữa lại từng có giao đấu!” Phương Vân khép hờ mắt cảm nhận, lập tức nhận ra được số người bên đối phương. Mười hai người này hiển nhiên thuộc những thế lực khác nhau, hơn nữa lại còn đối đầu nhau, thậm chí còn có giao thủ kịch liệt.
Tâm tư hai bên hiển nhiên đều hướng về đối phương, cũng không có ý gì khi để lại thông tin, vì vậy Phương Vân vừa mới xuất hiện đã dễ dàng cảm nhận được có người xông vào đây.
“A!” Đúng lúc này, một tiếng gầm kinh thiên vang ra từ sâu trong vực sâu bi thương. Âm thanh này mang theo sức mạnh hủy diệt mạnh mẽ, dù cách khá xa nhưng vẫn truyền tới được vị trí của Phương Vân. Hắn thậm chí có thể nhìn thấy, một vòng sóng đen có thể nhìn thấy bằng mắt thường không ngừng vươn tới chỗ mình.
“Thú vị đây, chẳng nhẽ có người giống mình, phát hiện ra nơi này tuy nguy hiểm nhưng lại là bảo địa tu luyện pháp khí Ngũ hành!”
Phương Vân suy nghĩ chốc lát, lập tức đi về hướng những gợn sóng phát ra, nhưng lần này hắn không che giấu tung tích của mình nữa, nếu trước kia hắn còn lo lắng hành sự cẩn trọng thì nay, sau khi Ức vạn không gian thuẫn hình đại viên mãn, hắn đã không cần lo lắng kiêng dè điều gì nữa.
Trong hư không hắc ám chỉ thấy có một cô ảnh rõ ràng, đang hướng về lòng vực sâu bi thương. Phương Vân vừa đi vừa không ngừng thi triển pháp quyết.
Chỉ thấy những oan linh bạch cốt, yêu linh bạch cốt, võ tướng bạch cốt tụ lại, không ngừng tỏa ra từ người Phương Vân, sau đó tán ra khắp nơi giống như sao băng!
Uy hiếp của Tà thần Di hoang còn chưa đi qua, Phương Vân cũng không dám thi triển Tà thần quốc độ, tránh lại bị Tà thần phát hiện. Nhưng, phái những tiểu binh tiểu tương đến khắp các ngõ ngách của vực sâu bi thương, thám thính tung tích của phụ thân thì hắn lại thừa sức!
Phương Vân rất cẩn thận, mọi tà binh tà tướng phái đi đều dùng Vô cưu thay đổi kí tức linh hồn, khiến chúng không phát ra tín hiệu của Tà đế quốc độ.
Tứ phương hầu Phương Dẫn đến nay chưa rõ tung tích, một mình Phương Vân với thuật phân thân, thì ý thức cũng bị ảnh hưởng. Những tà binh tà tướng này đâm ra lại hữu dụng. Vực sâu này nguy hiểm trùng trùng, một biến cố bất chợt không chừng có thể hủy diệt của đối tà binh tà tướng này.
Nhưng tà binh tà tướng trong Tà đế quốc độ được lợi thế là số lượng đông. Phương Vân căn bản không xót, chết thì chết rồi, quan trọng là thám thính hư không, tìm ra tung tích của phụ thân.
Thế là, Phương Vân giờ giống như trạm phát sóng vậy, đi tới đâu là tà binh tà tướng tản đến đó, trong chớp mắt, toàn hư không đã có hàng tỷ vạn tà binh tà tướng. Mà đây mới chỉ là cái móng tay trong Tà đế quốc độ!
“Ầm ầm!” Một tiếng nổ như tiếng sấm vang lên trong hư không hắc ám, những lôi quang ngoằn nghèo hiện lên ở trong lòng vực sâu bi thương, diện tích lôi quang vô cùng lớn, bán kính phải đến hơn hai nghìn dặm, rộng hoảng hơn chục cái kinh thành trên Trung Thổ.
Đây chính là tầng thứ năm Cuồng bạo lôi trường của vực sâu bi thương, nằm ở trung tâm của vực, cách tầng thứ tư Thi sơn cốt hải mà Phương Vân qua trước đó không xa lắm, khoảng hơn ba nghìn dặm, nhưng thực tế thì khoảng cách là một vạn tám nghìn dặm.
Khoảng cách bằng mắt và khoảng cách thực tế khác nhau khá xa, điều này là do hệ thống pháp tắc trong vực hoàn toàn hỗn loạn. Rất nhiều kết cấu không gian xiêu vẹo trùng điệp, khiến khoảng cách nhìn bằng mắt gần hơn rất nhiều!
Lôi đình trong Cuồng bạo lôi trường chia làm hai tầng, địa diện là âm lôi chí âm chi ám.
Âm lôi này đủ để khiến người trong đạo môn tan xác, vĩnh viễn không được siêu sinh. Mà trong vũ trụ lại là dương lôi màu lam chí dương chí cương. Những dương lôi này lại là khắc tinh với những người trong ma đạo, hiến cho thần hồn những người trong tà đạo bị hủy diệt!
“Một lôi trường lớn mạnh! Nếu không rõ nông sâu, mạo hiểm xông vào, thì e là bao năm khổ luyện sẽ bị dương lôi và âm lôi kẹp chặt rồi hủy diệt!” Phương Vân bước tới, khi nhìn thấy Cuồng bạo lôi trường cũng phải bất giác nhướn mày. Vực sâu bi thương tuy là thánh địa tu luyện Ngũ Hành, nhưng cũng là tử địa nhiều cạm bẫy, chỉ riêng Cuồng bạo lôi trường trước mặt cũng đủ để khiến những cường giả Truyền kỳ cảnh giới trên trung thổ gặp nguy hiểm rồi.
Ánh mắt Phương Vân sáng lên, nhưng lại nghĩ đến vị tông chủ Chiến Ma tông thượng cổ đó.
“Nếu không có Tam tượng khí, miền lôi trường này e là vị tông chủ đó không xông vào được!”
Phương Vân bỗng thấy lòng nặng trũi, đừng nói võ giả Truyền kỳ cảnh giới, Cuồng bạo lôi trường này, đối với võ giả Địa hồn cảnh giới cũng nguy hiểm.
Phương Vân không có chút chần chừ, cứ thế đi thẳng, dưới chân hắn, một đám hắc ám méo mó đang phát ra tiếng gầm gừ, sau đó hóa thành một bộ xương khổng lồ.
“Vào đi!” Phương Vân bước hẳn lên người Ngũ ngục cốt hoàng, đi vào trong Cuồng bạo lôi trường. Lôi trường lớn mạnh nơi đây và lôi đình viễn cổ chính là nơi thu thập nguyên tố Lôi tốt nhất, trong đó dương lôi âm lôi chính là hai nguyên tố Lôi thuần nhất mà Ngũ ngục cốt hoàng cần!
Nhưng, Cuồng bạo lôi trường tuy là một nơi hấp thu nguyên tố Lôi tốt nhất, nhưng lôi đình nơi đây lại không phải ai cũng hấp thu được. Đây cũng là suy đoán mà ra, tại sao vực sâu bi thương là nơi tu luyện pháp khí ngũ hành tốt nhất nhưng người hấp thu được ngũ hành chi lực, tế khởi pháp khí thì lại rất ít.
Thậm chí ngoài bản thân ra, Phương Vân còn chưa thấy có cường giả nào tế luyện được pháp khí!
“Ầm!” Hàng nghìn hàng vạn lôi đình nổ bên tai Phương Vân, dương âm thiên không và âm lôi địa diện ập tới. Thế giới trong mắt đã hoàn toàn bị lôi đình chiếm cứ, căn bản không nhận diện được không gian, giống như bức tranh ngày tận thế vậy!
Hai chân của Ngũ ngục cốt hoang chợt biến mất, hóa thành một lôi trì hắc ám khổng lồ, âm lôi cuồn cuộn dấy lên từ bên dưới tràn vào trong lôi trì. Ngũ ngục cốt hoàng bị âm lôi chí âm chí nhu mang tính hủy diệt đập vào, gào lên vang dội, vương miện trên trán sáng lên vài phần.
Khi nửa người Ngũ ngục cốt hoàng hóa thành lôi trì, hấp thu âm lôi thì hàng trăm tia dương lôi chí dương chí cương từ trên không đổ xuống, đánh vào Phương Vân trên đỉnh đầu Ngũ ngục cốt hoàng.
Phương Vân không cử động, tinh quang trong mắt sáng lên, dương lôi khắp trời còn cách hàng trượng thì bị gãy giữa chừng, rơi xuống lôi trì, làm dấy lên những gợn sóng.
Bẻ gãy không gian! một năng lực mới nữa khi Phương Vân đạt tới Truyền kỳ cảnh giới!
Dương lôi chí dương chí cương, giống với thứ Tam tượng pháp khí phóng ra. Loại lôi đình viễn cổ hùng mạnh này, Phương Vân trước kia không thể bẻ gãy được, nhưng nay hắn đã đạt tới Truyền kỳ cảnh giới, Ức vạn không gian thuẫn hình đã đại viên mãn, cuối cũng đã có thể bẻ gãy được dương lôi đáng rồi!
Sau khi Ức vạn không gian thuẫn hình đại viên mãn, sức tấn công của Phương Vân vẫn ở cấp thấp, nhưng sức phòng ngự thì đã bất bại. Cuồng bạo lôi trường này chỉ là đề thi với hắn thôi mà!
Phương Vân xác định phương hướng rồi lập tức điều khiển Ngũ ngục cốt hoàng đi về hướng hắn cảm nhận được cuộc ẩu đả.
“Vực sâu bi thương, người sống đừng vào, nếu không sẽ chết! Người kia, cút đi!” Chợt có một ý thức mạnh mẽ giống như kinh lôi ập tới, va mạnh vào người Phương Vân. Giọng nói đó vừa dứt, trong Cuồng bạo lôi trường, lôi đình vô cùng dường như bị một bàn tay vô hình nhào nặn, trong chớp mắt, tụ lại thành một nhân hình cao lớn khoảng tám thước, đứng lù lù trước mặt Phương Vân.
Người này vừa xuất hiện, một sát khí phi nhân lập tức cuộn lên tứ phía như những lớp lang. Người này toàn thân là nguyên tố lôi đình tổ thành, tóc dài hất lên, để lộ ra đôi mắt lạnh lùng hằn học nhìn vào Phương Vân. Thế nhưng bốn mắt nhìn nhau, người này giống như nhìn thấy quỷ vậy, kinh ngạc thốt lên: “Là ngươi! Sao vẫn chưa chết!”