Nhưng vấn đề không ở đây!
Mấu chốt là hai tồn tại Thượng Thiên thần này là tiểu cô nương kia triệu hoán đi ra đấy!
Ngạo Hải Phong có thể khẳng định, hai hầu tinh này là sinh linh chân chính, hơn nữa linh trí không khai mở, chỉ có hung tính, dã tính vô cùng! Bởi vậy, muốn thu phục chiếm được tồn tại như vậy là vô cùng khó khăn, nhưng một khi thu phục được, những sinh linh này cũng cơ bản sẽ không phản bội chủ nhân, tận tâm làm hết phận sự, tuyệt đối có thể yên tâm!
Tiểu cô nương kia là như thế nào thu phục được hai hầu tử thực lực tiếp cận đỉnh phong Thần giới này?
Quỷ dị! Đáng sợ!
Ngạo Hải Phong lập tức đè xuống khiếp sợ, bất mãn trong lòng, ngược lại lộ ra một dáng tươi cười:
- Lão phu là hiếu kỳ tiểu cô nương xinh đẹp đáng yêu đến hư không tưởng nổi này tên gọi là gì!
- Ha ha ha!
Sư Ánh Tuyết lập tức lộ ra nụ cười hài lòng nói.
- Lão đầu, coi như ngươi thật tinh mắt, vậy Bổn ma vương sẽ nói cho ngươi biết a, ta chính là muốn thống nhất Thần giới, trở thành Vạn Vương Chi Vương Nữu Nữu Đại Ma Vương!
Ngạo Hải Phong không khỏi kéo ra mồm mép, cái này xem như cái danh tự gì, nhưng tiểu nha đầu mở máy hát lại ở đâu thu được, bắt lấy cơ hội thổi da trâu.
- Đi thôi!
Lâm Lạc ở trên đầu Sư Ánh Tuyết gõ xuống, nếu để cho tiểu nha đầu thỏa thích phát huy mà nói, nàng có thể líu ríu nói trên ba ngày ba đêm cũng không dừng lại đấy!
- Đại phôi đản, đừng cứ mãi đánh đầu Nữu Nữu, sẽ biến đần đấy!
- Đừng lo lắng, ngươi đã đủ vốn rồi, lại đần cũng sẽ không đần đi nơi nào!
- Đáng giận!
Sư Ánh Tuyết nhảy tới trên lưng Lâm Lạc, hai người dẫn đầu mà đi, Ngạo Hải Phong trấn định tâm thần thoáng một phát, lúc này mới đi theo.
Theo như Ngạo Hải Phong nói, một tầng cuối cùng của cung điện này có khi có bảo vật xuất hiện, hẳn là trân tàng của Loạn Vũ Thần Vương ngày xưa, có đan dược Thần Vương cấp, cũng có thần liệu cấp bậc Thượng Thiên thần, vô luận gặp được loại nào đều là đại phát!
Như trong chín Thượng Thiên Thần bọn hắn có một cái đã nhận được một viên thần dược, mới ba trăm triệu năm từ Thượng Thiên thần Nhị trọng thiên đột phá đến tam trọng thiên, không biết để cho bọn người Ngạo Hải Phong đỏ mắt bao lâu!
Ba người đi rất chậm, bởi vì mỗi gian phòng, cái góc nào đó cũng có thể xuất hiện bảo vật như vậy. Đương nhiên, hiện tại hai người là liên thủ hợp tác, nhưng thời điểm thực gặp được bảo vật, vậy quan hệ kia tuyệt đối không có thể hài hòa rồi.
Cũng không biết là hạnh vận hay bất hạnh, bọn hắn trên đường đi căn bản không có bất luận thu hoạch gì, nhưng cũng may tầng này không có quái vật gì, ba ngày sau bọn hắn liền đi tới chỗ sâu nhất của hoàng cung.
Chỗ đó an trấn lấy Chủ Thần Khí!
Ngạo Hải Phong cũng không có dã tâm đi lấy Chủ Thần Khí, ngay cả Vạn Dương Thần Vương cũng không có năng lực như thế, những người khác tự nhiên càng là mơ tưởng! Nhưng Chủ Thần Khí đại biểu chính là một trong Đại Đạo của Thần giới, dù cùng mình sở tu không phải một hệ, nhưng đại đạo tương thông, nếu có thể khoảng cách gần cảm ngộ Chủ Thần Khí phóng xuất ra chấn động, đều có thể để cho hắn đạt được cảm ngộ cực lớn.
Mà loại cảm ngộ này đối với người tu vi càng cao mà nói, lại càng trân quý!
Bởi vậy, biết rất rõ ràng không có khả năng thu phục chiếm được Chủ Thần Khí, nhưng mỗi lần thần tích mở ra chín Thượng Thiên Thần vẫn là sẽ ba ba ba chạy đến, một là muốn nhìn một chút có thể kiếm đến vài món bảo vật hay không, càng quan trọng hơn là mượn Chủ Thần Khí Ngộ Đạo.
Bọn hắn không hy vọng xa vời tiến vào Thần Vương, chỉ cầu ở trên đường Thượng Thiên Thần có thể đi được xa hơn!
Xuyên qua một hành lang, đẩy ra một cánh cửa đá khổng lồ, ba người đi vào một gian đại sảnh, lập tức, một cỗ đại đạo tang thương đập vào mặt, đủ để cho bất luận Thượng Thiên thần nào cũng giật mình ngẩn người, mất phương hướng ở bên trong đại đạo.
Khí tức của Chủ Thần Khí!
Ngạo Hải Phong lập tức như si mê như say sưa, trong ánh mắt Nhật Nguyệt chợt hiện, đã không tự chủ được mà bắt đầu cảm ngộ.
Nhưng Lâm Lạc lại nhíu mày.
Cái này là khí tức của Chủ Thần Khí? Cái này là pháp tắc chấn động cấp bậc Chủ Thần Khí? Quá yếu!
Hắn trước kia đã cảm thấy Minh Hà Vương nắm giữ Mộc chi đại đạo phi thường nông cạn, so sánh với Tử Đỉnh trấn áp Mộc hệ Cấm tự quả thực kém cách xa vạn dặm! Bất quá Minh Hà Vương cũng chỉ là Tam Tinh Thần Vương, có thể là hắn không có chưởng đến tinh áo của Thần Vương cấp!
Nhưng mà bây giờ cái chấn động này là Chủ Thần Khí phát ra đấy!
Theo như Sư Ánh Tuyết nói, Chủ Thần Khí không xấu, Bất Diệt, vậy tự nhiên sẽ không phải chịu tổn thương gì, cũng sẽ không ảnh hưởng đến lực lượng của nó. Mà Chủ Thần Khí lại không có phẩm giai chi phân, đều là tồn tại cấp bậc Cửu Tinh Thần Vương, chính là mạnh nhất Thần giới!
Nhưng vì cái gì loại Thủy hệ đại đạo chấn động này lại cho hắn một loại cảm giác không gì hơn cái này.
Tuy so với Minh Hà Vương cường đại hơn rất nhiều!
Dù Tử Đỉnh còn không có bổ hết Thủy hệ Cấm tự, nhưng so với năm hệ pháp tắc khác mà nó trấn áp lại kém nhiều lắm, quả thực là hoàng đế cùng thảo dân khác nhau!
Nếu như nói ở bên trong là một kiện Chủ Thần Khí mà nói, vậy Tử Đỉnh là gia gia, lão tổ tông của Chủ Thần Khí!
Nói cách khác, tọa trấn này nơi đúng là một kiện chủ thần khí.
Nếu không, Ngạo Hải Phong lúc này cũng không có kinh ngạc như vậy, Vạn Dương Thần Vương càng không ngồi nhìn mà không quan tâm tới.
Nhưng mà tại sao đại đạo của chủ thần khí tràn ra lại ít như vậy! Chẳng lẽ bởi vì đây chỉ là chấn động truyền ra mà thôi, cũng không phải là thần vương pháp tắc hạch tâm sao?
Cũng có khả năng!
Bởi vì chỉ có người mà chủ thần khí tán thành mới có thể rút pháp tắc ra mà thôi, những người khác không cách nào có phúc phận này cả, nhưng mà hiện tại cũng không phải pháp tắc thần vương chính thức!
Lâm Lạc miễn cưỡng tìm cách giải thích cho mình, tuy nhiên cách giải thích này cũng không cách nào làm cho hăn thỏa mãn được.
- Hải Phong huynh, ngươi là người cuối cùng!
Trong phòng đã có rất nhiều người, Cửu Thiên Thượng Thiên Thần cũng chỉ có Ngạo Hải Phong là tới. Nhưng làm cho Lâm Lạc hơi ăn cả kinh là bốn người Long Quân Ích cũng tới, đang khoanh chân tu luyện muốn hấp thu lĩnh ngộ pháp tắc.
Mà mà hắn lập tức tỉnh ngộ, nếu bốn người này bị Vạn Dương Thần Vương phái tới thì trên người khẳng định có mang theo bảo vật nào đó có thể chống cự vạn quái tập kích, đây cũng là lượng lượng Thượng Thiên Thần không để vào mắt.
Trong nội tâm Ngạo Hải Phong cũng thầm kêu hổ thẹn, nếu không phải trên đường gặp được Lâm Lạc thì hắn không biết mình làm sao tới được nơi này, hắn cũng không có nhanh như vậy.
Chúc Liệt Thiên Nộ nhìn qua Lâm Lạc một cái, có chút hiện ra một tia kinh ngạc, tự nhiên đang kỳ quái tu vi nguyên thần của Lâm Lạc rốt cuộc là mất đi ở nơi nào, nhưng hắn nghĩ đến Lâm Lạc đi cùng với Ngạo Hải Phong thì nguyên nhân chỉ có thể tìm trên người Ngạo Hải Phong.