Hoàng Tử Băng Và Công Chúa Đa Tính Cách

chương 18: happy ending

Truyện Chữ
Trước
Sau
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Khánh ngạc nhiên, vui mừng, cứ ngỡ San nhớ nha cậu thì San nói tiếp:

- gọi cậu là Khánh. . . .. nhé !

K để lại sự thất vọng hiện lên Khánh gật đầu nhẹ nhàng, Khánh thúc giục San đi nghỉ ngơi nhưng cô nàng này nhất quyết k chịu, vẫn cứng đầu như xưa.

Thời gian đầu San rất khó khăn để nói một cách lưu loát, nhưng dưới sự động viên và dốc thúc của Khánh, San đã nói được cách bình thường, còn việc đi lại thì vẫn còn đang tập dài dài, ngày nào Khánh cũng dẫn San ra vườn tập đi, San như một đứa bé tập đi, còn Khánh thì nói ngày càng nhiều hơn xưa, cười thường xuyên hơn, quan tâm nhiều hơn tới người khác, dù mọi việc trôi qua rất bình yên nhưng San vẫn k tài nào nhớ được Khánh là ai . . . . .

hôm nay cứ như ọi ngày, Khánh tập cho San đi xong thì đưa cô vào nhà, San ngồi trên xe lăn thấy bực nên cố tập đi, vừa ra khỏi cửa San đã tới căn phòng khác, bất giác San ngã xuống nền nhà, San khó nhọc ngồi dậy, vừa ngồi dậy thì San bắt gặp bức ảnh treo nơi đầu giường người con trai trong ảnh k ai khác là Khánh, còn người đứng bên cạnh là một cô gái xinh đẹp như thiên thần, tinh khôi trong tà áo cưới trắng tinh, bức ảnh như vẽ lên cặp thiên thần trong mơ, bàn tay San đưa lên môi run cầm cập, những giọt nước mắt lăn dài, San và Khánh từng đám cưới ư ? tại sao cô k nhớ gì cả, thì ra cái cảm giác ấm áp kia là của Khánh, nhưng . . . tại sao . . .. đầu San đau buốt, những mảnh vụn kí ức hiện về, từ ngọt bùi cho tới cay đắng, từ yêu thương tới căm hận, và hình ảnh cuối cùng kịp hiện diện trước khi San ngất đi là Khánh, mình Khánh với nỗi cô đơn dài vằng vặc, San ngất đi chìm vào mớ kí ức hỗn loạn, Khánh từ phòng tắm bước ra thấy San nằm bất tỉnh trên nền đất hốt hoảng đưa San vào bệnh viện.

. . . . tại bệnh viện . . . .

- cô ấy k sao cả, chỉ là chứng mất trí hay khiến con người ta đau đầu khi nhớ lại thôi.

vị bác sĩ ân cần, Khánh yên tâm hơn khi nghe bác sĩ nói, San vừa mở đôi mắt ướt đẫm nước mắt thì đã thấy Khánh ngồi bên cạnh.

- em cảm thấy sao rồi ! còn đau đầu k ! - Khánh -

- Khánh . . . . em xin lỗi . . . xin lỗi vì đã quên anh, xin lỗi vì k thể nhớ anh, xin lỗi vì khiến anh phải đau lòng. . . . .

mắt San hoa lên, Khánh mỉm cười lau đi những giọt nước mắt:

- đồ ngốc ! anh mới phải xin lỗi em, vì anh nên em mới phải ra như vầy còn nữa. . . . dù em có ra sao, dù em có quên anh thì chắc chắn một điều anh vẫn sẽ mãi mãi yêu em, em mãi mãi là vợ của Hoàng Gia Lâm Khánh này, có biết k.

San mỉm cười hạnh phúc, một hạnh phúc thật trọn vẹn, tình yêu thật đẹp, "bốp.....bốp......bốp" những tràng pháo tay vang lên ngoài cửa:

- phim hay quá ! - Jin phấn khiach -

- chị dâu . . . khi nào mới cho em bế cháu đây ! - Như -

- ngay sau khi tổ chức lại hôn lễ. - Khánh hùa theo -

ngay lập tức nhận được cái nhéo đau điếng của San, Tuấn lắc đầu ngán ngẩm:

- trong đó có mi đấy nh . . . - Ngọc trêu -

San cười cách hạnh phúc, cuối cùng thì sau cơn mưa trời lại sáng, đang vui vẻ là thế từ ngoài giọng nói vọng vào

- mấy đứa tổ đứa hôn lễ cùng ngày đi.

cả đám im phăng phắc, cố xử lí cái thông tin kia Khanh trề môi:

- sao vậy ! phản đối thì giơ tay . . .

lập tức chàng trai kia giơ cao tay phản đối, Khanh nheo mày khó hiểu thì lập tức Khánh nói:

- làm vậy để chấn động toàn cầu à !

- còn nữa, lễ cưới mà làm chung thể nào cũng có chiến tranh nữa cho coi, mà ta sắp làm vua rồi nhá, t k chấp nhận ! - Jim kịch liệt phản đối -

- còn mi, duyên cớ nào làm sao mà phản đối - Khanh hỏi Tuấn -

- ờ thì phản đối chung cho nó có bạn có bè nó vui ấy mừ, với ta càng chấn động càng tốt, có chiến tranh càng tốt ! - Tuấn cười giả lả -

vừa nói xong quay lại nhìn tam cô nương thì mặt nàng xì khói đen làm mấy anh chàng im re k tient động, San nói:

- sao lại k làm chung . . . - San giằn giọng -

- mất mặt lắm hả . . . . - Như điên tiết -

- ờ thì . . . ta hùa theo cho vui - Ngọc thờ ơ -

(haizz vợ chồng cha nội này đồng tâm ghê ==') vậy là mấy chàng ta nuốt nước bọt đồng ý

... tháng sau......

lễ cưới gây chấn động toàn cầu, trước đó tháng khi hoàng gia Anh và ông Hoàng mafia và vừa kinh doanh đồng loạt tuyên bố tổ chức chung lễ cưới xuyên quốc gia đã làm chấn động toàn cầu, trên mỗi tờ bào chí, sách, truyện, tí vì ngày nào cũng bàn về đám cưới lớn nhất hành tinh này.

Lễ cưới dự định tổ chức tuần lễ, số khách dự định k dưới triệu người, việc cử hành hôn lễ sẽ cử hành theo kiểu cổ điển tới hiện đại, các khu resort k ngừng trang hoàng, gửi giấy mời, mong cặp đôi ghé thăm.

việc tổ chức hôn lễ bận là thế, mà cặp đôi vẩn có thời gian dạo phố, shopping, ăn uống và vui tươi

. . . . tại nhà . . . .

- anh à ! được rồi đi rước dâu đi - Như hối -

- ế ! con pé kia tí nữa Jim tới rước dâu mà mi còn ngồi đây ăn sáng chơi game hả - Khánh -

- thì khi nào tới đợi em thay đồ là đi í mà !

Khánh lắc đầu bó tay với con em gái, ế . . . mà lát nữa anh đi rước dâu papa đi cùng thì ai đưa cô em ngỗ ngáo này, đang thắc mắc Khanh bước vào, Như vớ được vàng Khánh cười nham hiểm làm Khanh sợ sợn gai ốc:

- gì mà mi cười ghê vậy o.o !

- anh Khanh đợp giai ^^ . . . . đi rước dâu chung với em đi . . .. - Khánh năn nỉ -

Khanh lùi ra xa vài bước rồi chuốc luôn, Khánh vồ đầu bức tai, hồi lâu lôi cái điện thoại ra:

- ê ! Jim . . . trước khi rước em ta đi, mi ghé rước vợ ta trước đã . . .

ông Hoàng đang uống nước phun hết cả ra, ai đời lại nhớ em rể rước giùm chứ ==', Khánh ngây thơ:

- có sao đâu ! tiện đường mà . . . .

- anh còn đứng đây à ! mau đi rước dâu đi. . .

Như sửng cồ lên, làm Khánh muốn thủng màn nhỉ, ông Hoàng lật đật chạy về nhà đưa dâu (chậc . . . khổ thân ông già, ai mượn sinh cho lắm vào . . . . ), bây ông hoàng nói ước gì chỉ sinh đứa cho khỏe thân.

. . . . tại nhà Ngọc . . . .

nàng này vẫn còn đang say nồng nồng chẳng hay biết mô tê chi, mẹ Ngọc phải vặn volume làm um cả cả cây số lên, Ngọc ta mới lồm cồm bò dậy:

- gì vậy mẹ ! còn sơm mà . . .

- đàn trai tới rước dâu rồi CHỊ HAI . . .

mẹ Ngọc cố nói lớn ( khan cổ họng đây mừ) Ngọc nằm phịch xuống nhõng nhẽo:

- kêu họ chiều nay tới rước cũng được mà . . .

nghe xong mẹ Ngọc lăn đùng ra đất vì quá sốc, Ngọc hốt hoảng:

- Á . . . papa ơi . . . .mẹ . . . mẹ bị sao ấy nà . . . papa

Papa Ngọc chạy vào thì đã thấy mẹ Ngọc đầu xì khói đen, vô cùng giống ác quỷ:

- tôi hỏi cô, cô có đi thay đồ k hả . . .

- Á . . DẠ . . . con đi ngay .- Ngọc lắp bắp -

. . . .tại sân bay . . .

- ế . . . thằng Jim đâu rồi. . .. !

- DẠ ! cậu chủ đi thay đồ rồi ạ !

tình hình phút trước

Jim đang miệt mài .. học làm bánh từ mấy chị tiếp viên hàng k ( anh ta đi máy bay riêng ) thì ông Alatta đi vào ( vua nước anh ) thấy thằng con trai quý tử đang làm việc mà đáng lẽ ra nên k nên làm, ông tức giận quát:

- con đứng đây cơ à !

Jim hốt hoảng làm đổ cả thau bột mì vào người, Jim đáp trả:

- tai cha đấy ! còn những lận mà.

- cái giề ! - ông Alatta giằn giọng -

- ơ k có gì ạ ! con đi thay đồ ngay - Jim chạy -

lúc Hoàng gia Anh vừa bước ra khỏi sân bay đã gây chấn động rồi.

. . . . tại nhà Tuấn . . . .

- cha ơi ! được rồi đi thôi. - Tuấn gọi -

- đợi tí, sắp chết rồi - ông nói vọng ra -

- cái gì chết cơ o.o ! - Tuấn hỏi -

- mấy con kiến, gián - ông tặc lưỡi -

- cha đừng có nói là . . . thuốc hôm trước con tặng . . . cha đem đi thuốc mấy con đó nha . . .

Tuấn sốc . . . , cha cậu mở cửa đi ra cười giả lả:

- công nhận hiệu quả ghê con nhỉ ! nào đi rước dâu.

Tuấn chết lâm sàng tại chỗ với kiểu phung phí này của cha cậu.

. . . tại nhà San . . .

lúc này Khánh đã tới rước dâu, Khánh vừa vào phòng San thì San đã um lên:

- oa....oa...oa.....

- sao vậy ! - Khanh hoảng -

- hức....hức...đêm qua . . . . sợ dậy muộn nên em mặc áo cưới . . đi ngủ luôn. . . ai ngờ. . . nó rách rồi . . .oa. . . oa...oa

lí do của San cũng làm ai té ngữa , Khánh thì dỗ ngọt San, nào biết ra là quỷ kế của nàng ta

- được rồi k mặc cũng được . . .

- k ......em thích mặc áo cưới cơ......nhưng anh nói vậy em mới k mặc nhớ.....k......phải tại em mà . . .!

Khánh như hiểu ra điều gì đó ười nham hiểm, gật đầu ra lệnh cho cha cậu đặt ngay cái áo cưới mang tới nhà ngay

Khánh đưa San từ trong nhà đi ra với bộ dạng cứ như người đi chơi chứ k phải đi rước dâu làm cánh nhà báo cứ gọi là đơ ra, sau vài giây thì:

- ghi zô . . ! điều kì lạ đầu tiên . . . cô dâu có khả năng nàng là con rơi của mafia - thanh niên -

San đứng hình, liếc về phía đã phát ra giọng nói, định nhào tới thì Khánh đẩy vào trong xe chở về nhà đặng đưa nốt cô em gái đi.

hàng xe RWS chạy chiếc xe chạy đằng sau chiếc mui trần kéo dái cả cây số chạy trên đường (chạy thui ai mà nói, chạy tới đâu rải cả tấn cánh hoa tới đó, cứ như bão hoa ==') những cánh hoa bay giả lả khắp đường phố, người đi đường phải nép sang bên để hàng xe này qua, sau chừng phút tập đoàn này đã dừng lại trước căn biệt thự to lớn, cũng đúng lúc này hoàng gia Anh cũng có mặt đông đủ, Như mặc áo cưới ngồi vắc véo trên thành cầu thang trên phòng nói vọng xuống:

- Ế ... . . . ! chơi ăn gian nha, San sao mi k mặc áo cưới, ta cũng k mặc ! - Như bức xúc -

- ta muốn mặc lắm chứ. . . nhưng nó hỏng mất rồi . . oa. . . .oa ! - San nũng nịu -

đúng lúc từ ngoài đường chiếc moto dừng lại:

- áo cưới của qúy khách đây !

Khánh chộp ngay áo cưới nói:

- tội cô vợ thân yêu, ngày cưới mà k được mặc áo cưới.

- ừm ! - San ứa lệ -

- nhưng k sao ! anh có áo cưới mới cho em rồi, dù k đẹp hơn cái trước nhưng có còn hơn k . . . .

Khánh cười đắc ý đấy San vào trong phòng, San ngậm đắng nuốt cay mà thay ra, lòng thầm trách móc cái thằng chồng chết tiệt có cái chỉ số IQ: kia.

sau ' cặp đôi kéo nhau tới nhà Ngọc rước nốt cô dâu thứ này đi, tập đoàn này vừa vào thì nhìn thấy cái khung cảnh như thế này. Tuấn quỳ trên sàn ánh mắt cầu cứu, cha cậu thì trò chuyện với be mẹ của Ngọc, thấy tò mò cặp đôi kéo nhau lên coi, ở trong Ngọc nói vọng ra:

- mi quỳ chưa !

- rồi . . . . ! - Tuấn hét -

- ừm . . . . vậy mi . . ăn rau cền ô chung với ớt đi . . . ! - Ngọc cười nham hiểm -

cầm đĩa rau cền trộn với ớt mà lòng Tuấn xót xa, lấy nhầm vợ đây mà (đâu có quá xứng làm vợ mafia còn gì ^o^), nghĩ ngợi hồi Tuần bảo:

- ăn rồi ! ( mặc dù chưa ăn )

cả đám xuống phòng khách cười nghiêng ngả, ngọc ở trong phòng k nhìn thấy nên khó chịu:

- ta chả thấy đâu !

- thì mở cửa ra mà xem ! - Tuấn nói -

Ngọc ngây thơ mở cửa ra thì bị Tuấn túm lấy kéo ra khỏi phòng, haizz cô nàng này vẫn bị Tuấn gạt như thường mà vẫn ngây thơ vậy thật là....

Ngọc k phục vì bị gạt ngon ơ nhưng đành đi ra cửa cùng Tuấn, vậy là sự nghiệp rước dâu với đưa dâu đã hoàn tất.

cả tập đoàn đều kéo nhau đến nhà thờ, cặp đôi khoác tay nhau đồng loạt bước vào, mọi ánh mắt đổ dồn vào cặp đôi này, ghanh tị có, ngưỡng mộ có, trầm trồ có. . . nói chung là đủ cả, cha sứ trên bục nói:

- cha và mẹ cô dâu chú rể có thể lên bục để phát biểu ý kiến:

cha sứ vừa nói xong thì y như rằng cha mẹ vĩ đại của cặp đôi vĩ đại kéo nhau lên bục chan chứa nước mắt:

- tôi k có gì để nói ngoài từ từ hạnh phúc !

cha Ngọc nói mà nước mắt lưng tròng, mẹ Ngọc hưởng ứng ngay:

- vâng ! hạnh phúc thật khi mà tống cổ được đứa con gái này ra khỏi nhà để vợ chồng tôi được sống thanh bình.

Ngọc sau khi nghe ba mẹ nói vậy liền tức giận quay đi, nghe vậy ông hoàng mafia lập tức bệnh vực cô con dâu:

- phải vậy chứ, như vậy mới quản được thằng cuti nhà tôi chứ !

- cha . . . ! - Tuấn đỏ mặt -

- hét cái gì mà hét, cái tên "cuti" đẹp chết được, mẹ mày thích lắm đấy nhá ! - cha Tuấn -

- "cuti" HA.....HA.....HA

cả đứa cười như chết làm Tuấn cứ muốn chui xuống lỗ nào đó trốn cho rồi.

thấy con trai quý tử của mình làm mất hình tượng ông Alatta trách:

- còn cười người ta, một lát tới con đó !

-con làm sao cơ ! - Jim thắc mắc -

chưa đầy s sau thì màn hình hiện lên tấm hình cô bé õng ẹo tạo dáng chụp ảnh k may làm rơi bộ tóc giả, và cả hội trường ồ lên vì người trong ảnh k ai khác là Jim, bà hoàng nước anh nói:

- ta thích gọi nó là bé Jim hay bé Alatta, vì từ nhỏ người ta cứ tưởng nó là con gái, nên lần ta cho nó mặc vấy con gái, ai ngờ được giống đến thế, thậm chí có chàng hoàng tử thái tình cớ nhìn thấy đòi lấy nó làm vợ cơ đấy.

- ta phải giải thích và chứng minh dữ lắm cậu hoàng tử kia mới tin cơ đấy.

ông Alatta lắc đầu, Như được nước hùa theo:

- ai ya ! sao k nói sớm, nói sớm thì em đã cho anh mặc áo cô dâu rồi !

- biết đâu lại là nàng dâu đẹp nhất thế kỉ thì sao! - Tuấn trêu -

cả hội trường rộ lên ầm trời, Jim đỏ mặt, k khác gì Tuấn, có khi hơn ấy chứ, Jim hét lên:

- A . . . đáng ghét, còn tên nữa sao k nói luôn đi chứ !

đang cười rầm rộ thì mọi người chuyển ánh mắt qua Khánh, ông Hoàng lắc đầu nói:

- mọi người phải thất vọng rồi từ nhỏ tới lớn thằng bé có làm gì khác người đâu, chỉ có mỗi việc thích chơi gấu bông thôi:

- gấu bông ? con đâu có thấy con nào đâu ?

San trón mắt ông Hoàng tl:

- vậy con có coi gầm giường k ?

- chuyện này tầm thường mà ! - Như tròn mắt -

- đối với em thì tầm thường còn đối với thằng con trai thì đây là sở thích quái gở !

Jim lắc đầu lè lưỡi, Khánh thẹn quá hóa giận:

- vậy thì sao nào ! có vấn đề gì à, còn k mau làm lễ đi, đồ lắm chuyện.

nhắc mới nhớ nãy giờ lơ đẹp ông cha sứ luôn, cha sứ cười hiền, chưa gặp cặp đôi nào mà như cặp đôi này nhưng chắc chắn điều họ sẽ rất hạnh phúc, lễ vừa làm xong cặp đôi kia kéo nhau vào nhà hàng theo tiêu chí ăn là chín, vui là mười và quậy tưng bừng là :D.

hàng xe BWX dừng trước nhà hàng lớn nhất tầng được bao trọn gói trong ngày, từ trên đi xuống chỉ toàn là những trận chiến đủ loại cho cặp đôi này bày ra, cái đám cưới này chưa bao giờ vắng khách, nếu k muốn nói là ùn tắc.

buổi tiệc quậy tưng bừng từ A tới Z.

Truyện Chữ
Trước
Sau
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio