Cô dâu bước lên thảm đỏ thì tiếng nhạc du dương bắt đầu vang lên, San từng bước nhẹ nhàng và kiêu sa đến gần Khánh, Như trao tay San cho Khánh, Khánh lạnh lùng đỡ lấy, khuôn mặt không biểu hiện bất kỳ cảm xúc nào. Cha xứ bắt đầu hỏi:
- Hoàng Gia Lâm Khánh, con có đồng ý lấy Trần Kim Bảo San làm vợ của mình dù ốm đau, bệnh tật, vui vẻ hay đâu khổ cũng không bỏ rơi cô ấy không ?
- ừm ! - Khánh gật đầu nhẹ -
- Trần Kim Bảo San, con có đồng ý lấy Hoàng Gia Lâm Khánh làm chồng của mình dù ôm đau, mạnh khỏe, vui vẻ hay đau khổ cũng không bỏ rơi cô ấy không ?
- Dạ ! Con đồng ý.
- Nhân danh Chúa ta tuyên bố từ nay con chính thức là vợ chồng, chú rể có thể hôn cô dâu rồi !
- Hôn sao? - San thốt lên má đỏ ửng -
Khánh quay sang nhếch mép, tay cho vào túi lạnh lùng nhìn San, San chớp mắt ngây thơ, rồi Như hiểu ra điều gì đó San hít sâu cầm bó hoa cưới giơ lên chỉ vào Khánh tay còn lại vén váy trong tư thế sẵn sàng chạy:
- Nè ! ta nói mi biết, mi mà tới gần ta......ta......
Câu nói của San làm cả hội trường bất ngờ. Có cô dâu nào mà dám không cho chồng mình đến gần không, với lại còn từ chối nụ hôn từ chàng hoàng tử đẹp trai thế cơ chứ ==', Khánh tiến đến thì San lùi lại, từ đâu Ngọc lên tiếng:
- Ê! Con bé kia mi làm gì vậy, có cô dâu nào cấm chồng mình kiss không chứ, ngoan chút đi cưng ^.^
San tròn mắt nhìn Ngọc, lợi dụng lúc San không để ý Khánh kéo San vào lòng thì thế là "kiss ^o^'' (thật đáng tiếc chỉ là kiss má thui T.T) mặt San đỏ ửng và hehehe San nhà ta hóa đá luôn kìa rùi, để xem tên Khánh nghĩ gì. Môi Khánh chạm vào má San, thứ đầu tiên hắn biết đó là má của San rất mềm và ấm rồi Như có gì đó xẹt ngang khiến môi khánh rất tê, má San rất có sức hút làm tên Khanh hôn rồi không nỡ buông ra, nhưng Khánh đành luyến tiếc rời cái má mềm mại đó vì có rất nhiều người đang trố mắt ngạc nhiên, còn San sau một hồi hóa đóa thì xì khói, mặt San xám xịt lại, tên Khánh nhìn thấy mà khiếp, rốt cuộc thì cô ta có sức hút gì mà khi ở bên San Khánh luôn làm những điều mà lâu nay bản thân anh chưa từng và cũng không cho phép được làm, bất giác Khánh nhấc chân lên và rời khỏi lễ đường còn phía sau San rượt theo không ngừng:
- Chết tiệt ! sao mình phải chạy chứ, tại sao phải sợ cô ta cơ chứ - Khánh lẩm bẩm -
Cô dâu chú rể hồn nhiên rượt nhau quanh nhà thờ để lại phía sau những lời khen, ánh mắt ghen tị.
Sau khi làm lễ xong hôn lễ được tiếp tục ở nhà hàng sang trọng với tiêu chuẩn ngàn sao (tiệc ngoài trời đó mờ ^^ không phải không tổ chức trong nhà hàng mà ông Hoàng muốn làm tại nhà nên tổ chức ngoài sân đó mờ !) cái sân nhà ông Hoàng chật ních người, gần bàn cho khách, cho các doanh nghiệp trong và ngoài nước, bàn cho học sinh toàn trường "Sun and Moon" và bàn cho dòng họ trong nhà, bữa tiệc bắt đầu, buổi tối San lộng lẫy dưới bộ áo dạ hội màu trắng cúp ngực, tà áo dài làm tôn lên làn da trắng ngần của San, sau khi chào hỏi mọi người xong, San và Khánh ngồi xuống bàn, Như âu yếm hỏi:
- Chị dâu! Chị có mệt không ! ăn chút gì đi ^.^!
- Cám ơn Như ! - mắt San long lanh sáng như đèn pha ô tô khi Như nhắc tới đồ ăn. Đang đưa tay ra lấy thì đột nhiên bị ai đó giật lấy, San tức giận nhìn người đã giận cái đĩa thịt bò.
- Nhìn gì mà nhìn, là cô dâu cậu phải luôn thùy mị nết na chứ ! - Ngọc vênh mặt -
- Gì chứ, làm cô dâu thì không được ăn sao? - San phụng phịt giẫn dỗi -
- plè......!
Ngọc lè lưỡi nhái San làm San tức tối đừng dậy mặt xám nghét San bặm môi tay bấu vào váy mắt rưng lệ:
- Nè Ngọc ! trả lại đây cho mình ăn với chứ !
- Không ! không cho, ko cho - Ngọc trêu San -
Tức tối San ném một cái bánh kem vào mặt Ngọc một cái "bẹp...p" mặt Ngọc đầy kem làm mọi người cười rầm rợ. Ngọc lấy tay gạt kem đi ném vào San cả một con gà quay may mà San n được trêu Ngọc:
- lêu lêu ! ném hụt ném hụt !, Ngọc ném hụt.
Cứ vậy lời nói qua tiếng lại cuộc chiến giữa cô dâu Bảo San và Ngọc diễn ra với vũ khí là toàn bộ thức ăn trên bàn lúc đầu chỉ có người nhưng đồ ăn cứ bay vèo vèo va vào nhiều người vậy là cả buổi tiệc nổi loạn với trận chiến đồ ăn bắt đầu, trước khung cảnh hỗn loạn đó mà hoàng tử anh quốc Jim và Như vẫn còn đỏ bình tĩnh để vừa trò chuyện vừa ăn bắp rang xem phim hành động, Jim và Như đang nói cười rôm rả thì từ đâu một cái đùi gà đáp thẳng vào mặt Jim, Như quay sang lo lắng thì từ phía sau nghe tiếng "bụp..." ai đó ném cà chua vào Như, cả Như và Jim tức giận quay lại thì Ngọc lem luốc đồ ăn cười nham hiểm:
- he.....he....he..... mi định xem phim miễn phí à, mơ đi cưng ^o^ !
- Nè con kia ! ai gây thù chuốc oán với ngươi hả ! - Như -
- ta sẽ không tha thứ cho mi ! - Jim -
Vừa nói Như với Jim vừa ném đồ ăn vào Ngọc cả họ cũng lôi vào cuộc chiến, dưới bàn một người đang trốn, hắn lần mò đường ra cửa vừa thấy cánh cửa bổng hắn reo lên sung sướng thì bị kéo lại: - Tuấn.....ấn.....! đi đâu zạ ^.^ !
Giọng nói ngọt ngào như kẹo mạch nha của Ngọc làm Tuấn rợn gai ốc quay sang cười chữa ngượng:
- he....he.....he ! ờ....tui.....đi....
Chưa nói dứt câu Tuấn đã lãnh trọn cái cục thạch của Ngọc, nhanh như cắt Ngọc chạy biến đi, trong lúc điên cuồng Tuấn quơ đại cái bánh kem trên bàn ném đi và nó đáp ngay mặt của Khánh, Tuấn mau chóng biến đi để lại tên Khanh đang xì khói đầu, từ sau San đi lại cười hả hê:
- ha....ha....ha..! mặt ai tức cười v nè....ha.....ha....ha
Sẳn ly rựu vang trên tay Khánh hất vào con người đối diện mà người đối diện lại là cô vợ đáng yêu của anh ta, San nín hằn tiện tay lấy kẹo bánh ném như ném đạn vào người Khánh, Khánh không hề né, Sau hồi ném mệt, San thở dốc thì Khánh lên tiếng:
- xong rồi chư !
Chưa kịp đợi San trả lời Khánh cầm cà chua ném thắng váo mặt San, chưa dừng lại ở đó Khánh còn cắm vào tóc San mấy nhánh rau, không hiểu sao nhưng Khánh thấy vui khi trêu tức San, Khánh lùi ra xa mấy bước bật cười:
- hi....hi......ha....ha..ha....!
Mọi người đều dừng khi Khánh cười, họ thực sự ngỡ ngàng từ lâu lắm rồi có lẽ cũng đã năm nay họ mới thấy Khánh cười lai, ông Hoàng gật gì nói với người vệ sĩ thân cận:
- có lẽ ta đã chọn đúng người có thể làm cho con trai ta lại tiếp tục cười.
- Vâng ! thiếu gia lại cười có lẽ có gái đó thực sự mang hạnh phúc đến cho cậu ấy.
San tức giận ngó quanh và quay lại với cả xô rau quả, San đổ tất lên đầu cái tên đang cười như điên kia, Khánh cũng không vừa nhanh tay ném tất cả mọi thứ xung quanh vào San với tốc độ ánh sáng, San lật cái bàn lên chui vào trong để tránh khi bên kia sạch đạn San bước ra cười nham hiểm, lại là ném Khánh cũng nhanh chóng tìm nơi trú ngụ và lần nữa chiến tranh đồ ăn thứ diễn ra ác liệt và dữ dội hơn trước bởi đội cô dâu và chú rể, cuộc chiến vẫn tiếp diễn và chỉ dừng lại khi thức ăn đã la liệt dưới đất, khách khứa ra về với bộ dạng thảm thương nhất, nhưng họ đều vui vẻ vì lần đầu đi ăn đám cưới mà lại được tham gia chiến tranh với cô dâu và chú rể.