Hoàng Tử Là Nữ Nhi: Triệu Hồi Sư Nghịch Thiên

chương 53: chàng sẽ là phò mã của ta! (2)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Mặc Chi ngay từ đầu đã có dự tính rằng người đầu tiên mình gặp chắc chắn là Kang. Một người lắm lời như Kang chắc chắn sẽ rầy hoặc là dùng vũ lực với nàng. Nhớ lại những ngày trước đây chỉ có một người trị được huynh ấy, Yang chính là khắc tinh và cũng là người duy nhất khiến Kang nghe lời.

"Kì này huynh chết chắc!", Mặc Chi với vẻ mặt ướt át kèm theo một chút mưu mô đẩy cửa đi vào.

"Ai đấy?", Yang nằm trên giường thì nghe thấy tiếng đẩy cửa.

" Yang! Tỷ! Muội về rồi!", Mặc Chi thu lại vẻ mặt ướt át trong giây lát, nàng cởi mặt nạ chạy đến bên cạnh Yang. "Muội nhớ tỷ lắm! Nhớ tỷ lắm lắm luôn nga!"

Yang nhìn thấy Mặc Chi thì liền ôm lấy nàng và rồi khóc nức nở. "Tỷ cũng nhớ Mặc Chi lắm! Muội hứa là sẽ về trước khi ta sinh hài tử mà! Mà thôi về là tốt rồi, muội mau tới xem cháu của muội đi!"

Yang bồng lấy hai đứa bé hai bên tay đưa cho Mặc Chi, "Nhưng mà muội không biết bồng, tỷ cứ để hai đứa nhỏ trên giường.", Mặc Chi nhìn thấy thì có vẻ hơi lúng túng không biết làm thế nào. Hai hài tử được đặt lên giường, nó không hề biết gì về sự xuất hiện của của Mặc Chi.

"À mà chúng tên gì nhỉ?", Mặc Chi lại ngốc nghếch quay đầu hỏi lại Yang khiến nàng che miệng cười khúc khích.

"Nam hài là Lưu Từ, nữ hài là Lưu Ca.", "Lưu Từ, Lưu Ca! Ta có món quà nho nhỏ tặng cho hai con. Thứ này được ta cho vào một lớp kết giới bảo vệ có thể bảo vệ các con mọi lúc mọi nơi. Phần còn lại khi bước vào cảnh giới tu luyện thì các con sẽ biết thôi!", Mặc Chi lấy hai miếng hai miếng gỗ chạm khắc hình con cá chép và một đóa bạch liên xinh đẹp đặt lên người hai đứa nhỏ.

"Thứ này quý giá như vậy...", "Có gì đâu! Miễn chúng là cháu của muội thì tính mạng của nó không ai có thể quyết định được."

Mặc Chi nói nêm vào chút tự hào về bản thân. "Muội đấy! Con đường của muội vô cùng gian nan nên dù có chuyện gì xảy ra cũng không thể quỳ gối trước số phận đâu đấy!", Yang nhẹ nhàng xoa đầu Mặc Chi mà nói.

"Còn một chuyện nữa. Kang huynh ăn hiếp muội đấy!", trở lại vấn đề khi nãy vẫn còn chưa chấm dứt Mặc Chi vẫn không quên chuyện trả thù Kang.

"Tên này, đã có vợ rồi mà tính tình vẫn không thể sửa được đúng thật là hết nói nổi.", Yang lại thở dài một lần nữa.

"Gì chứ! Có vợ rồi ư? Chả thèm nói với muội một tiếng. Phải qua bển lấy một cái hồng bao thật to dằng mặt huynh ấy mới được.", Mặc Chi đứng dậy định rời đi thì bỗng khựng lại. Nàng nhớ lại kẻ mù đường như nàng mò đường chắc sẽ lâu lắm nên là nhờ một cung nữ của Yang dẫn nàng đi sẵn tiện tham quan những nơi mới mở.

"Vị tỷ tỷ xinh đẹp này xưng hô là gì nhỉ?", Mặc Chi không đeo mặt nạ mỉm cười trò chuyện với cô cung nữ dẫn đường. Nhìn thấy Mặc Chi khiến nàng ta có chút đỏ mặt không thốt nên lời.

"Công tử cứ gọi ta là Lan Nhi.", "Vậy Lan Nhi tỷ tỷ, không biết xứ đoàn hồi nãy tiến cung là có chuyện gì vậy? Ta thấy có rất nhiều cống phẩm được đưa vào đây.", Mặc Chi tay cầm quạt phất phơ vừa đi vừa tám chuyện với Lan Nhi.

"Ta nghe các vị công nói là Thái Tử phải cưới vị công chúa của nước láng giềng coi như là hôn nhân chính trị duy trì hòa bình hai nước a! Thái Tử Phi nghe tin này tuy vẻ mặt lúc nào cũng cười nhưng trong lòng lại buồn bả bất an.", Lan Nhi vẻ mặt thở dài lo lắng cho Yang. Nàng và các vị cung nữ trong phủ thái tử từ khi được tuyển vào được Yang đối xử rất tốt như tỷ muội một nhà nên mọi người đều hết sức trung thành một lòng với Yang.

"Tên khốn đó dám lấy thử xem, ta sẽ đem Yang về bộ lạc và không cho hắn bén mặt tới trước mắt nàng.", Mặc Chi cũng có chút tức giận. Vì hòa bình mà đem phụ nữ ra làm vật trao đổi đúng là không coi phụ nữ ra gì. Hôn nhân của người phụ nữ theo đó mà biến thành một cuộc hôn nhân chính trị không có gì gọi là tình yêu, hơn hết đó là sự ép buộc không đáng có theo đó họ có thể tìm đến cái chết để giải thoát cho chính mình.

"Lan Nhi nghĩ Thái Tử chắc chắn không phải loại người như vậy. Ngài yêu thương Thái Tử Phi chăm sóc nàng từ ngày được gả vào hết sức là thận trọng, luôn sắp xếp ám vệ luôn luôn bảo vệ ngày đêm a!", Lan Nhi vẻ mặt vô cùng tin tưởng mà nói.

Cả hai đang trò chuyện vui vẻ thì phía trước xuất hiện một đoàn người ăn mặc lộng lẫy. "Công chúa. Chúng ta tối nay cần diện kiến thánh thượng.", "Ta đã biết rồi!"

Đoàn người đi lướt qua Mặc Chi và Lan Nhi. "Vị công tử kia cứ như là một người bước ra từ thế giới của các vị thần vậy. Chàng chắc chắn sẽ giúp được ta!", vị công chúa say đắm vẻ ngoài của Mặc Chi. Riêng Mặc Chi thì khi bước qua cảm thấy vị công chúa này là một người đặc biệt, nguyên nhân nàng ta gả tới nơi xa xôi này chắc là có ẩn tình nào đó.

"Đúng là trăm nghe không bằng mắt thấy. Nàng ta đúng thật là xinh đẹp a!", Lan Nhi lúc đầu có nghe những người khác đồn nhưng mà nàng ta không tin khi thấy rồi thì mới biết đúng là nàng công chúa đó đẹp giống như lời đồn.

"Lan Nhi tỷ tỷ, chừng nào mới tới phủ của Kang huynh của ta vậy? Ta đói lắm rồi a!", Mặc Chi ngồi xổm xuống, mặt nhan nhó mà than.

"Công tử ráng một chút nhé! Để Lan Nhi đi lấy đồ ăn ngon cho công tử.", "Thật sao! Vậy ta đi theo tỷ là được."

"Ay nhô! Lại gặp người quen cũ rồi a!", giọng nói chứa đầy sự kiêu ngạo châm chích về phía Mặc Chi.

"Nhị công chúa, thập công chúa an khang.", Lan nhi liền quay người cúi đầu hành lễ.

"Ngươi sao lại không quỳ thỉnh an công chúa chứ hả tên mặt trắng kia!", một cung nữ miệng mồm nhanh hơn tép chỉ vào Mặc Chi mà nói.

Mặc Chi lại càng không thèm để tai lời nói nhốn nháo của ba thứ ruồi bọ nên khoác tay lên vai Lan Nhi rời đi.

"Ngươi dám vô lễ với...", vị cung nữ định dơ tay tát Mặc Chi vì tội vô lễ nhưng Nhị công chúa dơ tay bảo ngưng đứng nói sau lưng.

"Tỷ tỷ của ngươi sớm muộn gì cũng thất sủng mà thôi. Ta nghe nói vị công chúa kia nàng ta xinh đẹp lắm.", "Nhị tỷ nói đúng lắm! Cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga! Hahaha!"

Hai kẻ đứng sau mà nói mà cười, Mặc Chi quay đầu vẻ mặt hời hợt mà đáp lại. "Chỉ có mấy bà cô già nhìn thấy gia trang người ta hạnh phúc ấm no vì ganh tị nên mới nói lời đó. À mà cũng đúng, bà cô già thì làm sao có phu quân như ý được. Hahaha!", "Ngươi!"

Cả hai vị công chúa nghe lời nói của Mặc Chi cảm thấy vô cùng xấu hổ nên liền tức tốc rời đi. "Công tử hay thật, vậy mà có thể trị hai vị công chúa đanh đá đó!" Lan nhi nhìn thấy cảnh này cũng quay người mà cười khúc khích.

"Tỷ cũng ở đây chắc chắn sau này khó ở với hai ả rồi nga!", "Cùng lắm là làm đồng phạm với công tử thôi mà!"

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio