Tập hợp xong, một ông thầy đầu hói khoảng ba mấy tuổi đi đến. Thấy ông thầy, đâu đó trong lớp lại vang lên tiếng cười khúc khích
-Chào các em, tôi là giào viên sẽ dạy môn thể dục cho các em……..bla…….bla……..bla….
Sau khi nói một lèo về phổ biến nội qui, cách kiểm tra, cách tính điểm…… thì ông thầy kết khúc bằng câu
-Hôm nay là ngày đầu nên chúng ta sẽ học bóng chuyền, các em đi lấy bóng và quay lại luyện tập khởi động ” rồi chúng ta sẽ bắt đầu học.
Dứt câu, cả lớp đổ xô nhau đi lấy, nó thì đến xin thầy được nghỉ vì tay đang bị thương
Mi, Lam lấy bóng xong thì quay lại cùng nó đến ghế đá ngồi tám tiếp, tại hai con nhỏ còn lạ gì môn này nữa nên khỏi cần khởi động gì cả
-Nhìn kìa! Có đứa không biết chơi nên viện cớ để được nghỉ, nhục thật—Thảo Trang từ đâu đi tới, giọng nói đầy mỉa mai
-Nói ai vậy?- nó bực mình nhưng vẫn cố kìm nén
-Còn ai vào đây? Giả điên không biết à?
-Hì, cô tự nói mình đó hả? Không sao, không biết thì vẫn có thể tập mà, có gì đâu mà lại tự nói mình nhục như vậy!!- nó cười mỉa, nhìn sắc mặt Thảo Trang đang dần biến dạng
-Mày……….Có ngon thì ra đấu, tao thách mày thắng được tao, mà chắc một điểm cũng không ghi nổi nhỉ!
-Được thôi
Trên đời này nó gét nhất ai thách nó. Thích thì chiều, không quan tâm đến cái tay đang bị thương của mình nữa, Thảo Trang kêu mấy đứa con trai đến dựng lưới. Cả đám học sinh đứng vây lại tạo thành cái sân lớn
Đội nó gồm nó, Mi và Lam. Tuy lam hay khóc và không biết đánh nhau nhưng con nhỏ lại nằm trong đội bóng chuyền ở trường cũ đấy nhé, Mi thì khỏi nói, con nhỏ gét cay gét đắng Thảo Trang nên trận này không thể bỏ qua.
Còn bên đội Thảo Trang thì gồm có Trang và hai con nhỏ luôn kè kè theo là Ly và Tuyết. Hai con nhỏ đó trong có vẻ thù nó lắm
Trận đấu bắt đầu và trọng tài là lớp trưởng Hà Linh. Hà Linh là người ngay thẳng nên tụi nó không lo Thảo Trang có thể gian lận.
Đợt giao bóng đầu tiên thuộc về đội nó vì Thảo Trang là người thách đấu. Nó bắt đầu bằng đường tung bóng cao
Bóng vừa chuyền qua, Trang đã nhảy lên đạp mạnh một cú chất chứa đầy căm phẫn, vì đường bóng nhắm vào nó nên nó phải tiếp bóng, bắt buộc dùng đến tay bị thương cộng thêm lực đánh mạnh làm tay nó nhức kinh khủng. Nhưng cũng may là vì đợ nhẹ, bóng bay qua nằm ngay sat lưới, đối phương không kịp trở tay và đội nó ghi điểm mở đầu. Đám đông reo hò cổ vũ, có những người không biết ở lớp nào ở đâu nhào tới đứng cổ vũ theo
Tiếp tục phát bóng, đợt bóng này có vẻ cân sức, nãy giờ phải tiếp hơn lượt mà bóng vẫn chưa chịu chạm đất. Hầu như mọi đường thẳng đều nhắm vào nó và nhắm vào bên tay nó đang bị thương. Lạ thật, Thảo Trang biết nó đang bị thương sao?
Hú……hú……. hay quá
Đội nó bị thua một điểm do tay nó tê rân nên đỡ bóng bị lệch đường ra khỏi vạch. Trang nhìn nó nở nụ cười đắc thắng.
-Mày đứng sau đi, để tao đứng đây cho- Lam đẩy nó ra sau
Nó đứng ra sau. Trận đấu tiếp tục. Lúc đầu Lam đánh trả rất tốt và có gì đó tức giận bởi nhỏ thấy lối chơi của Trang đều nhằm vào cánh tay của nó. Tuyết đánh mạnh một cú tung cao, rất chuẩn. Tuy cao nhưng không ra ngoài vạch, điều này cho thấy một là đỡ bóng hai là mất điểm, vì đứng sau nên người đỡ buộc phải là nó. Dúng hết sức bật một cú thật mạnh, dúng lực đánh mạnh nhất và bóng bay trở lại, tiếp đất ngay sát vạch. Một điểm ghi bàn đẹp mắt
Đám đông hỏ reo ngày càng to hơn
Vết thương bị động mạnh, máy lại chảy ra thấm qua cả lớp băng. Hiện tại đội nó đang dẫn trước với tỉ số -, sít soát nhau. Có thể thấy cả hai bên bay giờ đều đuối sức bởi cả hai đều dùng quá nhiều sức.
-Ở bên kia có gì vậy?
Sau khi tranh thủ giải quyết những chuyện mà hội trưởng hội học sinh cần phải làm, hắn cùng với Duy, Long quay trở lại lớp.
Nhìn thấy đám đông đang vây quanh cổ vũ cái gì đó, bọn hắn tiến ngay lại, nhưng đông quá, đám đông lại cứ tập trung vào bên trong, không ai biết đến sự có mặt của bọn hắn.
-E hèm
Một cô nàng đang mải mê xem, nghe tiếng động lạ, quay lại thấy ba chàng. Thông tin nhanh chóng được truyền đi, cả đám tản ra cho bọn hắn vào.
Cảnh tượng đập vào trước mắt làm hắn bực tức, nhìn thấy miếng băng trên tay nó thấm máu đỏ cả vậy mà vẫn cứ tiếp tục đánh. Trong khi đó Duy, Long lại trầm trồ nhìn Mi, Lam đánh trả liên hồi. Không dừng trận đấu, hắn tiếp tục đứng xem.
’ cuối cùng
Tụi nó vẫn đang dẫn trước với tỉ số -
-Làm sao bây giờ? tụi nó vẫn hơn điểm!!- Ly nói nhỏ với Trang
-Đến lúc dùng “biện pháp” mạnh rồi…. TỤI TÔI MUỐN HỘI Ý- Thảo Trang nói to với Hà Linh rồi quay qua Ly và Tuyết- Được rồi, bây giờ tụi bây cứ nhắm thẳng vào cái tay đang bị thương của nó mà đánh, làm cách nào để cho nó phải dùng tay đó để đỡ bóng được chứ?
Gật đầu, Ly và Tuyết đã hiểu ý. Điều khiển bóng bay theo hướng nào đối với hai nhỏ không khó, bởi cả hai đều đã thuần thạo đường chuyền bóng rồi
Bên nó cũng tranh thủ hội ý và quyết định nó sẽ lên đứng trước vì nãy giờ Mi, Lam cũng mệt lắm rồi, nó đứng sau từ gần hồi đầu nên vẫn còn sức. Mi, Lam lúc đầu không chịu nhưng vì nó kiên quyết nên dù có chịu hay không thì vẫn phải chấp nhận. Và trận đấu tiếp tục theo đội hình. Thảo Trang khẽ cười nham hiểm
“Điên rồi sao, cô đứng vào mục đích của Trang rồi đồ ngốc, tay lại đang bị thương, đúng là không biết tính toán gì cả, kiểu này chỉ có nước thua………..”