Nàng trầm tư chốc lát nói:
- Phu quân, thiếp lo lắng nhất chính là triều đình sẽ can thiệp, ở Sở Châu có phu quân làm chỗ dựa thì không sợ, nhưng ngoài Sở Châu thì sao? Hơn nữa chuyện này liên quan đến lợi ích của triều đình, nếu như Hoàng đế hạ thánh chỉ, sẽ xuất hiện rất nhiều vấn đề.
- Ta mới vừa nói rồi, triều đình cùng quan phủ nàng không cần lo lắng, ta có kim bài của Thái hậu, có Thái hậu thay ta là chỗ dựa, ta hiện tại lo lắng chính là làm sinh ý gì, phương pháp như thế nào, hơn nữa thời gian không nhiều lắm, ta chỉ biết trong này là một cuộc buôn bán rất lớn, về phần buôn bán như thế nào, ta không có thời gian cùng tinh lực đi lo, mà nàng là thiên tài trong lĩnh vực này, cho nên giao cho nàng là thích hợp nhất.
Phượng Vũ nghe nói có kim bài Thái hậu, sầu lo lớn nhất trong nội tâm nàng cũng tan thành mây khói, nàng lập tức trở nên mãn nguyện, trong đầu nàng hiện lên vô số mấu chốt buôn bán cùng đường đi, nàng quyết tâm làm một cuộc mua bán trước nay chưa từng có, Phượng Vũ tâm đã nhảy loạn, nàng quay đầu hướng A La nói:
- A La, đem giấy bút cho ta!
Kỳ thật Vô Tấn không chỉ muốn ở lần chuẩn bị chiến tranh này kiếm một số lớn, hắn còn muốn có thể được Tề Gia toàn lực ủng hộ, đây cũng là một trong những nguyên nhân hắn muốn kết hôn với Phượng Vũ. Chỉ là bọn hắn vừa mới lập gia đình, hắn còn không có ý định nói ra việc này, hắn sợ Phượng Vũ nhạy cảm, cho là mình là nhìn trúng tài lực của Tề Gia mới lấy nàng, nhưng hôm nay hồi môn, hắn nhất định sẽ cùng Tề gia nói tới sự tình viện trợ, hắn hy vọng Phượng Vũ có thể ở chuyện này trợ giúp mình.
Phượng Vũ tiếp nhận giấy bút, nàng không viết ngay, khi gần đến Tề phủ, cũng viết không được cái gì, nàng liếc qua trượng phu, thấy hắn đang trầm tư không nói, liền cười hỏi:
- Phu quân, chàng đang suy nghĩ gì vậy?
- Không có gì, ta nghĩ lúc nữa nên nói gì cùng nhạc phụ cùng mọi người.
Phượng Vũ là nữ tử cực kì thông minh, nàng lập tức đã minh bạch ý tứ của trượng phu, đợi lát nữa cùng với Tề gia đàm phán, đạt được trợ giúp của Tề gia, cái này đối với hắn phi thường trọng yếu.
Kỳ thật Vô Tấn có chút suy nghĩ nhiều, nữ nhân chính là như vậy, một khi lập gia đình, hơn nữa sau khi dâng toàn bộ thể xác và tinh thần cho trượng phu, tâm tư các nàng đều đặt ở trên người trượng phu. Phượng Vũ đối với thực lực nhà mẹ đẻ là rất tinh tường, nàng biết nhà mẹ đẻ có thể trợ giúp những gì, liền cười nói:
- Chàng không cần lo lắng, đợi lát nữa thiếp và chàng cùng một chỗ đàm phán, thiếp rất nắm chắc.
Vô Tấn thấy Phượng Vũ thay mình cân nhắc chu đáo, trong lòng của hắn đối với nàng thập phần cảm kích, liền cười, nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc của nàng:
- Thật là làm cho nàng khó xử rồi.
- Phu quân!
Phượng Vũ ôm cổ trượng phu, động tình làm nũng nói:
[CHARGE=]
- Một ngày phu thê, trăm năm ân ái, đã là sự tình của phu quân, sao có thể để phu quân lo toan một mình?
. . . . . .
Tề gia vì Phượng Vũ hồi môn mà chuẩn bị nghênh đón long trọng, trên thực tế loại hoan nghênh này thêm long trọng là vì Tự Lương Vương Hoàng Phủ Vô Tấn đã trở thành con rể Tề gia, mà Tề gia thì rất coi trọng người con rể Vương gia này.
Trước cửa Tề phủ đã tụ tập mười mấy người, khi xe ngựa của Phượng Vũ vừa xuất hiện trong mắt bọn hắn, mọi người cùng một chỗ hô lên:
- Đến rồi! Đến rồi!
Tề Vạn Niên vuốt râu cười ha ha không ngừng, hắn có rất nhiều lời, chính là muốn hôm nay cùng Hoàng Phủ Vô Tấn hảo hảo nói chuyện.
Xe ngựa chậm rãi dừng lại, Vô Tấn xuống xe ngựa trước, sau đó đưa tay vịn Phượng Vũ từ trong xe đi ra, động tác nhỏ này lại để cho tất cả mọi người của Tề Gia vui mừng mà nở nụ cười, điều này nói rõ, cặp vợ chồng này tối hôm qua động phòng rất hòa hợp mỹ mãn.
Phượng Vũ thấy cha mẹ cùng gia gia ở phía trước, liền kéo Vô Tấn đi đến, hai người cùng một chỗ quỳ xuống, Phượng Vũ nói:
- Con gái Phượng Vũ mang theo nữ tế hồi môn, xin thỉnh an tổ phụ, phụ thân!
- Nữ tế Vô Tấn, tỉnh an tổ phụ, nhạc phụ!
Tề Châu đứng trước nhất liền tranh thủ dậy bọn hắn nâng:
- Mau mau đứng lên! Đều là người trong nhà rồi, không cần khách khí như vậy.
Lúc này, cửa lớn lập tức vang lên tiếng pháo đinh tai nhức óc, người Tề Gia liên tục tiến lên hoan nghênh bọn họ hồi môn, Tề Châu vội vàng tách mọi người ra, đem cánh cửa Tề phủ mở ra.
Đại Ninh đối với hồi môn cũng không có quá nhiều nghi thức, coi đây chỉ là một loại biểu tượng, ý nghĩa nhà gái đã tiếp nhận con rể này, đối với nhà bình thường, nữ nhi nữ tế hồi môn sẽ xếp đặt tiệc rượu, mời thân nhân bằng hữu vui say một hồi, mà đối với đại gia tộc, ngoài mở tiệc vui vẻ ra, cha mẹ và trưởng bối nhà gái còn cùng với nữ nhi nữ tế nói chuyện, hiểu rõ bọn hắn an bài đối với sinh hoạt tương lai như thế nào, bình thường nhà mẹ đẻ sẽ trợ giúp chút ít.
Cụ thể cũng không có quá nhiều nghi lễ, tất cả các nhà chủ yếu là mở tiệc mời khách vui vẻ làm chính, nhưng vẫn có một quy củ chung, kia chính là nữ tế qua cửa, con rể qua cửa, thì chính thức được nhà gái tiếp nhận.
Ở trong rất nhiều cặp mắt nhìn chăm chú, Phượng Vũ kéo tay Vô Tấn, hai người cùng một chỗ đi qua cánh cửa Tề Gia, người ở bốn phía Tề gia cùng một chỗ hoan hô lên, tiếng vỗ tay nhiệt liệt.
. . . . . .
Trong thư phòng Tề Vạn Niên, Vô Tấn cùng Phượng Vũ ngồi xuống, trong phòng ngoại trừ Tề Vạn Niên ra, còn có con trai trưởng Tề Châu cùng con thứ tư Tề Hoàn, đây là lần thứ nhất bọn hắn dùng thân phận người một nhà nói chuyện.
Ở trong buổi nói chuyện này, chuyển đổi nhân vật là trọng yếu nhất, Vô Tấn như thế nào từ một Tự Lương Vương biến làm thành con rể Tề Gia, loại biến hóa thân phận này, quan hệ như thế nào hòa hợp, như thế nào trừ đi xấu hổ giữa bọn hắn, cái này cần một người ở giữa câu thông.
Mà Tề Phượng Vũ chính là người đó, nàng cũng biết rõ điểm này, cho nên chủ động ngồi ở bên cạnh Vô Tấn.
Tề Châu cười cười, đem sự kiện ép buộc bắt đầu nói ra:
- Sự kiện ép buộc lần này, ta đã về trễ một bước, không nghĩ tới lại đánh cho thảm liệt như vậy, Bách Phú thương hội cơ hồ bị triệt để bài trừ khỏi Đông Hải quận, ở Giang Ninh phủ, Bách Phú cùng Đông Lai cũng đồng dạng tổn thất thảm trọng, chuyện này khiến cho trong triều oanh động rất lớn, ta được tin tức, có khả năng Hộ bộ sẽ phái người đến điều tra việc này.
Tề Hoàn có chút lo lắng, hắn vội hỏi:
- Đại ca, tin tức chuẩn xác không? Ta nói là chuyện Hộ bộ muốn phái người đến điều tra chuyện này.
- Nhạc phụ, chuyện này ta cũng biết một chút.