Chap
Hôm nay,Vy Anh được Duy Phong gọi dạy sớm thì liền rủ ngay nó và My đến thăm Gia Linh. đứa nó tung tăng lái xe đến bệnh viện Đông Khoa thăm bạn mới.Vào đến phòng,chúng nó thấy Gia Linh đang ngủ. đứa nó nói khẽ với nhau:
-Bạn ấy đang ngủ?
Nghe thấy tiếng nói,tuy rất khẽ của nó nhưng Gia Linh đã tỉnh,quay sang nói với chúng nó:
-Các bạn,đến đây chi vậy?
-Ủa!Bạn dạy rồi sao?Chúng ta là bạn mà,phải đến thăm bạn mới chứ.Hy hy.-Nó cười nói
-Bọn mình có mang cháo tới cho bạn nè!Ngon lắm đó.Dạy ăn đi.
-Cám ơn các bạn nhiều lắm.Hyhy-Gia Linh cười tít mắt
-Bọn mình là bạn mà,đừng khách sáo thế chứ.-My nói
-Bạn rất dễ thương,làm bạn thân của bọn mình nhé!-Vy Anh nói
-Rất sẵn lòng.-Gia Linh đáp.
Thế rồi cứ thế chúng nó nói chuyện vui vẻ quên cả giờ học,mãi đến khi,điện thoại Vy Anh reo lên:
-Honey,không đi học hả?-Duy Phong nói
-Ôi!Chết..quên mất.-Vy Anh đáp rồi cúp máy luôn
-Muộn rồi!Bọn mình phải đi học rồi.Tan học bọn mình lại đến thăm bạn nhé!-Vy Anh nói rồi quay sang nó và My:
-Đi học thôi!
-Các bạn đi vui vẻ nhé!À!Dù gì cũng cùng lớp.Báo nghỉ ình nhé!-Gia Linh nói
-Ok.Bye-Cả đứa nó đồng thanh
Chúng nó đi khuất,Gia Linh ăn tô cháo còn nóng rồi thầm nghĩ: ‘Các bạn ấy thật dễ thương,thật tuyệt khi có những người bạn tốt như vậy.Giờ đây,mình không còn cô đơn nữa rồi.Vui quá.Hyhy’