Hoàng Tử Lạnh Lùng Và Cô Nhóc Lanh Chanh

chương 75

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

-CHUYỆN GÌ??

Nó nói như tát nước vào mặt hắn, mặt xoay qua chỗ khác như không muốn nói chuyện. Hắn chỉ nhìn nó mà không đáp.

Đứng mãi mà chẳng thấy hắn nói gì, nó lại bực tức

-Này! Anh kêu tôi ra đây để đứng làm cảnh cho anh ngắm sao. Có gì nói đi! Để tôi còn ngủ!!

-Giờ này mà cô ngủ được sao?

-Giờ nào mà tôi ngủ chả được, thích ngủ giờ nào thì tôi ngủ giờ đó!!........ Anh kêu tôi ra đây để hỏi chuyện ngủ sao? Có gì thì nói nhanh lên

Chần chừ một lúc, thật ra thì vừa nghe được những gì nó nói hắn đã vội đến kêu nó mà chưa nghĩ ra được lí do. Không lẽ bây giờ lại nói “Tôi muốn làm hòa”, vậy đâu có giống như con người hắn…………

-Ờ…………. Tôi muốn….. uống sữa!

Trợn mắt lên nhìn thẳng vào mặt hắn, cái tên này đúng là thích trêu ngươi mà….

-Lúc nãy không uống, không cần mà. Sao bây giờ lại đòi uống?? Anh bị bệnh điên à? Vậy thì vào TK ở đi!!

Hắn nhíu mày khó hiểu. Nó đang lảm nhảm cái gì vậy chứ? Làm mặt hình sự, hắn nhìn nó hỏi

-TK là gì?

Nhìn sắc mặt hắn, nó khẽ rùng mình, miệng lắp bắp…..

-Ờ…….. TK là……. là viết tắt của… của…..Trung Tâm…… The King…… Ờ….. đúng rồi… trung tâm của những ông vua ấy!! Nơi mà những người tài giỏi có tố chất làm người đứng đầu tới đấy. Mấy người tài giỏi hay bị điên lắm, hề hề. Thôi…. tôi đi ngủ đây

Vội đóng cái cửa, nhưng lại bị cái tay hắn đẩy ngược lại. Mặt hầm hầm nhìn hắn, khó chịu mà muốn đấm một phát cho xịt máu mũi ra. Đã giận rồi thì đi chỗ khác đi, còn qua đây tìm làm gì chứ? Bực mình hết sức. Không thèm nói một câu. Nó nhìn hắn như muốn hỏi “Gì nữa đây?”

-Tôi nói là tôi muốn uống sữa!!

-Thì anh tự đi lấy mà uống!!

-Không thích!!

-Ax……

Hất cái cửa một phát làm nó đập vào tay hắn. Mặc kệ hắn đứng nhăn nhó, nó bước rầm rầm xuống dưới. Đi ngang qua hắn nó còn cố ý dẫm vào chân hắn một phát đau điếng. “Này thì uống sữa!! Đồ chết tiệt”

Mở tủ lạnh ra lấy cả một hộp sữa bự, dùng tức mà dồn vào hất một phát làm cho cánh cửa tủ lạnh như muốn rớt ra. Hắn đã ngồi sẵn ở chỗ bàn rồi, mặt thì hớn hở, trông mà phát ghét. Lấy thêm một cái ống hút, nó đưa cho hắn

-Uống đi!!

-Tôi kêu lấy ly sữa chứ đâu có kêu cô lấy hộp sữa

-Tôi không biết đổ vào ly bao nhiêu cho vừa, nên anh tự mà làm đi- Kèm theo lời nói là nó đặt cái ly lên bàn một cái “cốp”

Không chịu thua nó, hắn vẫn bắt nó làm cho bằng được. Vì hắn muốn nó là người rót cho hắn uống

-Cô đổ bằng lúc nãy là được

-Quên lúc nãy đổ bao nhiêu rồi!!

-Vậy thì đổ hết trong bình ra đi

-Nó tràn ra ngoài

-Uống bớt

Nó nhìn hắn, bực bội, tức tối, dồn nén, khó chịu……… Bao nhiêu cảm xúc đều dồn về một lúc. Được thôi, nếu hắn đã muốn thì nó sẽ chiều. Uống bớt sao!! bình sữa cỡ bự hơn cả vầy mà nó còn uống hết thì bình này chả là gì cả

Cứ đổ ra ly, gần tràn thì nó lại uống bớt, như vậy cho đến hết bình. Bụng thì đã no vì trước đó nó đã ăn rồi, bây giờ lại dốc thêm đống sữa này vào, vì ghét hắn cho nên nó uống cho thỏa, còn ly cuối cùng, nó dốc gần nữa ly vào miệng rồi đặt xuống trước mặt hắn

-Uống đi…………… “Để xem anh có dám uống tiếp không”

Nghĩ trong đầu rằng hắn sẽ vì sợ bẩn mà không chịu uống cùng với người khác, trong lòng đang đắc chí thì bỗng, hắn thản nhiên cầm ly sữa lên và uống cạn.

Nó ngơ ngác, không ngờ hắn lại dám uống, lại tức tối. Đem cái ly đi rửa, nó quay qua chỗ hắn

-Xong rồi chứ gì? Tôi đi ngủ, đứng làm phiền!!

-Tôi đã nói xong đâu!

-Chứ còn việc gì nữa?

Hai tay nắm chặt để kìm tức giận, nó quay qua nhìn hắn, trước mắt nó bây giờ chỉ có cảnh nó đang đấm vào mặt hắn liên hồi thôi. Nó đang rất rất muốn làm điều đó, nhưng khổ nổi phải biết tự lượng sức.

Ngồi trầm tư một lát, hắn chẳng biết phải làm thế nào để cấu hòa với nó, mà hình như tình thế trước mắt thì hắn lại đang làm cho nó điên lên thì phải. Nếu cứ như thế này thì có khi không hòa được mà lại nhào vào giết nhau thì khổ

Thôi thì…….. làm gì đây? Phải làm gì đây?

-Ờ…. Cô đói bụng không?

-Không

-…… Ăn kem không?

-…….- chần chừ……-Không!!

-Xem phim hoạt hình không???

-KHÔNG!!

-Nói có thì cô chết hay sao hả? Thật là, con gái mà như thế thì ai mà thèm yêu cơ chứ?

-Tôi đâu có cần anh yêu, tôi cần anh để cho tôi đi ngủ, đi ngủ, đi ngủ!! Anh hiểu không hả cái đồ điên chết tiệt kia!!!!

-Vậy thì đi ngủ đi, đồ con heo ngu ngốc.

Lầm bầm làu bàu, hắn cũng đứng lên và bước vào trong phòng. Hai cánh cửa đóng xầm lại cùng một lúc, làm cho tên Long ngồi phía dưới giật nảy mình, mặt ngơ ngơ ngáo ngáo không hiểu chuyện gì đang xảy ra

Vào trong phòng, nó nhày ngay lên giường và ụp mặt vào gối. Đó là thứ cho nó xả stress tốt nhất….

-AAAAAA……. Tên Phong chết dẫm, anh xin lỗi tôi một câu thì chết hay sao chứ? Đã vậy còn dám bắt tôi làm osin cho anh nữa!! Ăn gì chứ, đừng có hòng mà dùng mấy thứ đó để dụ dỗ tôi!!! Đồ đáng ghét!!!!!!!!

Cùng lúc đó ở trong phòng đối diện, hắn đang vò đầu bức tai vì tức tối, đến chỗ giường lấy cái máy nghe nhạc lúc nãy và gắn headphone vào, chỉnh âm lượng thật to để cho tức giận trôi đi.

Nhưng lại không được, mọi thứ cứ âm ỉ bên tai. Giật phắt cái headphone, hắn ngồi dựa vào tường, tay giựt hai cái cúc áo ra như để tỏa nhiệt. Miệng gắt lên một câu

-Đồ con heo ngu ngốc!!

Hắn vồn là một kẻ kiềm chế rất giỏi, vì vậy mới luôn mang gương mặt lạnh được. Nó là đứa con gái đầu tiên làm biến đổi gương mặt ấy, từ giận dữ đến vui vẻ. Thật không thể chịu nỗi nữa. Nó là người làm đảo lộn cuộc sống của hắn, mặt ngước lên nhìn trần nhà, hắn lại suy nghĩ cách để làm hòa với nó. Thật là….. từ trước đến giờ hắn có phải nghĩ đến mấy chuyện này đâu. Bởi làm gì có đứa con gái nào dám giận hắn mà cho dù có thì hắn cũng chẳng quan tâm.

Khoảng nữa tiếng sau, hắn bước ra ngoài. Cửa phòng nó vẫn khép kín, chắc là ngủ rồi. Đi xuống chỗ Long, Long đang ngồi làm mấy cái bảng gì đó. Lấy cái điểu khiển và mở ti vi lên, hắn gác chân lên bàn.

-Mày không thấy tao đang làm hả thằng kia? Bỏ chân xuống!!

Hất cái chân của hắn xuống, Long lại tiếp tục chú tâm vào công việc. Tò mò, hắn chồm tới hỏi

-Mày đang làm gì vậy? Chiêu thức tán gái à?(~_~)

-Tán gái cái đầu mày. Tao đang làm việc kiếm lương sống, mày đừng có xen vào

-Mày mà cũng biết làm việc sao? Làm ở đâu vậy?

-Xem thường tao đấy à? Đang làm các bản thiết kế nhà để giao cho người ta, học hỏi từ ông già thì cũng kha khá. Kiếm tiền nuôi vợ (~_~!)

-Mày mà biết kiếm tiền!! Chắc vừa đưa bảng thiết kế của mày ra thì người ta trả lại rồi!

-Mày đừng có mà trù ẻo. Mà sao hôm nay mày nói nhiều quá vậy!!

Nghe Long nói, hắn chợt khưng lại, đúng là hắn nói nhiều thật. Trước đây có bao giờ như vậy đâu, hắn ít nói đối với cả Long lẫn Duy nhưng nhiều hơn so với người khác. Bây giờ thì hắn lại đang nói nhiều và không kìm chế được. Chắc cũng chỉ tại nó mà ra thôi. Nhớ lại những gì nó nói, chợt hắn quay qua hỏi Long

-Này Trung Tâm The King là ở đâu? Biết không?

Quay người lại, Long nhìn hắn nhíu mày

-Đang nói cái gì vậy? Trung tâm The King là cái gì?

-Nơi những người tài giỏi có tố chất làm người dẫn đầu đến đó……….. Hình như viết tắt là TK thì phải!

Long chợt khựng lại như nhớ ra gì đó rồi ngồi cười như điên dại làm hắn chẳng hiểu chuyện gì đang xảy ra. Tức tối vì thằng bạn tự dưng phá lên cười mà không biết vì sao, hắn quát

-Cười cái quái gì?

-Haha……… Cô ta…….haha……. Bảo Nhi….. nói cho mày nghe….. phải không? Hahaha

Mặt hắn dần biến sắc, nhìn vào Long chằm chằm, giọng gằn xuống

-Làm sao mày biết?

Nhìn sắc mặt của hắn, Quân cố gắng kìm chế. Nhưng vẫn không được, cười một lúc sau nữa, Long mới ho một cái để lấy lại bình tĩnh nhưng lại đưa ra một câu mỉa mai

-Tao nhớ chỉ số IQ mày cao lắm mà!! Sao lại để cô ta lừa dễ dàng như vậy? TK là Trung Tâm Thần Kinh đấy, mới gặp lần đầu tao với thằng Duy đã bị cô ta đá đểu như vậy rồi!!

Long vừa dứt câu, mặt hắn đơ ra như vừa nhận ra một sự thật phũ phàng “Nguyễn Hoàng Bảo Nhi!!!! Cô dám lừa tôi sao? Hãy đợi lấy, cái con heo ngốc này!! Sao tôi lại thích cô cơ chứ!!!”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio