Giờ khắc này, Thân Quốc Cữu bỗng nhiên đã minh bạch nguyên nhân vì sao Hoàng Phủ Vô Tấn đem người Thân gia thả ra rồi, đem đệ đệ hắn thả ra, Thân Uyên làm Ngự Sử Trung Thừa kiêm Đại Lý Tự Khanh, giờ Thân Kỳ Võ chuẩn bị làm Binh Bộ Thị Lang, còn có nữ tế của con trai trưởng hắn làm Hán Trung tổng quản, nghe nói môt đứa con trai khác cũng sắp phong làm Kim tả vệ Đại tướng quân. Trong những người Thân gia được thả ra, nghe nói còn có mấy cái sắp đi địa phương đảm nhiệm Thứ sử, hơn nữa còn có Thân tướng quốc, Thân thái hậu cùng Thân đại nguyên soái, Ung kinh thật là Thân gia độc chiếm thiên hạ rồi.
Hoàng Phủ Vô Tấn là sợ đệ tử Thân gia không đủ, mới đem bọn họ thả ra. Như vậy, hắn có thể công khai hướng người trong thiên hạ nói, Ung kinh ngoại thích soán nghịch.
Thân Quốc Cữu toát mồ hôi lạnh, Thái hậu đã trúng kế “gậy ông đập lưng ông” của Hoàng Phủ Vô Tấn, lại còn hồ đồ không có cảm giác.
- Không được, ngươi không được tiếp nhận chức vị này!
Thân Quốc Cữu không chút khách khí cự tuyệt thỉnh cầu của nhi tử, Thân Kỳ Võ giống hệt bị giẫm một cước, rơi vào vực sâu vạn trượng, trên mặt lộ ra vẻ uể oải cực độ. Hắn ở Giang Ninh bị bắt, cái tư vị tuyệt vọng bị nhốt này thoáng cái lại xông lên đầu, hắn cũng nhịn không được nữa, “ bịch!” quỳ rạp xuống trước mặt phụ thân, xúc động phẫn nộ mà nói lớn:
- Phụ thân, vì cái gì không được!
Thân Quốc Cữu mặt trầm xuống, lạnh lùng nói:
- Ngươi nói chuyện với phụ thân như vậy sao?
Thân Kỳ Võ té trên mặt đất, buồn bã bi thương, khóc ròng nói:
- Phụ thân, Giang Ninh phủ bị bắt, bị nhốt mấy tháng, không người nói chuyện, không có sách, ở trong tiểu viện ếch ngồi đáy giếng, cái loại thống khổ này, hài nhi đã tuyệt vọng, cho là cả đời này của mình đã xong, nhưng cô cô lại bất kể hiềm khích lúc trước, bổ nhiệm hài nhi làm Binh Bộ Thị Lang, rốt cục đã bắt đầu nhân sinh mới, chẳng lẽ phụ thân còn muốn cho hài nhi rơi vào địa ngục sao?
Thân Quốc Cữu thở dài, trong nội tâm đối với nhi tử tràn ngập thương cảm, hắn liền tranh thủ nâng nhi tử dậy:
- Hài tử, là phụ thân không tốt, không nên quát ngươi như vậy, ngươi ngồi xuống, nghe phụ thân nói cho ngươi hiểu.
Thân Kỳ Võ lau nước mắt, ngồi ở trước mặt phụ thân, giống như hắn đang nghe phụ thân dạy học lúc còn bé vậy, Thân Quốc Cữu chỉ có một nhi tử, hắn cầm chặt tay của con trai, chậm rãi nói:
- Ngươi biết, Thái hậu tại sao lại bổ nhiệm ngươi làm Binh Bộ Thị Lang không?
Thân Kỳ Võ gật gật đầu:
- Hài nhi trong nội tâm minh bạch, đây là tín hiệu Thái hậu muốn cùng phụ thân hòa giải, bên ngoài thế cục nguy cấp, Thái hậu sứt đầu mẻ trán, chỉ có thể cầu phụ thân rời núi, bổ nhiệm hài nhi chính là nàng hướng phụ thân chịu thua.
Thân Quốc Cữu cười cười, không tệ, nhi tử vẫn có chút ánh mắt:
- Ân! Ngươi nói không sai, Thái hậu xác thực là hướng ta chịu thua, nhưng ngươi biết, ta vì sao không cho ngươi tiếp nhận bổ nhiệm không?
Thân Kỳ Võ cúi đầu xuống suy nghĩ một chút nói:
- Phụ thân là muốn lấy lui làm tiến, bức bách Thái hậu nhượng bộ lớn hơn sao?
- Đây chỉ là một nguyên nhân, cũng không phải nguyên nhân chủ yếu.
Thân Quốc Cữu thở dài, lại nói:
- Ngươi biết ta cùng Thái hậu mâu thuẫn ở chỗ nào không?
- Hài nhi có nghe thấy, phụ thân là muốn phổ biến Chính Sự Đường chế độ, huỷ bỏ Thái hậu nhiếp chính chế độ, mà Thái hậu quyết không đáp ứng, cho nên mới có sự kiện Văn Tâm Xã.
- Kỳ thật huỷ bỏ Thái hậu nhiếp chính chế độ chỉ là một loại biểu tượng, mâu thuẫn của chúng ta chính là đến cùng thiên hạ mang họ gì, thiên hạ đến tột cùng là họ Hoàng Phủ, hay là họ Thân. Cô cô ngươi cùng Nhị thúc muốn cho thiên hạ mang họ Thân, mà ta không đáp ứng, cho nên mới có chuyện Thân Tế phong làm Tần vương, ta đi Hán Trung làm Quận Vương, vốn nghĩ cô cô ngươi sẽ thu liễm, nhưng khi thấy nàng lại phong Thân Uyên làm Ngự Sử Trung Thừa kiêm Đại lý tự khanh, ta liền biết rõ mâu thuẫn của chúng ta đã rất sâu, rất khó điều hòa trở lại.
Thân Kỳ Võ lắp bắp kinh hãi:
- Thế nhưng mà. . . . Điều này sao có thể? Người trong thiên hạ sẽ không tiếp nhận.
- Phải! Ta cũng biết không có khả năng, nhưng bọn hắn không cho rằng như vậy, một bước lạc lối, muốn quay đầu lại thật sự rất khó. Như Nhị thúc Thân Tế của ngươi, hắn chịu buông tha tước vị Tần vương sao? Còn cô cô ngươi nữa, nàng chịu buông bỏ quyền lực trong tay sao? Thậm chí ngay cả ngươi cũng vì một Binh Bộ Thị Lang không có thực quyền cùng ta cãi vã. Bởi vậy có thể thấy được, muốn bọn hắn buông bỏ lợi ích đã có, cơ hồ là không thể nào, mà không buông bỏ lợi ích, kết quả cuối cùng là Thân gia soán vị, con đường này đi đến cuối cùng là như vậy.
Thân Kỳ Võ cũng là người thông minh, minh bạch điểm này, trong lòng của hắn liền buông xuống, hắn yên lặng nhẹ gật đầu:
- Phụ thân, hài nhi đã minh bạch, hài nhi sẽ cự tuyệt bổ nhiệm của Thái hậu.
Thân Quốc Cữu vui mừng mà vỗ vỗ bả vai nhi tử:
- Không hổ là nhi tử của Thân Trăn ta, biết dừng lại đúng lúc, bất quá phụ thân cũng sẽ không bạc đãi ngươi.
Hắn lấy ra một kim bài đưa cho nhi tử, thấp giọng nói:
- Ngươi có thể giả bệnh nhanh chóng xuôi nam đi Thục Châu, đến Giao Chỉ quận, Thứ sử Giao Chỉ quận Vương Bạc là môn sinh của ta, Thứ sử Cửu Chân quận Triệu Vĩ cũng là tâm phúc của ta, ta ở Giao Chỉ quận cùng Cửu Chân quận nuôi ba ngàn tư quân, ngươi có thể chỉ huy nhóm tư quân này, kim bài này là kim bài điều binh.
Thân Kỳ Võ gật gật đầu, hắn hiểu được ý tứ của phụ thân, phụ thân muốn cho mình một đường lui:
- Hài nhi đã minh bạch, hài nhi lập tức xuất phát.
Đúng lúc này, ngoài đình truyền đến thanh âm bẩm báo của quản gia:
- Lão gia, Bạch Tướng quốc đến, xin cầu kiến lão gia!
Bạch Tướng quốc là Bạch Minh Khải, nhất định là nhận lệnh của Thái hậu mà đến, Thân Quốc Cữu lập tức nói:
- Ta đã biết, mời hắn đến ngoại thư phòng chờ một chút.
Hắn lại hướng nhi tử nói:
- Sau khi ngươi tới Thục Châu, không nên trực tiếp theo đường bộ đi Giao Chỉ, đường bộ rất gian nan, ngươi trước đi Hợp Phổ quận, tìm Tân Long thương hội, đó cũng là sản nghiệp của vi phụ, chỗ đó có hơn mười chiếc thuyền biển, ngươi có thể ngồi thuyền hướng Long An cảng của Cửu Chân quận, từ nơi ấy lên bờ, tư quân ngay ở Long An cảng.