Thẩm Húc Thần và Saiweiyala Hill hợp tác rất vui vẻ, dù sao cậu chỉ cần phụ trách đẹp là được. Có nhan sắc được tùy hứng như vậy đó.
Tuy nói chỉ xuất hiện vài giây trên clip nhưng không biết hậu kỳ sẽ cắt nối biên tập thế nào nên Thẩm Húc Thần phải quay hơn phút cho clip. Mà phút xuất hiện này cũng mất cả buổi sáng, vì để chiếu cố cậu là người ngoài nghề, khi những diễn viên khác diễn thì phải phối hợp với máy quay phim còn đến phiên Thẩm Húc Thần diễn thì máy quay phim phải tự phối hợp với cậu. Vì thế, đại đa số thời gian, Thẩm Húc Thần chỉ cần ưu nhã mỉm cười là được.
Trình Dĩ Hoa vẫn im lặng đứng một bên quan sát. Không biết có phải do tình nhân trong mắt hóa Tây Thi hay không (Au: được tiện nghi còn khoe mẽ), mà nhìn lâu, hắn cũng dần cảm thấy bộ dạng trang điểm đậm này của Thẩm Húc Thần trông cũng khá thuận mắt. (Au: người khác đều cảm thấy bộ dạng này của Thần Thần rất rất đẹp mắt, đẹp tới độ không giống người trần luôn đó ông, thật là, _(:″ ∠)_)
Nhân dịp mấy ngày nay rảnh rỗi, Trình Dĩ Hoa và Thẩm Húc Thần giải quyết luôn chuyện mua biệt thự, có tiền có mối quan hệ thì tùy hứng như vậy đó. Nhưng, nghĩ tới việc Trình Dĩ Hoa thường xuyên biến mất không dấu vết nên mọi việc trang hoàng nhà cửa đều do một tay Thẩm Húc Thần quán xuyến.
Cuối cùng bọn họ cũng mua được một căn biệt thự trong khu đô thị cao cấp tại Kinh Giao, biệt thự hai tầng, còn tặng kèm một cái gác xép và một khoảng sân thượng khá rộng.
Trên gác xép, Thẩm Húc Thần cho lắp toàn bộ kính thủy tinh, về sau chỉ cần kê thêm bộ ghế nằm thì có thể lên đây phơi nắng hoặc ngắm trăng.
Là thanh niên có thể quang hợp như cây xanh, Thẩm Húc Thần mong muốn có một cái nhà kính thế này từ lâu. Bởi vậy, cậu sửa sang căn gác xép này cho thật thoải mái, sàn nhà trải thảm mềm mại, cả người nằm dưới sàn lăn lộn cũng không thành vấn đề. Hơn nữa, nói không chừng lúc nào có hứng, cậu và Trình Dĩ Hoa có thể lên đây vừa nằm ngắm sao ngắm trăng vừa bàn luận thi từ ca phú cho tới nhân sinh triết lý… Để phòng ngừa mùa hè ánh nắng mặt trời chói chang chiếu xuống biến nhà kính thành một cái lồng hấp, Thẩm Húc Thần đã cho lắp một lớp tôn cách nhiệt chắn sáng phi thường hiệu quả bên trên, còn có thể chủ động mở ra đóng vào.
Tầng gồm phòng ngủ, thư phòng và phòng thí nghiệm cơ bản. Thẩm Húc Thần và Trình Dĩ Hoa đều là những người ưa khép kín cho nên toàn bộ lầu hai đều không dùng để tiếp đón người ngoài. Vì thế, bọn họ chuyển hết khách phòng xuống lầu một.
Trong đó, phòng lớn nhất là thư phòng nhưng được chia thành hai nửa, mỗi bên được trang trí theo hai phong cách khác hẳn nhau. Một nửa cho Trình Dĩ Hoa, đồ của hắn chủ yếu là sách cho nên hai mặt tường trực tiếp đóng hai cái giá sách lớn nối thẳng từ trần nhà xuống sàn, phi thường đồ sộ, phi thường to lớn. Nửa còn lại là của Thẩm Húc Thần, gian của cậu thì nhã nhặn hơn, ở đây, cậu có thể chơi đàn, luyện chữ. Còn phòng thí nghiệm cơ bản, đúng như tên gọi, bên trong sẽ để một số thiết bị nghiên cứu đơn giản, nhưng chỉ làm những thực nghiệm bình thường không cần quá tinh vi.
Lầu một có phòng khách, khách phòng, phòng bếp, phòng thể hình, phòng trò chơi, cùng phòng chiếu phim…
Đó là ở bề ngoài. Nhưng đối với Thẩm Húc Thần và Trình Dĩ Hoa mà nói, khu vực trọng yếu nhất trong nhà chính là tầng hầm. Trọng điểm lắp đặt của bọn họ cũng chính là tầng hầm. Tuy rằng trên tầng cũng có phòng thí nghiệm cơ bản nhưng tầng hầm mới chân chính là nơi bọn họ làm các nghiên cứu khoa học cao siêu.
Vì thế, hai tầng lầu cùng gác xép trên mặt đất, Thẩm Húc Thần thuê một đội thi công đáng tin tới trang hoàng, còn riêng tầng hầm bí mật, chỉ có thể dựa vào một mình Thẩm Húc Thần tự thân vận động. Chung quy, đây là bí mật mà Thẩm Húc Thần và Trình Dĩ Hoa muốn che dấu. May mà Thẩm Húc Thần năng lực động thủ Max, là sinh viên tài giỏi của khoa vật lý, tự mình thiết kế các vi mạch điện tử hay trang bị dụng cụ gì đó hoàn toàn dễ như trở bàn tay. Hơn nữa, chỉ cần có đủ tích phân, Thẩm Húc Thần hoàn toàn có thể mua các thiết bị nghiên cứu khoa học tinh vi từ trên hệ thống, lẳng lặng bố trí toàn bộ khu tầng hầm, một chút cũng không cần kinh động tới người khác!
Đương nhiên, nếu như là thiết bị nghiên cứu cỡ lớn thì Thẩm Húc Thần cũng bó tay, bởi vì tầng hầm là nơi (so với các phòng thí nghiệm chính quy mà nói) thật sự không thể để được nhiều thiết bị. Không biết sau này khi hệ thống tiếp tục thăng cấp, có xuất hiện mấy thứ có thể thay đổi không gian vị trí gì gì đó hay không, tựa như trong tiểu thuyết hay xuất hiện mấy thứ như kiểu túi càn khôn chứa được vô số đồ vật…
Trừ tầng hầm ra, hệ thống an ninh cũng được Thẩm Húc Thần lắp đặt quanh tòa nhà, thực sự tốn rất nhiều công phu. Cậu có thể mua một số sản phẩm khoa học kỹ thuật kết hợp với sản phẩm luyện kim ma pháp biến thành phi thường… phi thường an toàn. Mấu chốt là nhất định phải giấu thật kỹ. Không thể để lộ ra trước mặt người ngoài, mà những chỗ giấu cũng nhất định phải được khống chế nghiêm ngặt. Tóm lại, mọi chuyện cẩn thận vẫn hơn.
Toàn bộ quá trình trang hoàng tầng hầm phi thường vụn vặt. Thẩm Húc Thần vừa phải học tập nhiều vừa phải bỏ chút thời gian ra chậm rãi sắp đặt.
Một tháng sau, khi MV của Saiweiyala Hill được tung ra trên khắp các trang web ca nhạc quốc tế, Triệu Vân Ân cố ý gọi điện thoại cho Thẩm Húc Thần báo cậu chú ý đón xem, nói thế nào thì cậu cũng là nhân vật tham gia diễn xuất trong MV.
Tuy rằng, Internet trong nước bị chính phủ quản lý chi phối nghiêm ngặt, nhưng loại truyện như vượt tường lửa này đối với Thẩm Húc Thần hay chiếc máy tính có trí thông minh nhân tạo trong phòng Thẩm Húc Thần mà nói chỉ là việc cỏn con. Saiweiyala Hill không hổ là Tiểu Thiên Hậu trong giới nhạc Rock, bài hát của cô ấy vừa phát hành, đã một phát trèo lên top các bảng xếp hạng quốc tế.
Thẩm Húc Thần đeo tai nghe, đang định thưởng thức ca khúc và xem MV thì Âu Dương Húc bỗng đi ngang qua sau lưng cậu.
Âu Dương Húc là fan não tàn của Saiweiyala Hill, cậu lập tức kích động vọt tới trước màn hình máy tính của Thẩm Húc Thần, nói: “AAA, nữ thần của tao! Nữ thần ra album mới!!! mấy ngày nay mải lo thì học kỳ, tao xém quên mất chuyện quang trọng này!!” Âu Dương Húc chính là kiểu sinh viên… ngày thường trốn học như điên, nhưng cũng không thể nói hắn không tập trung học, cậu ta lên lớp quả thật tương đối có cá tính, cho nên trước khi các kỳ thi đều vùi đầu vào khổ học nên cũng có thể nói là trôi chảy qua môn. Cậu ta bình thường ham ăn tục uống chờ chết mà chỉ tập trung học ngày trước khi thi mà không rớt môn nào, thật sự là đáng mừng.
Thẩm Húc Thần hào phóng ném cho Âu Dương Húc một cái tai nghe.
Âu Dương Húc khom lưng, cũng không chê chân mỏi, mắt không chớp nhìn chằm chằm vào màn hình.
Hình ảnh đầu tiên, Âu Dương Húc hệt như mấy fan nữ bình thường hú hét ầm ĩ.
Saiweiyala Hill thực sự rất soái! Cô ấy mặc một bộ áo giáp màu bạc, tay cầm trường kiếm, biểu tình lãnh khốc. Cô từng bước đi tới tòa pháo đài bị cành khô lá úa bủa vây kín xung quanh, dưới mỗi bước chân cô, từng đóa hoa tươi thắm dần nở tung rực rỡ. Cả người cô như mang tới niềm hi vọng, cô đi tới đâu, không gian từ hư thối héo úa dần nở bừng sức sống. Triệu Vân Ân đóng vai Ma Long tà ác, thế nhưng bề ngoài anh ấy thật sự không hề xấu xí. Xem ra, Saiweiyala Hill bề ngoài như muốn dùng bức thư tình hồi nhỏ cường ép “chơi đểu” anh ấy nhưng kỳ thật lại là đang nâng đỡ anh ấy. Bởi vì hóa trang của Triệu Vân Ân… thuộc kiểu rất hấp dẫn các fan nữ, đẹp trai lại mang chút tà khí ngạo kiệt trương dương.
Toàn bộ MV chủ yếu là cuộc chiến đấu giữa nữ dũng sĩ và Ma Long, đầu tiên là chiến thuật tâm lý, Ma Long bày ra đủ loại cám dỗ, nhưng nữ dũng sĩ đều thơ ơ. Sau đó chân chính đại chiến. Người Hoa mà xem người Phương Tây đánh nhau quả thật cảm thấy như diễn hề, bởi vì người ta căn bản không thể nào so sánh với phim điện ảnh võ hiệp trong nước. May mà ekip đã tìm cách khác, thực sự đánh nhau không có mấy, đoạn đánh nhau giữa dũng sĩ và Ma long tựa hồ đã chuyển thành những điệu nhảy Tăng – gô ngươi tiến ta lui vũ đạo vừa mạnh mẽ vừa uyển chuyển, từng bước dò xét, từng bước bức bách, từng bước chiến thắng, cuối cùng dũng sĩ nắm trường kiếm đâm thẳng vào ngực Ma long.
Kỳ thật, cảm giác dũng sĩ và Ma long rất xứng đôi, hãy để dũng sĩ và Ma long thành một cặp đi… MV tới đây kết thúc là đẹp nhất. Thẩm Húc Thần đã nghĩ như vậy đó.
Cuối cùng Thẩm Húc Thần cũng xuất hiện ở đoạn cuối MV. Ma long bị giết chết, trên ngực hắn nở ra một đóa hoa hồng đỏ tươi như máu. Dũng sĩ ngắt lấy bông hoa hồng, hôn lên đóa hoa sau đó cắm bông hoa lên mái tóc vương tử đang ngủ say. Vương tử chậm rãi mở mắt.
Âu Dương Húc lại nhịn không được hét ầm lên: “Ây da, cái tên tiểu bạch kiểm này trông cũng được nha! Ha ha, quả nhiên đáng giá để nữ thần của tao tới cứu, đúng là mỹ nhân… Khoan đã, sao tao cảm thấy cái tên tiểu bạch kiểm này nhìn quen quen? Thẩm Húc Thần, mày nhìn xem, có phải thằng này trông giống mày không?”
Thẩm Húc Thần mặt không biểu tình nói: “Ha hả, ban đầu tao vốn định cho mày bức ảnh có chữ kí của Saiweiyala Hill… nhưng mà, mày dám gọi tao là tiểu bạch kiểm, ảnh chụp gì đó miễn đi.”
Âu Dương Húc mờ mịt nhìn Thẩm Húc Thần. Vài giây sau, cậu ta mới phản ứng lại: “Thẩm…Thẩm….Thẩm Húc Thần… mày… mày…mày tham gia diễn xuất trong MV của nữ thần? Sao…sao…sao tao không biết? Phương Duyên, mày mau nhéo tao một cái xem! Có phải tao đang nằm mơ không? Tao lại có thể ở gần nữ thần tới vậy, chỉ cách thằng Húc Thần! A… nữ thần còn cắm hoa hồng lên tóc nó nữa, Thẩm Húc Thần, mày mau cho tao sờ tóc mày phát… đây chính là mái tóc đã được nữ thần chạm vào…”
“Mày điên à, lúc quay MV, tao đều đội tóc giả. Mày đừng có sờ loạn.” Thẩm Húc Thần dở khóc dở cười với thằng bạn khùng. Thẩm Húc Thần lấy ảnh có chữ ký của Saiweiyala Hill từ trong ngăn kéo ra đưa cho Âu Dương Húc.
Âu Dương Húc ôm chữ kí của nữ thần lăn qua lăn lại trên giường mỹ mỹ đát.
Phương Duyên và Hoắc Khải nghe động tĩnh cũng chạy tới chỗ Thẩm Húc Thần hỏi han.
“Quay phim có cảm giác gì?”
“Quay phim có dễ không mày?”
“Về sau chú mày định dấn thân vào showbiz à?”
“Lần sau nếu còn dịp nữa có thể dẫn bọn tao theo cùng không? Tao muốn tới tham quan một chút.”
“Còn nữa, Triệu Vân Ân là anh họ chú, chú nhất định có thể xin chữ ký của anh ta! Hắc hắc, chú có thể xin giùm anh mấy tấm không?”
Thẩm Húc Thần nhìn Hoắc Khải tò mò: “Anh cũng hâm mộ ngôi sao à…”
Hoắc Khải ném ánh mắt khinh bỉ vào Thẩm Húc Thần, nói: “Hiện tại, Triệu Vân Ân được nhiều em gái yêu thích như vậy, anh mày có chữ ký của anh ta không phải càng dễ tán gái sao?! Mà cũng lạ, chú không hiểu sở thích của bọn con gái như vậy… thế mà lại là đứa thoát F.A đầu tiên trong phòng, ông trời thật bất công!”
Em chỉ cần biết tâm tư trai đẹp là đủ, à không, xác thực mà nói, em chỉ cần biết tâm tư bạn trai nhỏ nhà em là đủ. Thẩm Húc Thần thầm châm chọc trong lòng.
“Hoắc bà thím, anh muốn tán gái, đừng chê gần tìm xa!” Âu Dương Húc rốt cuộc cũng tỉnh táo lại từ trong kích động: “Em cho anh biết, Thẩm Húc Thần lần này nhất định lại nổi tiếng nữa cho coi! Nó tham gia diễn vai tiểu bạch… khụ khụ… Vương tử trong MV của nữ thần, bọn con gái nhất định sẽ càng điên cuồng si mê nó! Anh phải nhanh chóng xin chữ ký của Thẩm Húc Thần may ra mới đủ!”
“A, a… tao có bài giải đề của Thẩm Húc Thần! liệu nó có thể bán được bao nhiêu tiền?!” Phương Duyên hưng phấn xoa xoa tay vui đùa.
“Mày bán lấy tiền làm gì? Mày có thiếu tiền đâu!”
“Tao đang khoái một cái game mới ra, bên Tá hữu võng mới tung ra một game online mới, trông có vẻ rất hay! Tao muốn tích tiền mua bản quyền!” Phương Duyên nói.
Thẩm Húc Thần giật mình: “Ý mày là game 《 Tiên Hiệp Duyên 》 sao?” đúng là phòng game gần đây mới tung ra một game kiếm hiệp cho nam mới.
Phương Duyên lắc đầu: “No no, là 《 Nuôi dưỡng đại minh tinh 》 tao muốn nuôi một nữ đại minh tinh vừa manh vừa ngực bự! Các em gái D là đáng yêu nhất!”
Hoắc Khải thở dài một hơi: “Vậy là mày tính toán bán bài giải đề của Thẩm Húc Thần để nuôi em gái D… đừng lãng phí, để cho anh, anh dùng nó nuôi em gái D.”
“Yah, mấy người có thể đừng đáng khinh như vậy được không?!” Thẩm Húc Thần chen vào một câu.
Âu Dương Húc, Hoắc Khải, Phương Duyên trăm miệng một lời nói: “Im miệng! mày là cái đồ… thằng no không biết nỗi khổ thằng đói!”
Tao…tao vẫn chưa được “ăn thịt” có được không! Thẩm Húc Thần sờ sờ mũi mình.
Hết chương