Trừ một nhóm người bọn hắn ra, Chí Tôn khác khẳng định cũng sẽ phái ra nhân viên đến, Lâm Lạc cũng không muốn làm cho bí mật của mình bộc lộ ra, bị Nguyệt Nguyệt, Hư Hải Quỳnh biết rõ đã để cho hắn có chút đau đầu.
Đại địch của Lâm gia tổ tiên nhất định là mấy thế gian bát đại Chí Tôn, thậm chí toàn bộ! Nếu để cho bọn hắn biết rõ Tử đỉnh rơi vào trong tay Lâm Lạc, hơn nữa hắn đã nắm giữ đến bảy đạo bổn nguyên pháp tắc, bảy đại Chí Tôn Thần Hoàng kia còn có thể ngồi được sao?
Hư Hải Quỳnh nhất thời bán hội tầm đó là không thể nào trở lại Hải tộc, tạm thời không cần lo lắng, nhưng Liễu Bán Yên cùng Nguyệt Nguyệt đều là Cửu Tinh Thần Vương, hơn nữa vẫn là nhân vật cấp bá chủ trong Cửu Tinh Thần Vương, muốn lưu các nàng lại là khó khăn bực nào!
Chẳng lẽ thực sự phải dùng mỹ nam kế dụ các nàng?
Ách, Nguyệt Nguyệt có thể bỏ qua, nàng nhiều lắm chỉ là có chút hoài nghi, căn bản không có bái kiến Tử đỉnh! Nhưng Liễu Bán Yên bất đồng, nàng là thấy tận mắt qua, thậm chí còn biết rõ Tử đỉnh có thể trấn áp Chủ thần khí!
- Ân?
Liễu Bán Yên cảm ứng được ánh mắt của Lâm Lạc, quay đầu liếc hắn một cái, trên mặt đẹp lộ ra vẻ chán ghét rõ ràng.
Lâm Lạc lấy tay chống đỡ, nữ nhân này đối với hắn chán ghét như vậy, cho dù hắn chịu tốn tâm tư đi "sắc dụ", người ta sẽ để ý đến hắn sao? Nhưng hắn tuyệt không xảy ra chuyện gì, nếu không các nàng Phong Sở Liên làm sao bây giờ?
Trước kia Lâm Lạc chỉ là muốn kéo dài thời gian Liễu Bán Yên trở về, nhưng theo hắn lý giải đến đồ vật càng ngày càng nhiều, phát hiện tình cảnh của mình cũng là càng ngày càng hung hiểm, muốn bảo đảm "bí mật", trừ giết người diệt khẩu ra, như vậy chỉ có đem Liễu Bán Yên biến thành người của mình!
Ở phương diện này, chúng nữ đã sớm giơ hai tay hai chân ủng hộ, thậm chí còn chủ động giúp hắn hướng Liễu Bán Yên nói tốt, để cho Liễu Bán Yên thay đổi ấn tượng ác liệt đối với phu quân của mình, chỉ là cái hiệu quả này thật sự là tạm được.
Ở bên trong băng nguyên này, có bao hàm Lôi hệ pháp tắc vô cùng khủng bố, cho dù là Cửu Tinh Thần Vương cũng không thể kiên trì lâu, vi bảo trì chiến lực, bọn hắn chỉ có thể đi một đoạn đường lại nghỉ ngơi một chút, nếu không một khi gặp đến sinh vật cường đại, hậu quả kia tuyệt đối thiết tưởng không chịu nổi!
Ban ngày chạy đi, buổi tối bọn hắn tìm một huyệt động tương đối an toàn ở lại. Đạt tới loại cấp bậc như bọn hắn tự nhiên đều có thần khí ở lại cường đại, Sư Ánh Tuyết cùng Liễu Bán Yên cũng bỏ đi, nhưng ngay cả Nguyệt Nguyệt cũng muốn cùng một chỗ chen vào Dưỡng tâm hũ, để cho Lâm Lạc oán thầm không thôi, không phải hắn keo kiệt, nhưng Dưỡng tâm hũ là nhà chính thức của hắn, ai sẽ đối với một người xông vào nhà mình mà có hảo cảm?
Lâm Lạc kéo Sư Ánh Tuyết qua một bên nói:
- Hiện tại giao cho ngươi một nhiệm vụ vô cùng vĩ đại, quang vinh, cũng chỉ có ngươi mới có thể hoàn thành!
Sư Ánh Tuyết nghe xong lập tức dũng cảm, vội vàng nhô lồng ngực lên nói:
- Coi như ngươi tinh mắt, biết rõ bản Ma Vương lợi hại! Có chuyện gì cứ việc nói, bản Ma Vương nhất định hoàn thành!
- Giúp ta làm nội ứng, sư tỷ ngươi thích gì, chán ghét cái gì, đều phải trước tiên nói cho ta biết!
Lâm Lạc xoa đầu tiểu nha đầu nói.
- Tốt lắm tốt lắm, ngươi lấy sư tỷ, nàng còn lâu mới có thể mang Nữu Nữu trở về!
Sư Ánh Tuyết vỗ tay cười to, hoàn toàn không có tim không có phổi, sau đó lập tức bắt đầu thổ lộ tư ẩn của Liễu Bán Yên, thậm chí kể cả đối phương thích mặc nội y màu gì.
Trong nội tâm Lâm Lạc đổ mồ hôi, thầm nghĩ nếu Liễu Bán Yên biết hắn đã nắm giữ nhiều che giấu của nàng như vậy, có thể mặc kệ mọi việc trước diệt khẩu hắn hay không?
Đuổi Sư Ánh Tuyết đi, Lâm Lạc đi vào gian phòng của Chu Hạnh Nhi, thời gian lưu gia tốc, gần cả năm thời gian bọn hắn đều đang không ngừng chạy đi, cái này là lần đầu tiên sau khi hắn xuất phát đi vào trong Dưỡng tâm hũ, tự nhiên phải hảo hảo mà an ủi chư nữ một phen.
Ở chuyện Liễu Bán Yên này, Lâm Lạc cũng không có giấu diếm, mà là lập tức nói ra ý định trong lòng của hắn.
Sau khi Chu Hạnh Nhi nghe xong gật gật đầu nói:
- Phu quân băn khoăn là đúng, bây giờ chúng ta nhìn như thực lực cường đại, nắm giữ một Thần Quốc cực lớn, nhưng ở trước mặt Tôn cấp lại yếu ớt vô cùng.
Lâm Lạc cười cười nói:
- Các ngươi chịu thông cảm là tốt rồi!
Chu Hạnh Nhi có chút nâng bờ mông đầy đặn lên, đem vật cứng của Lâm Lạc triệt để nuốt đi vào, hai tay chống ở trên lồng ngực Lâm Lạc, trên mặt lộ ra biểu lộ vô cùng thỏa mãn, sau đó chậm rãi chập chờn lấy mông trắng tuyết cặp của nàng.
Chỗ kia của nàng rất chặt, chật vật như bao da, dưới tình huống bình thường chỉ có thể dung nạp một nửa của Lâm Lạc, một khi chống đỡ đến phần đáy, sẽ chăm chú bao vây lấy Lâm Lạc, cho hắn cảm giác thỏa mãn vô thượng.
- Phu quân… phu quân…
Trên mặt ngọc của Chu Hạnh Nhi che kín rặng mây đỏ, trên thân thể mềm mại mê người đổ mồ hôi đầm đìa, rất nhanh hét lên một tiếng, ngã vào trên lồng ngực Lâm Lạc, tóc đen phất phơ, giống như một đóa hoa tươi nộ phóng.
- Đã ý định thu Liễu Bán Yên, vậy không bằng cũng thu Cẩn Huyên cùng Vũ Chân a!
Chu Hạnh Nhi ghé vào ngực Lâm Lạc, đột nhiên nói ra một câu để cho Lâm Lạc thiếu chút nữa nhảy ra.
- Này uy uy, ngươi như thế nào cũng đi theo hồ đồ.
- Có biện pháp nào, mỗi ngày các nàng đều khóc quỳ cầu ta, ta nào có nhẫn tâm như vậy, đành phải đáp ứng các nàng!
Chu Hạnh Nhi cũng rất bất đắc dĩ nói.
Lâm Lạc không khỏi đổ mồ hôi, hai nghịch đồ này thật đúng là hiểu được đạo lý đường cong cứu quốc, biết rõ trực tiếp sắc dụ hắn hiệu quả không tốt, dứt khoát hai bút cùng vẽ, để cho chúng nữ cùng một chỗ nói tốt!
- Ngươi là sư mẫu của các nàng, các nàng thích quỳ thì cho các nàng quỳ đi, đã là Trung nguyên thần, quỳ cùng đứng có cái gì khác nhau!
- Ngươi người này thật đúng là nhẫn tâm! Bất quá, ngươi thực muốn làm ác nhân mà nói, sao không sớm khai trừ các nàng đi ra ngoài, dùng thực lực ngươi các nàng thật có thể đến dây dưa sao? Còn không phải ngươi tâm địa quá mềm yếu, làm cho các nàng được một tấc lại muốn tiến một thước, cho nên chuyện cho tới bây giờ, tự nhiên là từ ngươi mà ra!
Chu Hạnh Nhi đảo đôi mắt đẹp, tiến đến bên tai Lâm Lạc thấp giọng nói:
- Phu quân, người ta lại muốn!
Lâm Lạc cười hắc hắc, xoay người đè đối phương xuống, eo đẩy một cái, hai người lần nữa kết hợp đến cùng một chỗ, nhìn xem mỹ nhân dưới thân ở dưới mình cày cấy hai tay khấu chặt ga giường, toàn thân hiện ra ửng đỏ, hắn có cảm giác vô cùng thành tựu.
- Hai nghịch đồ kia, ngày mai sẽ khai trừ các nàng đi ra ngoài!
- Đúng vậy a, sau khi khai trừ ra ngoài, có thể thu các nàng vào hậu viện!
- ...
Một đêm đi qua, mọi người tiếp tục đi tới, nhưng tại đây sâu sắc hạn chế tốc độ, mỗi ngày có thể tiến lên khoảng cách chưa đủ % bình thường, muốn đi tới chỗ vương tọa, không có một hai năm là mơ tưởng.